Vượt Khắp Khổ Duyên Nói Yêu Chàng

Chương 14

Sắp đến hoàng cung, Tiểu Cửu chuyển đổi từ oán giận thành lải nhải, nói này nói nọ đủ điều trên thiên hạ. Cô nói có sai đâu! Chỉ có nữ nhân mới lo lắng nhiều thứ, mà Tiểu Cửu chính là phiên bản y hệt như nữ nhân, ngoại trừ cái thân "dưới" của hắn. Khụ khụ.

Đã đến hoàng cung, cô cảm tạ trời đất. Rốt cuộc cũng thoát khỏi Loạn Đề của Tiểu Cửu rồi!

Bước ra khỏi xe, Khê Nhi ở ngoài xe đỡ cô xuống. Tiểu Cửu nhìn hoàng cung trước mặt vẫn không thôi khuyên nhủ cô. Cô nhướng mày. "Tiểu Cửu! Dẫn đường!"

Tiểu Cửu định nói thêm gì nữa nhưng thấy thần sắc khó chịu của Tiểu Nhã thì mới không cam tâm dẫn cô đến cung Thái hậu.

Cung thái hậu Lăng quốc.

Tất cả các phu nhân quan mệnh thần trong triều đều được đi vào, các phu nhân dẫn theo các đích thứ nữ trừng tầm tuổi của Tiểu Nhã để được cô chú ý kết bạn.

Tất cả phu nhân tiểu thư đã tập trung đầy đủ, chỉ còn thiếu thái hậu, hoàng hậu và Tiểu Nhã.

Mọi người ai ai cũng đã an phận ngồi đúng chỗ mình, có vài người thì nói chuyện với nhau. Cô đã đi đến cung Thái hậu nhìn cảnh phía trước bỗng có thấy cảm giác lo sợ.

Tiểu Cửu bên cạnh cô thấy cô lo lắng như vậy, cúi xuống khuyên bảo: "Con vào đó đừng có làm gì mất mặt Tiêu Dao vương phủ. Cứ xem như là buổi gặp mặt bình thường đi. Nhìn kìa! Khê Nhi còn bình tĩnh hơn con."

Liếc thấy Khê Nhi kế bên cô yên tĩnh lạ thường nhưng mà với tính cách cô hiểu Khê Nhi thì nàng ấy là người hiền lành mít ướt, nếu là hiện giờ thì còn lo lắng sợ hãi hơn cô chứ.

Cô đoán có sai đâu, khuôn mặt Khê Nhi bình tĩnh không có gì nhưng mà dưới tay áo hai tay đã nắm chặt lại rồi, run run.

Cô thở dài. Tiểu Cửu thúc thúc xem đây là buổi vui chơi dã ngoại rồi! Dù cô là người hiện đại phóng khoáng cũng là một người con gái truyền thống đấy.

Thôi! Bây giờ cô đã là tiểu thư - nghĩa nữ của Tiêu Dao vương gia không thể làm mất mặt Hách Liên Khoảnh được. Vậy thì, ưỡn ngực vào thôi!

"Đi nào! Khê Nhi!"

Khê Nhi vâng lệnh đi theo cô đi vào bên trong.

Tiểu Cửu ở bên ngoài hai tay còn cổ vũ cho cô. Đúng rồi Tiểu Nhã! Con phải vào đó như con phượng hoàng kiêu ngạo, khí chất cao quý. Đúng rồi! Cố lên!

Cô ở đằng sau nhìn Tiểu Cửu như vậy nén bật cười. Tiểu Cửu thúc thúc đúng là đủ làm trò.

Hách Liên Khoảnh đã chuẩn bị Triệu mama theo hầu cho cô, Triệu mama dẫn cô đi vào. Những phu nhân tiểu thư nhìn thấy cô thì đứng lên.

Hôm nay cô mặc một bộ trang phục thanh y thêu hồ điệp, mái tóc hai bên bím lại cột những trang sức hồ điệp vàng, đôi hài màu trắng. Gương mặt cô khởi sắc hiện lên khuôn mặt đáng yêu rạng ngời. Nhất là đôi mắt hạnh trong veo kia.

Chỗ ngồi của cô là dưới thái hậu, hoàng hậu nhưng lại trên chỗ ngồi của phu nhân tiểu thư.

