Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 946

“Chào Lâm Phong, tôi là gia chủ nhà Thượng Quan, Thượng Quan Phi Dương!”

Hết nhân vật lớn này đến nhân vật lớn khác bưng ly rượu tới mời rượu Lâm Phong rất đỗi nhiệt tình!

Nói thật thì Lâm Phong không hề thích cảnh này, nhưng chuyện đã tới nước vậy thì không dễ rời khỏi, đành phải lần lượt đối đáp một cách bình tĩnh.

Bấy giờ, gia chủ nhà họ Trương cũng dẫn theo Trương Lương và Trương Lỵ tới.

“Chào Lâm Phong! Tôi là gia chủ nhà họ Trương, Trương Đống! Mời cậu một ly!”

Adv

“Chào chú Trương!”

Lâm Phong đứng dậy, nở nụ cười tươi. Trương Đống thấy thế thì hơi ngạc nhiên.


Trước đó, khi các gia chủ khác mời rượu, Lâm Phong chỉ lịch sự nhấp một hớp, thái độ rất qua loa.

Adv

Thế nhưng bây giờ gặp mình, cậu ấy lại đứng dậy. Điều đó khiến ông vui trong lo sợ, vội nói: “Lâm Phong, chúng ta có thể giao lưu ngang hàng, tôi không dám nhận tiếng ‘chú’ này!”

“Không sao đâu! Cháu là bạn thân của con gái chú! Trước đây con gái chú còn từng giúp cháu việc lớn!”

Lâm Phong nhìn về phía Trương Lỵ, mỉm cười nói.

Trương Lỵ phát hiện ánh nhìn của Lâm Phong, mặt đẹp ửng hồng, coi bộ rất ngại ngùng.

Thấy vậy, vẻ mặt Trương Đống lập tức như bừng tỉnh. Ông ấy biết Lâm Phong quen con gái mình, song không ngờ mối quan hệ lại tốt đến vậy! Điều ấy khiến cho ông ấy hết sức mừng rỡ trong lòng!

Nếu con gái ở bên Lâm Phong thì chuyện này sẽ đem đến lợi lộc cực lớn cho nhà họ Trương họ!

“Ha ha, thì ra là thế! y dà, chúng tôi già lụ khụ rồi! Cậu và Lỵ Lỵ còn trẻ, sau này có thể giao lưu sâu sắc thêm!”

Trương Đống không khỏi cười sang sảng.

“Giao lưu sâu sắc là điều chắc chắn rồi! Về sau chú Trương có việc gì cần cũng có thể tới tìm cháu!” Lâm Phong mỉm cười, khẽ gật đầu.

Trước đó, do anh hấp thụ trái tim thiên sứ nên âm dương mất cân bằng, nếu không nhờ Trương Lỵ thì hiện giờ không biết anh sẽ ra sao!


Anh luôn khắc ghi công ơn của những người đã giúp đỡ mình.

Chứng kiến cảnh này, gia chủ các thế lực khác trong sân đều thể hiện vẻ mặt vô cùng hâm mộ. Ông già Trương Đống này sinh được đứa con gái tốt quá! Tối nay chắc sướng bay lên tận trời rồi!

Có thể mường tượng được, vì câu này của Lâm Phong, sợ rằng trong tương lai, sẽ không một ai ở Kinh Thành dám trêu chọc nhà họ Trương!

...

Cùng lúc đó, tại một bàn tiệc cách không xa, mặt mày đám người Chu Bỉnh Quyền và Chu Chiến nặng nề như sắp vắt ra nước!

Nhà họ Trương và nhà họ Chu ở hai chiến tuyến đối lập!

Bây giờ nhà họ Trương được nâng bật lên không phải chuyện tốt lành gì với nhà họ Chu bọn họ.

Bọn họ đã cảm nhận được rõ biểu hiện hơi xa cách của gia chủ một số nhà, đó là bởi nhà họ Trương đã đứng được về phe Lâm Phong!

“Chiến Nhi, ngài Lận tới đâu rồi?” Chu Bỉnh Quyền hỏi khẽ.


Giờ ông ta phải đợi Lận Vô Song tới lấy lại thể diện cho mình!

“Sắp rồi ạ, ngài Lận vừa gửi tin cho con, nói ngài ấy tới bãi đỗ xe của khách sạn rồi ạ!” Chu Chiến đáp.

Nghe vậy, Chu Bỉnh Quyền khẽ gật đầu, vẻ lạnh lùng nhoáng lên trong mắt, thầm nghĩ: Trương Đống, ông đừng tưởng về được phe của Lâm Phong là sẽ chèn ép được nhà họ Chu bọn tôi! Lát nữa Lận Vô Song tới, tôi muốn ông tận mắt chứng kiến Lâm Phong ông lấy làm tự hào phải xin lỗi tôi ra sao!

Mọi người dời mắt nhìn lại. Khi thấy được người mới tới là ai, ánh mắt họ đều khẽ động đậy, cất giọng bàn tán sôi nổi: “Lạ thật! Sao tối nay Lận Vô Song lại tới? bữa tiệc này liên quan gì tới ngài ấy đâu?”

“Chuyện này chẳng phải quá là bình thường ư? Lận Vô Song có quan hệ khá tốt với Long Soái. bữa tiệc tối nay lại do Long Soái tổ chức! Mời Lận Vô Song cũng rất bình thường!”

“Lận Vô Song, Phùng Mục Trần và nhân vật chính tối nay, Lâm Phong! Họ đều là những thanh niên xuất sắc thuộc thế hệ trẻ nước Hạ chúng ta, hiếm có dịp chạm mặt. Mọi người nói xem ai trong ba người họ mạnh nhất?”

“Khó mà nói, bây giờ chắc là chiến lực của Lâm Phong mạnh nhất! Nhưng mà Lận Vô Song đã không chính thức ra tay nhiều năm nay rồi. Ngài ấy là kiểu thiên tài có thể đánh vượt cấp! Không ai nắm rõ được sức mạnh đích thực của ngài ấy!”

Bình Luận (0)
Comment