Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế (Dịch Full)

Chương 155 - Chương 155: Vô Đề

Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Chương 155: Vô Đề

Cô nhìn cánh gà vàng óng ánh thèm nhỏ dãi, cầm một đôi đũa gắp một miếng bỏ vào miệng, miếng cánh gà vừa vào miệng mang theo chất lỏng chua ngọt đầy tươi mới, hương vị thơm mát của nước trái cây sẽ để cho trẻ con rất yêu thích.

Đương nhiên chuyện này không phải trọng điểm mà quan trọng nhất là món ăn, sau một viên thịt cánh trượt xuống dạ dày, một nguồn năng lượng dễ chịu và thoải mái bắt đầu từ dạ dày tràn ra bắt đầu hòa tan vào năng lượng trong cơ thể và chuyển vào dị năng hạch.

Món ăn này là món sơ cấp cho nên không thể nào đủ với dị năng giả cấp hai đặc biệt như Biên Duyên, nhưng với An An thì sau khi ăn xong món này, cậu bé có thể hồi phục lại trạng thái mạnh mẽ như trước rồi.

Sách dạy nấu món ăn năng lượng đặc biệt trên xe của cô, trái ngược hoàn toàn với những người bình thường phải đợi cả ngày trời mới có thể hồi phục lại dị năng. Bởi vì khi có món ăn hồi phục năng lượng nhanh chóng trong trong tay, thì khi dị năng giả gặp nguy hiểm cạn kiệt năng lượng phải chạy trốn bị thú biến dị khác chặn đường cũng có thể là một cách để họ bảo vệ mạng mình.

Cũng chính vì vậy mà Biên Duyên đến nơi này lâu như rồi vẫn chưa từng để lộ ra bản thân có thể nấu những món ăn khác đời ra ngoài, vì loại năng lực này càng dễ khiến người ta thèm khát hơn cả dị năng của cô, lỡ như xử lý không tốt thì cô có thể bước vào hành trình trốn chạy khỏi cái chết.

Dù sao trước khi chưa có cách nào giải quyết, thì cô chỉ muốn giống như các dị năng giả khác dẫn con trai mình đi kiếm ăn, cô chỉ là một công dân bé nhỏ và không có ý thức hi sinh bản thân giúp đỡ người khác.

Vì vậy, trước khi thời cơ chưa chín mùi thì cô sẽ không tùy tiện bộc lộ khả năng của mình.

Sau khi đóng hộp cho món cánh gà xong, Biên Duyên cầm hộp cơm nóng hổi đi lên lầu ba, nhóm người Vân Tô có chuyện quan trọng phải bàn nên đã bị gọi đến tường thành. Bây giờ trong tòa nhà này, trừ hai mẹ con họ chỉ còn có đầu bếp Chu ở lại.

Nhưng lúc Biên Duyên lên lầu cũng không thấy đầu bếp Chu đâu, chắc ông ấy đã ra sân sau để rèn luyện cơ thể rồi.

Biên Duyên đẩy cửa phòng ra đập vào mắt cô là An An vừa mới thức dậy đang ngồi trên giường ngơ ngác nhìn xung quanh.

"An An dậy rồi à? Mẹ nấu món ngon cho con đây, rửa mặt rồi ăn hết nào." Biên Duyên vừa đặt đồ xuống đã đi đến hôn lên trán của An An.

"Mẹ, con đi rửa mặt." An An nghe thế cọ lên tay mẹ mình rồi mới tự bò xuống giường, hỏi phòng vệ sinh ở đâu sau đó đi một mình vào rửa mặt.

Sau mấy phút đồng hồ, An An đi ra với tóc mai còn dính nước chưa được lau khô, bây giờ cậu bé có tinh thần hơn lúc ngơ ngác vừa mới tỉnh ngủ rồi.

"Con ăn đi, cánh gà sốt cam chua ngọt đấy." Biên Duyên đang ngồi bên cửa sổ, thấy An An đi ra mới mở hộp cơm nhỏ trên bàn, cánh gà vàng óng bóng loáng vừa nhìn đã làm người ta thèm ăn.

"Ngon quá!" An An vừa ăn một miếng thì ánh mắt đã sáng lên, nhưng cậu bé ăn rất vui vẻ nên hoàn toàn không phát hiện tác dụng đặc biệt của món cánh gà mang đến cho bản thân.

"Mẹ cũng ăn đi." An An ăn hết hai miếng thấy mẹ không cử động, lập tức đẩy hộp cơm trước mặt Biên Duyên, nhất quyết không ăn một mình.

"Mẹ ăn rồi, An An tự ăn đi." Biên Duyên nhìn động tác của cậu bé, xoa đỉnh đầu của An An rồi cười nói.

"Vâng." An An thấy mẹ cười dịu dàng như thế cũng cho rằng mẹ đã ăn rồi, vì vậy tiếp tục ăn như gió, khi cánh gà trong hộp cơm từ từ biến mất, vẻ mặt của An An cũng dần dần xuất hiện sự khỏe mạnh và sức sống tràn trề.

"Con ăn no rồi còn cảm giác toàn thân tràn đầy năng lượng nữa!"

Bình Luận (0)
Comment