Cô đi theo Triệu mama đến chỗ ngồi của mình, mông còn chưa chạm ghế thì tiếng lanh lảnh của công công vang lên: "Thái hậu giá đáo! Hoàng hậu giá đáo!"

Lập tức những người có ở đây liền quỳ xuống. Nhìn thấy như vậy Tiểu Nhã và Khê Nhi cũng quỳ xuống.

"Cung nghênh Thái hậu, Hoàng hậu giá đáo!

Đợi đến khi Thái hậu và Hoàng hậu đi vào, đi lên trên chỗ ghế ngồi chính điện. Thái hậu ngồi trung tâm, Hoàng hậu ngồi kế bên dưới Thái hậu. Cho đến khi Thái hậu phất tay, miễn lễ. "Đứng lên đi!"

"Tạ thái hậu!"

Tất cả các phu nhân cùng tiểu thư đều đứng lên, cô cùng Khê Nhi cũng đứng lên. Ngẩng đầu lên, hai vị thái hậu hoàng hậu đang nhìn mình, thái hậu hòa ái nói: "Hôm này ai gia tổ chức buổi gặp mặt này là để các phu nhân tiểu thư ở đây biết đến nghĩa nữ của Tiêu Dao vương gia, cũng chính là Tiểu Nhã tiểu thư. Nay các ngươi gặp mặt trò chuyện với Tiểu Nhã đi."

Ánh mắt thái hậu hướng về cô, những vị phu nhân tiểu thư cũng nhìn hướng về phía cô.

Thái hậu gật đầu, ôn tồn nói tiếp: "Các phu nhân tiểu thư cứ nói chuyện với Tiểu Nhã đi. Không làm phiền."

Thái hậu chính là để cô làm nhân vật chính hôm nay, bà cùng hoàng hậu nói chuyện.

Các phu nhân người nào có phu quân là quan nhất phẩm thì đi trước, lúc đi còn dẫn theo con gái của mình đến tặng quà cô.

Tiểu Nhã nhìn các vị phu nhân, lưng ngồi thẳng, mắt nhìn thẳng, miệng ôn nhu cười, đối đáp với các phu nhân đều lễ nghĩa, quan tâm. Nhìn Tiểu Nhã thoát ra khí chất ôn hòa lại nhã nhặn.

Thái hậu cùng hoàng hậu đang nói chuyện với các phu nhân khác thấy cô đối đáp có nghi lễ hoàng gia như vậy cũng chấp nhận nhìn cô.

Ra dáng một vị tiểu thư tri thức hoàng gia rồi.

Triệu mama cầm một khay quà cáp của các phu nhân cũng đầy ấp, cô phất tay ra lệnh Triệu mama chuẩn bị một cái bàn để các đồ quà trên đấy, chính bà chỉ cần nhận quà của các phu nhân rồi để đấy.

Hành động của cô chính là dịu dàng đoan trang, các phu nhân cũng thầm thán phục với vị nghĩa nữ này, càng ra sức giới thiệu con cái của mình cho cô.

Giới thiệu cùng tặng đồ cũng hết một canh giờ, nhìn thấy thái hậu và hoàng hậu vẫn còn đang nói với các vị phu nhân khác cô cảm thán. Mấy cái nghi lễ hoàng gia này đúng là lâu thật, thân làm thái hậu và hoàng hậu, bọn họ còn vui cười quả nhiên là nữ nhân đứng đầu hậu cung.

Hoàng hậu bên kia nhìn thấy cô đang nhìn bọn họ, hướng cô nói: "Tiểu Nhã đã tặng quà xong rồi à?"

Cô nhẹ trả lời: "Vâng! Tiểu Nhã định để các vị phu nhân đi ngắm hoa thưởng trà ạ!"

Thái hậu gật đầu nghe cô nói: "Ừm! Vậy thì cùng ra ngự hoa viên ngắm hoa nào!"

Yes! Đây chính ý định của cô. Ngồi trong đây chán chết rồi! Ý định ban đầu của cô là vui chơi ai dè vào hoàng cung chỉ ngồi lì một chỗ nghe mấy phu nhân nói, bây giờ thì được ra ngự hoa viên chơi rồi, cô phải đi mới được.

