Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 220

Chỉ có thể khéo léo hơn một chút, đi tìm em gái Lâm Phong, dù sao trước kia Tiểu Phong cũng đắc tội với em gái Lâm Phong là Lâm Vân Dao.



“Em gái, em cũng thấy đấy, sau này anh đã cam tâm làm chó săn cho cậu Lâm, không nghĩ tới chuyện phản kháng!” Đàm Thiên Hồng nhìn Chu Vân Mai dặn dò.

Ông ta biết tính cách của Chu Vân Mai, cho nên cố tình dặn dò một chút, để tránh cho việc em gái ông ta lại làm ra chuyện mất trí!

Chu Vân Mai gật đầu không đáp.

Đàm Thiên Hồng thấy vậy, trong lòng thở dài một hơi, lắc đầu rời đi.

Adv

Chu Vân Mai thì một mình đi tới một cái hẻm nhỏ, lấy điện thoại di động gọi điện đi.

Không lâu sau đám khách mời đã chạy hết!


Lâm Phong cũng dẫn theo Y Nặc và con gái bay thẳng về nhà mình.

Nhà họ Giang bị giết sạch, hiện tại việc quan trọng là phải về nhà xem con gái bị bệnh gì.

Adv

Sau khi mọi người đều rời đi không lâu, một chiếc xe việt dã màu đen nhanh chóng chạy tới.

Phùng Hải và hai nghi trượng của thương hội Bách Vân bước xuống khỏi xe.

Sau khi nhìn thấy tình trạng của trang viên nhà họ Giang, ông ta nheo mắt lại.

“Không ngoài dự đoán của tôi, lão quái vật kia sau khi gi ết chết Giang Quân Lâm đã lập tức chạy tới tiêu diệt nhà họ Giang! Tác phong rất nhất quán! Chỉ là không ngờ hành động lại độc ác như thế, san hết cả trang viên thành bình địa!” Phùng Hải lẩm bẩm.

“Trưởng lão, chúng ta lại đi một chuyến không công sao?” Một nghi trượng nhỏ giọng hỏi.

“Có phải cậu bị ngu không? Cậu thật sự cho rằng tôi đã tới tham gia lễ đính hôn à? Mặc dù nhà họ Giang không tệ nhưng tôi cũng chưa coi trọng lắm đâu! Đầu tiên là tôi tới để chứng minh suy đoán của mình! Thứ hai…”

Phùng Hải nghĩ tới bệnh của mình, lập tức nói:

“Đi! Bây giờ chúng ta đi tìm cậu Lâm!”

Với năng lực tình báo hiện tại của thương hội Bách Vân, đương nhiên tra ra địa chỉ nhà Lâm Phong cũng không khó.

Trong vòng nửa ngày ngắn ngủi, chuyện nhà họ Giang bị diệt đã truyền khắp thành phố Kim Lăng.

Trong lúc nhất thời, người của các gia tộc lớn ở đây đều thấy bất an.

Ai mà ngờ được hôm qua vẫn còn đang thịnh vượng, chuẩn bị thống nhất cả thành phố Kim Lăng, chỉ vì đắc tội một người mà nhà họ Giang bị diệt môn chứ?


Điều này khiến cho các gia tộc đều có cảm giác nguy hiểm cực kì lớn, đều căn dặn các con cháu trong nhà sắp tới phải khiêm tốn một chút, không nên gây chuyện.



Phía bắc, bên trong một biệt thự ven sông.

Bang chủ Phong Vân Bang trở tay một cái, tức giận gạt hết đống đồ trên bàn xuống đất!

“Chết tiệt! Sao Lâm Phong này lại mạnh tới vậy chứ!” Vẻ mặt Thành Phong vừa lo lắng vừa phẫn nộ.

Khi nhà họ Giang xảy ra chuyện, ông ta cũng có mặt ở đó, tận mắt thấy tất cả!

Nếu là người khác tiêu diệt nhà họ Giang, ông ta chắc chắn sẽ vui mừng không ngớt, nhưng chỉ duy nhất Lâm Phong là không được!

Bởi vì hôm qua ở hội đấu giá, Lâm Phong đã giết con trai Thành Khôn và em trai Thành Vân của ông ta!

Huyết hải thâm thù như thế, sao ông ta lại bỏ qua được?

“Bang chủ nén bi thương, nên buông xuôi đi thôi, Lâm Phong này chúng ta không đắc tội nổi! Thù của nhị bang chủ và thiếu chủ, trước tiên cứ để xuống đã!”

Một thành viên nòng cốt của Phong Vân Bang vội vàng nhỏ giọng khuyên bảo.


“Nói thì dễ lắm! Cũng không phải con trai cậu bị giết! Người đâu, kéo con trai của Vương hộ pháp ra ngoài, chém chết!”

Thành Phong lập tức quay ra nhìn đám đàn em, lạnh lùng nói.

“Vâng, bang chủ!”

Mấy tên đàn em lập tức gật đầu, vọt ra ngoài.

“Bang chủ, ông không thể làm như vậy được! Vương Hạo tôi trung thành tận tụy với Phong Vân Bang, những lời tôi vừa nói đều từ tận đáy lòng!” Vẻ mặt Vương hộ pháp thay đổi, lập tức cầu xin tha thư.

“Lời từ đáy lòng? Tôi thấy cậu hèn nhát thì có! Phong Vân Bang không có loại người hèn kém thế này!”

Thành Phong dùng một chưởng đập chết Vương hộ pháp, sau đó thở hắt ra một hơi:

“Thế này thì thoải mái hơn rồi! Lâm Phong, cho dù mày có sức mạnh thông thiên thì tao cũng phải nghĩ cách g iết chết mày!”

Trong mắt Thành Phong xuất hiện vẻ oán hận.

Bình Luận (0)
Comment