Trần gia giống như một con dao hai lưỡi.
Nếu vận dụng tốt, chắc chắn sẽ giúp Mặc Diệp giành được ngôi vị thái tử
Nhưng nếu không sử dụng được tốt...
Advertisement
Chỉ cần một chút bất cẩn sẽ khiến hắn thua cả ván cờ!
Tất cả phụ thuộc vào cách Mặc Vĩ chọn như thế nào. Là muốn cuốn vào dòng thác tránh gianh, hay là muốn tiếp tục không quan tâm đến thế sự và chỉ là một vương gia tự do và thoải mái.
Hoặc sẵn sàng giúp đỡ Mặc Diệp, gia nhập vào trại doanh của hắn.
Nhìn thấy sự im lặng của Mặc Diệp, Mặc Hàn Vũ nói tiếp: “Luận về tuổi tác, lão tử lớn hơn
Advertisement
đê."
“Luận về thân phận, lão tử là do Trần quý phi hạ sinh, tôn quý hơn so với đệ một chút.”
“Luận về thể lực, đứng sau lão tử là Trần gia.”
Sự thật không phải cũng không xuôi tại như vậy.
Giờ phút này, Mặc Hàn Vũ dường như không phải là Hàn vương cà lơ phất phơ ngày thường ngu ngốc chỉ biết ăn uống, vui chơi.
Hắn ta đang nghiêm mặt phân tích cho Mặc Diệp nghe: “Còn đệ thì sao? Gia tộc của Đức phi ở xa ngoài kinh thành, hơn nữa cũng không thể nào lớn mạnh bằng Trần gia”
“Cho dù có Vân Quốc Công phủ, nhưng quan hệ cha con của Quán Ninh và Vân Quốc Công cũng không tốt lắm! Và Vân Đinh Lan đã gả cho lão tam rồi.”
“Đệ thử nghĩ xem, đệ lấy cái gì để chống lại lão tứ?”
Mặc Diệp chăm chú nhìn hắn ta.
Xem ra nhị ca tốt của hắn thật sự không phải là không có não!
“Đệ đừng nhìn ta như vậy! Ta làm như vậy đều là vì muốn tốt cho đệ.”
Mặc Hàn Vũ lau tay: “Sở dĩ muộn như vậy rồi mà bổn vương còn đến gặp đệ là bởi vì ta cũng không muốn gây ra cho đệ những phiền phức không cần thiết.”
“Hoàng trưởng tôn xuất hiện, Minh vương phủ từ lâu đã bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió rồi! Chắc hẳn là có vô số người bí mật theo dõi sát sao?
Ngừng một chút, hắn ta lại nói: “Bổn vương đêm hôm khuya khoắt tới đây, mới không dễ bị người ta phát hiện”
“Bốn vương sẽ xem xét lại vấn đề này, ngày mai sẽ cho huynh câu trả lời.”
Vẻ mặt Mặc Diệp vẫn lãnh đạm.
“Còn cần phải suy nghĩ sao? Hiện tại đại ca bị thương rồi, Nam Cung Nguyệt lại bị sẩy thai. Đây là thời điểm tốt để ta và độ ổn định lại thể lực! Đệ còn suy nghĩ cái gì nữa?”
Mặc Hàn Vũ bày tỏ sự khó hiểu.
“Suy nghĩ chuyện của tứ ca”
Mặc Diệp chậm rãi nói.
Hắn phải tìm hiểu rõ Mặc Vĩ rốt cuộc là có thái độ như thế nào!
ngày hôm sau.
Lại Thị vẫn đang giam trong vựa củi ở sân sau vương phủ, mấy ngày liên tiếp nàng ta không được ăn no ngủ đủ, bà Trương vẫn đe dọa và uy hiếp nàng ta mỗi ngày.
Nàng ta đã sức cùng lực kiệt, cả tinh thần và thể lực đều kiệt quệ từ lâu rồi.
Khi bị được đưa đến trước mặt Vân Quán Ninh, hoàn toàn khác hẳn với khi nàng ta được đưa đến Minh vương phủ vài ngày trước.
“Những ngày gần đây Lại Thị trông sống không được tốt cho lắm, cũng không còn rạng rỡ tươi sáng như mấy ngày trước nữa.”
Vân Quán Ninh chống tay lên trán, vẻ mặt uể oải nhìn bà ta: “Nhưng cũng không thành vấn đề gì cả.”
“Người đầu, đưa Lại Thị xuống tắm rửa.”
Nhìn Lại Thị bị kéo đi, Như Yên nhẹ giọng hỏi: “Vương phi, người định xử lý Lại Thị như thế nào?”
“Nếu như nàng ta là người mà Mặc Hồi Diên và Triệu hoàng hậu gửi đến đây, bổn vương phi đương nhiên cũng muốn nguyên vẹn gửi nàng ta trở lại! Để tránh người ta nói rằng bổn vương phi hà khắc với người của bọn họ.”
Vân Quán Ninh cong môi: “Hiếm thấy hôm nay ta rảnh rỗi không có việc, đúng lúc có thể xử lý Lại Thị”
Như Yên trầm ngâm gật đầu: “Nô tỳ nghĩ gửi lại cho Sở vương sẽ tốt hơn.”
“Đầu tiên, bây giờ Sở vương phi bị sảy thai không thể hầu hạ vua Sở vương nữa, Sở vương phủ đang cần nhân lực”
Cải từ “nhân lực” này, rốt cuộc là loại nhân lực nào, Vân Quán Ninh vừa nghe đã biết ngay.
“Thứ hai, dù sao thì hiện tại trong Sở vương phủ cũng có rất nhiều thê thiếp, cũng không thiếu một Lại Thị! Nô tỳ nghe nói Đức phi nương nương đã ban Uông di nương cho Sở Vương rồi, thủ đoạn cũng thật là cao minh.”
Như Yên mím môi cười: “Uông di nương là nguyên nhân gián tiếp khiến Sở vương phi bị sẩy thai."
“Nhưng đến bây giờ, Uông di nương vẫn yên ổn ở đó! Thay vào đó, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, nàng ta đã nắm trong tay quyền quản lý SỞ vương phủ...”
Có thể thấy, Uông di nương này quả nhiên là rất lợi hại!