"Vâng!"

Vậy là thẳng tiến đến ngự hoa viên thôi!!!

Nhưng mà....

Mấy cái phu nhân tiểu thư này đúng là phiền phức mà!!!

Tiểu Nhã khốn khổ. Nhìn mấy người trước mắt cứ bám dính mình không thôi, cứ người một người một càng làm tăng mấy thanh hắc tuyến cho cô, cứ dính như cao su vậy làm cô muốn nổi bạo lên.

Nhưng __ Tiểu Nhã cô là thục nữ! Không phải giống thiếu gia hay U Mị thích tùy hứng. Cho nên muốn thoát phải bọn họ, cô phải nghĩ cách.

Cô nhìn bọn họ chống đỡ, nhìn những bông hoa nở rộ trên ngự hoa viên, cô tươi cười nói: "Các vị hãy nhìn xem những bông hoa kia kìa."

Lợi dụng bọn họ quay người nhìn những cây hoa kia cô bỏ đi. Nếu bọn họ có quay lại thì cũng chẳng thấy cô.

Nhìn xa xa bọn họ đang tìm kiếm cô, cô cười thoả mãn.

"Tiểu thư! Sao người lại trốn đi vậy?"

"Tất nhiên là...." Cô theo quán tính xoay người trả lời nhưng mà nhìn đến người đằng sau cô thì kinh ngạc hô lên.

"Khê Nhi!!??" Cái gì vậy? Khê Nhi sao lại ở đây? Rõ ràng cô để em ấy ở cùng Triệu mama trong cung Thái hậu mà?

Cô nghiêm mặt. "Khê Nhi! Sao em lại ở đây?"

"Tiểu Cửu thúc thúc căn dặn phải theo sát tiểu thư." Nhìn gương mặt trừng trừng của cô giọng Khê Nhi càng nhỏ dần.

Cô ôm trán. Tiểu Cửu! Bây giờ con hiểu tại sao nghĩa phụ lại trọng dụng thúc bên mình dù cái tính tình của thúc đúng là làm người ta muốn nổi điên mà.

"Như vậy thì em theo ta. Không được nói gì cả."

Khê Nhi muốn phản bác nhưng mà nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của cô, cuối cùng gật đầu. Cô thở dài. Có một nô tì như Khê Nhi không biết là phúc hay họa đây!

Khê Nhi theo cô đi xung quanh ngự hoa viên. Ngự hoa viên đúng là một nơi rộng rãi của hoàng gia, đầy đủ loại hoa cho cô thưởng thức, chỉ là loài quý hiếm vẫn còn hạn hẹp a.

Nhưng mà chủ yếu những cây hoa cô yêu thích chỉ có hoa đào và hoa lê. Cho nên mấy loài hoa khác cô chỉ xem cho biết thôi.

Ngắm nhìn một vòng xung quanh, nhìn hết loài hoa trong cung. Cô tìm một gốc cây hoa lê.

Hoa lê dù không có mùi hương quyến rũ nhưng mà màu sắc trắng của nó lại làm cô..... say mê.....

Khê Nhi đứng bên cô nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của Tiểu Nhã nhìn hoa lê, cùng nụ cười thỏa mãn. Bất giác Khê Nhi đứng yên một chỗ nhìn Tiểu Nhã.

Tiểu thư đúng là một người yêu hoa!

Cứ như vậy một đôi chủ tớ. Người ngắm nhìn, kẻ xem người ngắm. Không phát hiện phía sau có một thân ảnh cũng đang nhìn hai người họ.

"Ngươi là Tiểu Nhã tiểu thư đi?"

Tiếng nói như chuông bạc làm cô giật mình. Khê Nhi bên cạnh cũng kinh ngạc vì có người tới.

Tiểu Nhã quay người, nhìn thấy một tiểu cô nương, cả hai cũng đang nhìn lẫn nhau.

Tiểu cô nương ấy một bộ y phục chanh y, mái tóc búi thành bím giống cô, đeo trang sức trâm bạc. Tiểu cô nương ấy nhìn thanh tú lanh lợi, gương mặt đang hiếu kì nhìn cô.

Đứa bé này là ai đây?
Bình Luận (0)
Comment