Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 239

Cậu căn bản không biết đối tượng mà Lý Như Hải đã tìm cho mình đáng sợ tới mức nào đâu, cả cái thành phố Kim Lăng này căn bản không có ai dám dây vào hắn!

Sao mình có thể vì chuyện của bản thân mà liên lụy đến cậu và chú chứ?

Nghĩ tới đây, Lý Tiểu Khả hít sâu một hơi nói:

“Tiểu Dao, mình nghĩ thông rồi! Thực ra gả cho người đó cũng không có gì không tốt cả.”

“Tiểu Khả, cậu đang nói cái gì vậy! Cậu mới có mười tám tuổi, còn ông già kia đã hơn bốn mươi tuổi, xét về tuổi tác đều đáng làm cha cậu đấy!”

Adv

Lâm Vân Dao sốt ruột nói.

“Ông già kia thì sao chứ! Ông già sống tốt sẽ thương người! Hơn nữa Lý Như Hải nói ông này có tiền có thế, sau này tớ có thể ngồi đó mà hưởng phúc thôi!”

Lý Tiểu Khả giả vờ như không để tâm nói.

Lâm Vân Dao nghe vậy thì sững người, gần như không ngờ tới Tiểu Khả sẽ nói như vậy.

Adv

Tuy nhiên Lâm Phong lại nhìn ra được sự cay đắng đằng sau lớp ngụy trang này của Lý Tiểu Khả, anh thở dài, nhẹ nhàng xoa đầu Lý Tiểu Khả như một người anh trai và nói:


“Được rồi! Lát nữa tôi đưa cô tới Lý gia, mọi chuyện giao cho tôi là được!”

“Chú ơi…tôi thật sự không cần chú giúp, tôi không muốn hại chú.”

Lý Tiểu Khả cắn môi, hốc mắt đỏ lên.

Lâm Phong đang định trả lời thì đúng lúc đó, bên ngoài cửa có hai người đi tới.

Chính là Đàm Thiên Hồng và Đàm Tử Minh.

Nhìn thấy hai người đến, Trương Bưu có chút sững sờ, sau đó trong lòng cảm thấy vui mừng khôn xiết, kích động tới mức toàn thân đều run lên!

Cậu ta không bao giờ ngờ rằng cả cha và anh cả đều tới!

Đây chính là nhân vật lớn hàng đầu của thành phố Kim Lăng, đại đường chủ của Tam Khẩu Đường, là người mà giậm chân một cái sẽ khiến cả thành phố Kim Lăng phải run rẩy!

Nhân vật như vậy, đơn giản là một tồn tại nằm ngoài tầm với của cậu ta, nhưng bây giờ lại vì một cuộc điện thoại của mình mà tới?

Nghĩ đến đây, Trương Bưu đè nén hưng phấn trong lòng.

Cậu ta lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phong, sau đó nhanh chóng đi tới tiếp đón, kích động nói:


“Anh!”

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

Đàm Tử Minh vừa nói vừa nhìn Lâm Vân Dao và Lý Tiểu Khả bên trong, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cực phẩm!

Trong trường xuất hiện hai người đẹp tuyệt sắc như vậy, vậy mà mình lại không biết?

Còn về Lâm Phong ở bên cạnh, lại trực tiếp bị cậu ta phớt lờ.

“Anh, là như thế này!”

Trương Bưu kể lại từng chuyện đã xảy ra trước đó.

Đàm Tử Minh hài lòng gật đầu.

Lý do Trương Bưu làm như vậy là vì để dâng hai người đẹp này cho mình mà thôi, đây chính là công lớn!

“Chuyện này cậu làm tốt lắm! Có điều sau này không được thô lỗ với người đẹp như vậy! Dọa người ta sợ mất thì làm sao?”

Đàm Tử Minh nhàn nhạt nói một câu.

Trương Bưu nghe thấy anh cả khen ngợi mình thì trong lòng càng kích động.

“Vâng! Vâng! Em biết rồi anh, sau này em nhất định sẽ tiếp tục cố gắng!”

Đàm Tử Minh đẩy Trương Bưu ra, bước vào phía bên trong.

Bình Luận (0)
Comment