Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1021 - Chương 1021: Ma Văn (2)

Chương 1021: Ma văn (2)

Đi vào phòng trong động quật mới phát hiện nơi này có ánh sáng, mà không phải hoàn toàn tối đen.

Nguồn sáng đến từ chính giữa động quật, là một cái quan tài lưu ly, nó cực đẹp, cực lạnh lẽo âm u.

Trên quan tài tỏa ra ánh sáng trắng âm u, khiến người ta thấy rõ hình dạng và cấu tạo của nó. Ánh sáng này rất kỳ quái, chỉ có thể tự chiếu sáng bản thân, lại không thể soi được ra gần đó.

Cho nên quanh quan tài lưu ly vẫn là một màu đen nhánh.

"Đến gần xem đi" