Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế (Dịch Full)

Chương 306 - Chương 306: Vô Đề

Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Chương 306: Vô Đề

“Tôi cũng nghe qua tin này rồi, mới đầu tôi không tin là thật, nhưng mà thấy dạo gần đây những người phía trên liên tục điều người thì lại cảm thấy có lẽ đây là sự thật.” Người nọ phối hợp nói, chẳng qua sau khi nói xong thì người này cau mày lại, hiển nhiên là trong lòng bà ta sự lo lắng về chủng tộc có trí tuệ trong thế giới dưới lòng đất vượt trội hơn sự tò mò.

“Đấy là sự thật chứ còn gì nữa, tôi có người anh em ở bên trong, cậu ta nói cho tôi biết hai ngày nữa khu mới sẽ dán thông báo,để tránh gây ra chuyện vào ngày đón tiếp đoàn đại sứ.” Ông chú đứng xếp hàng phía sau mấy bà thím, cũng không nhịn được xen vào. Tuy rằng lãnh đạo còn chưa công bố nhưng đã có rất nhiều người biết tin, đây cũng không còn tính là tin mới nữa.

“Người ở trong lòng trái đất sao? Bọn họ có hình dáng thế nào nhỉ? Tôi nghe nói trong lòng trái đất không có mặt trời, hơn nữa nhìn đám thú đêm chui từ dưới ấy lên trên, mọi người nói thử xem liệu họ có xấu xí giống đám thú đêm hay không?” Có người xoa cằm tò mò hỏi, lòng yêu cái đẹp của con người luôn mạnh mẽ, trong tất cả mọi vấn đề, điều bọn họ quan tâm đầu tiên vẫn là về dung mạo.

“Đúng là có khả năng này thật, mọi người có thấy đám động vật thực vật không được mặt trời chiếu sáng đều rất xấu không?” Người khác phụ họa nói.

“Mấy người cứ ở đó mà nói mò, cho dù không có ánh mắt trời chiếu thì kiểu gì chả có người đẹp mắt, chẳng qua do mấy người chưa nhìn thấy thôi. Hơn chúng ta bàn về dung mạo của bọn họ làm gì, chẳng phải tới lúc gặp sẽ thấy được à?” Bên cạnh cũng có người thấy bất lực trước sự tò mò về dung mạo người trong lòng trái đất của đám người, lúc này không phải bọn họ nên chú ý tới việc người trong thế giới dưới lòng đất đi lên đây làm gì hay sao?

“Nào nào, đừng có nghĩ lung tung nữa cẩn thận tôi chen ngang bây giờ.” Cũng có người xoa tay đứng trêu chọc, ánh mắt sáng quắc của người này quả thật khiến mấy bà thím phía trước sợ anh ta chen ngang thật, vừa thấy đến lượt mình bà ta đã nhanh chóng bước lên.

“Bà chủ biên, cho năm suất cơm thịt băm thêm một bộ lòng gà xào cay nữa.” Tới phiên bà thím thì đã sang giờ tý, bà ta vội vàng nói với Biên Duyên, hôm nay bà ta tới vừa đúng dịp, nghe nói số lượng lòng gà xào cay không nhiều lắm, ai tới trước được trước.

Bà thím nhìn Biên Duyên lấy cho mình một hộp đầy thì cười híp mắt lại, tối nay bà ta có thể gọi con gái và con rể tới ăn cùng được rồi, trong nhà sẽ lại náo nhiệt lắm đây.

“Lòng gà xào cay hết rồi, lần sau mọi người nhớ tới sớm.” Biên Duyên lại bán thêm mấy xuất nữa, ông chú vừa mới đến lượt lập tức mở miệng muốn mua năm suất. Đáng tiếc là một suất cuối cùng đã vừa bán hết ngay phía trước ông ta vì thế Biên Duyên chỉ có thể áy này nhìn ông ấy cười.

“Haiz, biết thế tôi không buôn chuyện với mấy bà thím kia nữa, nói mấy câu làm tôi bị chậm mất vài phút rồi! Nếu như lúc ấy tôi tranh thủ chạy tới xếp hàng phía trước thì có lẽ vẫn còn mua được.”

“Tiếc thật, tiếc thật! Xem ra tôi không có lộc ăn lòng gà xào cay rồi, bà chủ Biên cho tôi mười suất cơm thịt đi.” Ông chú lải nhải nói một đống lời hối hận trong lòng ra ngoài, chẳng qua lòng gà không còn thì ông ta vẫn có thể mua được cơm thịt, còn may hơn hôm qua xếp hàng mãi đằng sau không mua được chút nào, nói chung làm người cần phải biết thỏa mãn.

“Đây, mười suất cơm của anh đây.” Biên Duyên cười đưa hộp cơm ra ngoài.

Dòng người bên ngoài giảm dần xuống, số lượng đồ ăn hôm nay cô làm cũng gần bán hết, nhưng mà khi đến lượt những người tới muộn đứng xếp hàng phía sau thì đồ ăn đã hết.

Bình Luận (0)
Comment