Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 407

“Ngay cả trưởng lão Ngưu Bôn của thương hội Bách Vân cũng bị cậu ta giết!”

“Đúng là giết người riết thành ra nghiện luôn rồi!”

Nghe thấy lời này, hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đều hơi đổi sắc mặt.

Thảo nào từ hôm qua đến nay không thấy bóng dáng Lâm Phong đâu, hoá ra cậu ta tới thành phố Kinh Hàng!

“Ngài Triệu, có hiểu lầm gì trong chuyện này không?”

Adv

Vân Trung Thiên hạ giọng hỏi.

“Đúng đó! Thật ra những người Lâm Phong giết đều đã từng đắc tội cậu ấy, không tính là lạm sát người vô tội được!”

Diệp Thiên Long cũng kính cẩn nói giúp.

Về chuyện Long Ngạo Thiên bị giết, cả hai người họ đều chọn đứng về phía Lâm Phong!

Adv

Sau khi trụ sở chính phái cao thủ đến, họ cũng kể rõ chuyện xảy ra lúc đó, cho rằng Long Ngạo Thiên đã mắc sai lầm lớn, muốn đánh lén để giết Lâm Phong trong khi Lâm Phong đã bỏ qua cho ông ta, việc này rõ ràng không thể trách Lâm Phong được!

Hơn nữa Lâm Phong còn giết tông sư võ đạo Đao Ma thuộc nhóm Bát Kỳ, giành vinh quang cho tổ quốc, đây là lập công lớn mới phải chứ!


Dưới sự cố gắng giải thích của hai người, vị cấp trên đến từ trụ sở chính cũng bớt giận, quyết định đi tìm Lâm Phong nói chuyện rõ ràng, nhưng ai ngờ lúc này lại có tin tức từ thành phố Kinh Hàng.

Điều này khiến hai người hơi bất đắc dĩ!

Cậu Lâm ơi cậu Lâm, cậu không thể nào yên phận một chút sao?

Đi tới đâu cũng có người chết là sao vậy hả!

“Thôi được rồi! Hai ông đừng giải thích cho cậu ta nữa!”

“Bất kể là ai, trắng trợn giết người trong khu vực nước Đại Hạ, giết cả gia đình người ta như thế! Đây là điều nghiêm cấm tuyệt đối!”

“Tôi phải bắt được cậu ta, cho cậu ta biết trong nước không phải là nơi mà cậu ta có thể càn rỡ!”

Triệu Vô Cực lạnh lùng tuyên bố.

Huyền Linh Môn.

Trên một ngọn núi cao vút như chạm đến tầng mây.

Có một cô gái áo trắng có gương mặt đẹp tuyệt trần đang khép hờ hai mắt, khoanh chân ngồi tĩnh toạ.

Nhìn kỹ hơn sẽ thấy bề mặt làn da trắng như tuyết của cô gái áo trắng có linh khí nhẹ nhàng lượn lờ.


Gió nhẹ trên núi thổi qua lay động vạt áo cô ta, linh khí lượn lờ tô điểm thêm làm cho cô ta trông như Cửu Thiên Huyền Nữ giáng trần!

Vào lúc này.

“Ầm!”

Một luồng hơi thở đáng sợ phóng ra từ trong cơ thể của cô gái áo trắng, cô ta từ từ mở mắt ra, tia sáng rực rỡ xẹt qua trong đôi mắt trong veo của cô ta.

“Tiên Thiên Cảnh! Cuối cùng mình cũng đạt tới Tiên Thiên Cảnh rồi!”

Giang Tịch Vũ lẩm bẩm.

Cô ta đã đợi ngày này quá lâu rồi!

Từ nhỏ lên núi bái vào tông môn của sư phụ, cô ta cố gắng tu luyện như thế là vì ngày này đây!

Năm nay cô ta chỉ mới hai mươi bảy tuổi, có thể đạt Tiên Thiên Cảnh ở độ tuổi này, dù ở Huyền Linh Môn cũng chắc chắn là người xuất sắc!

Thậm chí chỉ cần có thể đạt tới tông sư võ đạo trước bốn mươi tuổi, trong tương lai cô ta sẽ có thể tranh giành vị trí môn chủ Huyền Linh Môn!

“Mình đã đột phá Tiên Thiên Cảnh, có lẽ đã đến lúc xuống núi báo thù cho gia tộc đáng thương của mình rồi!”

“Lâm Phong… Để anh sống lâu như vậy cũng coi như hời cho anh rồi đấy!”

Giang Tịch Vũ đứng dậy.

Dưới ánh nắng nhàn nhạt, thân hình cao ráo mảnh mai của cô ta cứ như được bao phủ một lớp cát vàng, trông cực kỳ quyến rũ.

Đúng lúc này.

“Vù!”

Bình Luận (0)
Comment