Vưu Vật - Nhi Hỉ

Chương 1097

Kỷ Mẫn vừa dứt lời, Kỷ Trác lại vỗ một cái vào gáy cô ta.

"Ai là lão già?"

Kỷ Mẫn vẫn đang quay đầu nhìn Nhiếp Chiêu nên không kịp né tránh, gáy bị đánh trúng.

Kỷ Mẫn kêu đau "ối" một tiếng, một lúc sau, vẫn còn ấm ức, cô ta cố tình chọc tức Kỷ Trác: "Nghe nói chị Liễu Tịch tối nay lại đi xem mắt, đối phương tốt hơn anh gấp trăm lần."


Kỷ Trác mặt mày âm trầm, một lúc lâu không nói gì.

Lúc này, Châu Dị đã về đến biệt thự.

Châu Dị đỡ Khương Nghênh xuống xe, Khương Nghênh vừa đi vào nhà vừa nói: "Nghe nói Tần Trữ và Sầm Hảo cũng đã chọn ngày rồi, mùng tám tháng sau."

Châu Dị cười đáp: "Ừ, ngày là do ông nội Tần đích thân chọn."

Khương Nghênh mỉm cười: "Ông cụ chắc hẳn rất vui mừng nhỉ?"

Châu Dị nghiêm túc trả lời: "Không hề, nghe lão Tần nói, ông nội Tần còn gọi điện thoại cho nhà họ Sầm, bảo họ suy nghĩ kỹ lại."

Khương Nghênh nghe vậy, không nhịn được cười: "Thật hay giả vậy?"

Châu Dị nói: "Thật đấy, bây giờ ông cụ không ưa gì lão Tần, cảm thấy lão Tần không xứng với Sầm Hảo."

Khương Nghênh cười nói: "Lão Tần phản ứng thế nào?"

Châu Dị: "Không phản ứng gì, mặc kệ, dù sao vợ cũng đã rước về rồi, không sợ gì cả."

Khương Nghênh cười tươi hơn: "Cũng đúng."

Châu Dị khẽ cười, chuyển chủ đề: "Lát nữa ngâm chân, anh mát-xa chân cho em."

Khương Nghênh biết hôm nay Châu Dị cũng rất mệt, lắc đầu nói: "Không cần đâu, tối nay em chỉ ngâm chân thôi, ngày mai mát-xa cũng được."

Châu Dị một tay đỡ eo Khương Nghênh, một tay nắm tay cô: "Thương anh à?"

Bây giờ Khương Nghênh đã có thể thoải mái và tự nhiên đáp lại những lời tương tác vợ chồng của Châu Dị, cô thẳng thắn thừa nhận: "Ừ."

Châu Dị cười nói: "Trời đất bao la, vợ là nhất."

Khương Nghênh: "Anh không mệt sao?"

Châu Dị: "Có thể mệt hơn em đang mang thai sao?"

Nghe Châu Dị nói vậy, Khương Nghênh đột nhiên nhớ đến cuộc trò chuyện với Kiều Nam mấy hôm trước, Kiều Nam nói bây giờ rất nhiều cô gái sợ kết hôn.

Lúc đó Khương Nghênh đã nghĩ, nếu đàn ông nào cũng như Châu Dị, chắc chắn nỗi sợ kết hôn của các cô gái sẽ giảm đi ít nhất một nửa.

Cuối cùng, Khương Nghênh vẫn ngâm chân và được mát-xa chân.

Bây giờ đã là giai đoạn cuối thai kỳ, chân cô bị sưng rất nặng, chỉ cần ấn nhẹ là sẽ lõm xuống, hơn nữa còn rất lâu mới trở lại bình thường.

Vì chuyện này, Châu Dị còn đưa cô đi khám hai lần.

Sau khi bác sĩ sản khoa nhiều lần khẳng định đây là phản ứng bình thường của giai đoạn cuối thai kỳ, anh mới yên tâm.

Khương Nghênh dựa vào đầu giường, nhìn Châu Dị mát-xa cho mình, ánh mắt dịu dàng, mỉm cười: "Em nằm mơ cũng không ngờ anh lại chu đáo như vậy."

Châu Dị ngẩng đầu lên: "Cảm động không?"

Khương Nghênh mỉm cười: "Cảm động, nhưng không dám động."

Châu Dị nghe vậy, nhướng mày: "Bây giờ em nói chuyện táo bạo thế?"

Khương Nghênh: "Danh sư xuất cao đồ."

Một tháng trôi qua trong chớp mắt.

Một ngày trước đám cưới của Tần Trữ, ông nội Tần vẫn đang khuyên Sầm Hảo nên suy nghĩ kỹ lại.

Sầm Hảo bưng bát chè tổ yến, vừa buồn cười vừa bất lực: "Ông nội, bây giờ hối hận chắc cũng muộn rồi."

Ông nội Tần chống gậy gõ xuống sàn: "Sao lại không kịp? Bây giờ cháu nói không lấy chồng nữa, ông sẽ lập tức hủy hôn, chẳng lẽ thằng nhóc Tần Trữ đó còn dám làm khó cháu sao?"

Sầm Hảo nhỏ giọng nói: "Ông nội, có ông ở đây, cháu không sợ Tần Trữ làm khó cháu, cháu nghĩ anh ấy cũng không dám, nhưng nếu làm vậy thì chắt của ông sẽ không có bố…"

Bình Luận (1)
Comment
『TSM』Quetzalcoatl Ch 7
『TSM』Quetzalcoatl Ch
Reader
22 Ngày Trước
emo
Trả lời
| 0