Dù sao thì khó khăn lắm anh ta mới giành được cơ hội chứng kiến thời đại thay đổi này.
“Một tuần sau tôi sẽ xuất phát, bắt đầu từ ngày mai Lạc Hồng sẽ dẫn anh đi huấn luyện cấp bậc địa ngục trong vòng một tuần. Tôi không cần anh giúp đỡ mà chỉ cần anh không gây rắc rối thêm là được.” Vân Tô thấy Biên Duyên nhìn sang thì nhẹ nhàng gật đầu. Do Đới Dân làm việc trong văn phòng quá lâu nên tố chất cơ thể mới yếu, nhưng anh sẽ huấn luyện khẩn cấp cho anh ta, hơn nữa cấp trên còn đặc biệt phái người phụ trách chuyên môn bảo vệ anh ta.
“Tôi không có vấn đề gì cả!” Đới Dân thấy Biên Duyên lại nhìn về phía mình nên vội vàng gật đầu đồng ý, ngày mai anh ta sẽ đi huấn luyện thêm. Có người đã nói với anh ta tình cảnh bên dưới sương mù, anh ta biết Vân Tô muốn tốt cho anh ta nên mới cho anh ta huấn luyện thêm, để những lúc quan trọng anh ta có thể bảo vệ tốt bản thân và không làm liên lụy đến mọi người.
“Vào trong nói chuyện đi, thế nên anh cũng dẫn đội xuống dưới à?” Biên Duyên gật nhẹ đầu với anh ta, sau đó hai người dẫn Đới Dân vào trong, cô muốn hỏi anh ta một số việc cho rõ ràng.
“Cô xuống dưới với những người khác tôi thấy không yên tâm.” Vân Tô nhìn Biên Duyên, thật ra cấp trên càng muốn đoàn lính đánh thuê Liệt Hỏa do Thích Uyên dẫn dắt và bảo vệ họ xuống dưới nhưng bị Vân Tô thẳng thừng từ chối.
“Cô yên tâm đi, tôi có đưa ra điều kiện với cấp trên về chuyện cô dẫn theo người khác xuống dưới.” Vân Tô nói thêm.
“Một tuần nữa xuất phát ư?” Biên Duyên thấy vẻ mặt Vân Tô nghiêm túc, cô biết tính cách anh nên mới suy nghĩ kỹ rồi hỏi ra. Đợi xuống dưới sương mù rồi phải mất một khoảng thời gian cô không thể ôm bảo bối thơm mềm đi ngủ.
“Ừm, khi xuất phát sẽ có khoảng ba mươi hai người, trong đó mười người là dị năng giả song hệ...” Vân Tô nói hết một lượt tin tức anh nhận được với Biên Duyên.
Anh sẽ dẫn một tiểu đội gồm năm người xuống dưới, hai mươi lăm người còn lại cấp trên phái xuống trong khoảng thời gian đó phải tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh của anh và Biên Duyên, những người không nghe lệnh hai người có thể loại thẳng ra khỏi đội ngũ.
Về lý do những người này đi xuống cùng thứ nhất là để bảo vệ Biên Duyên và Đới Dân, thứ hai là chậm rãi nghiên cứu mỏ năng lượng mới và lúc về cố gắng mang được nhiều khoáng thạch chứa nguồn năng lượng mới trở lại.
Biên Duyên nghe Vân Tô sắp xếp, cô yên lặng một lát rồi gật đầu bởi lúc anh nói chuyện còn đặt một chồng tài liệu trước mặt cô.
Cô mở ra xem, phía trên là giấy chứng nhận căn biệt thự bên cạnh biệt thự của Vân Tô, là giấy phép sử dụng đất và căn biệt thự không có kỳ hạn. Nói cách khác là giờ cô đã có căn nhà chính thức của mình, hơn nữa cô còn là hàng xóm với Vân Tô.
Ngoài cái này ra Vân Tô còn thay cô đưa ra điều kiện, đó là đợi đội ngũ từ sương mù trở về và xác nhận mỏ năng lượng là thật cô sẽ có một tấm thẻ đen có mức độ cống hiến cao nhất. Người có tấm thẻ này có thể thoải mái đi lại trong khu vực sương mù mà không tốn bất kỳ khoản chi phí nào mà nếu cần còn có thể chọn miễn phí mười người trong các nơi đóng quân xuống sương mù cùng.
Trừ những điều này ra tấm thẻ cống hiến đen này còn rất nhiều công dụng khác, với Biên Duyên mà nói đây đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Còn một chuyện nữa, đó là nếu cô đồng ý thì mỏ năng lượng đầu tiên được phát hiện ra này có thể đặt theo tên của cô, chuyện này Biên Duyên khiếp sợ sau đó lên tiếng từ chối, cô không muốn nổi tiếng tới mức đó.
“Cảm ơn anh.” Biên Duyên tiễn Đới Dân về sau đó cô mỉm cười với Vân Tô, trong mắt cô chứa đầy sự dịu dàng.