Vưu Vật - Nhi Hỉ

Chương 1090

Khúc Tích nói xong, Cận Bạch cười đáp lại một cách vô tư.

"Chị nói đấy nhé, đừng lừa em."

Khúc Tích: "Tuyệt đối không lừa cậu, chúng ta quen nhau bao lâu nay rồi, tôi lừa cậu bao giờ chưa?"

Cận Bạch nghiêm mặt nói: "Chị Khúc Tích, chị nhất định phải bắt em vạch trần chị trong ngày vui như thế này sao?"


Khúc Tích chột dạ, ngả người ra sau: "Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ, dù chị có keo kiệt thì chồng chị cũng không keo kiệt đâu."

Cận Bạch nói: "Nghe nói tiệc chia tay độc thân của anh Bùi là do mọi người góp tiền đấy."

Khúc Tích ngượng ngùng, ho nhẹ hai tiếng: "Yên tâm, hôm nay chị nhất định sẽ lì xì cho em một bao lớn."

Nói xong, Khúc Tích không dám nói chuyện với Cận Bạch nữa, cô dựa vào vai Khương Nghênh, nhỏ giọng hỏi: "Chuyện gì vậy? Cậu ấy cãi nhau với Vu Chính à?"

Khương Nghênh: "Vu Chính có bạn gái rồi, gần đây đang xem nhà."

Khúc Tích nghe vậy, ngạc nhiên, mắt tròn xoe: "Bà đang đùa tôi đấy à?"

Khương Nghênh: "Bà lo cho mình trước đi, hôm nay bà kết hôn đấy."

Khúc Tích là một cô dâu rất thiếu trách nhiệm, sau khi bị phê bình, cô gật đầu lia lịa: "Bà nói đúng."

Nói xong, cô ghé sát vào tai Khương Nghênh: "Đợi hôm nay xong xuôi, tôi gọi điện cho bà, bà kể cho tôi nghe nhé."

Khương Nghênh không nói gì, im lặng là vàng.

Vì thời gian gấp rút nên việc trang điểm được thực hiện ngay tại khách sạn.

Do ngủ không ngon giấc nên da Khúc Tích hơi xấu, trước khi trang điểm, chuyên gia trang điểm đắp mặt nạ cho cô trước.

Khúc Tích nằm trên ghế nghỉ ngơi, nhắm mắt hỏi Khương Nghênh: "Nghênh Nghênh, mặt tôi có thật sự khó coi không?"

Khương Nghênh sợ cô lo lắng, không nỡ nói thật: "Cũng tạm, đắp mặt nạ là cứu vãn được."

Nghe Khương Nghênh nói vậy, Khúc Tích cũng yên tâm phần nào, cô lại hỏi: "Bố mẹ tooi đâu? Sao vẫn chưa đến?"

Khương Nghênh nhìn đồng hồ: "Sắp đến rồi, vừa nãy gọi điện, dì nói đang trên đường."


Khương Nghênh vừa dứt lời, cửa phòng trang điểm bị đẩy ra, bố mẹ Khúc Tích đi từ ngoài vào.

Nhìn thấy Khúc Tích đang đắp mặt nạ, hai người lập tức đỏ hoe mắt.

Khúc Tích thấy vậy vội vàng ngồi dậy, bĩu môi, cũng muốn khóc: "Bố, mẹ, hai người làm gì vậy, hôm nay con kết hôn mà."

Mẹ Khúc Tích đưa tay lau nước mắt: "Đúng rồi, con gái bảo bối của mẹ hôm nay kết hôn, không được khóc."

Nói xong, mẹ Khúc Tích đẩy bố Khúc Tích một cái: "Nghe con gái nói chưa? Ngày vui như thế này không được khóc."

Bố Khúc Tích mặc bộ vest được là phẳng phiu, cứng miệng nói: "Tôi có khóc đâu, ai giống bà, suốt ngày chỉ biết khóc."

Nếu là ngày thường, mẹ Khúc Tích chắc chắn đã nổi giận rồi, nhưng lúc này, bà rất hiểu tâm trạng của bố Khúc Tích, bà nắm chặt tay Khúc Tích, không đáp lại lời ông, mà nói với Khúc Tích: "Đám cưới gấp gáp cũng không sao, đám cưới không đủ xa hoa cũng không sao, chỉ cần hai đứa yêu thương nhau, chỉ cần hai đứa có đủ tự tin để cùng nhau đối mặt với những sóng gió trong cuộc sống sau này, thì đám cưới này rất đáng giá."

Mắt Khúc Tích rưng rưng: "Mẹ, con biết."

Mẹ Khúc Tích vốn chỉ muốn nói vài câu đơn giản, nhưng lúc này bà không kìm được, ôm Khúc Tích vào lòng, nghẹn ngào nói: "Sao con lại lớn nhanh như vậy chứ."

Khúc Tích: "Mẹ."

Mẹ Khúc Tích: "Tích Tích, những lời mẹ nói sau đây con phải nhớ kỹ, tuy nhà chúng ta không giàu có bằng nhà họ Bùi, nhưng cũng tuyệt đối không cho phép con bị ức hiếp ở nhà họ Bùi, nếu, mẹ nói là nếu, nếu sau khi kết hôn, Bùi Nghiêu đối xử không tốt với con, hoặc có người nhà họ Bùi bắt nạt con, con không chịu đựng được nữa thì cứ nói với mẹ, đừng tự mình gánh chịu, bố mẹ sẽ đón con về nhà."

Mẹ Khúc Tích vừa dứt lời, Khúc Tích liền bật khóc nức nở.

Hai mẹ con ôm nhau khóc trong phòng trang điểm, Khương Nghênh đứng nhìn một lúc, rồi cúi đầu đi ra ngoài.

Khương Nghênh vừa ra đến hành lang thì Châu Dị đã bước tới.

Nhìn thấy Châu Dị, Khương Nghênh mỉm cười: "Sao anh lại đến đây?"

Châu Dị tiến lên, ghé sát vào tai Khương Nghênh, nói: "Anh thấy chú dì đến nên muốn gọi em ra ngoài, nhưng xem ra anh đến muộn rồi."

Khương Nghênh mỉm cười, ôm Châu Dị: "Đợi sau này con gái chúng ta kết hôn, chúng ta cũng sẽ cùng nhau đưa con bé đi lấy chồng, nói với con bé rằng, nếu bị bắt nạt thì cứ về nhà với bố mẹ."

Bình Luận (1)
Comment
『TSM』Quetzalcoatl Ch 7
『TSM』Quetzalcoatl Ch
Reader
23 Ngày Trước
emo
Trả lời
| 0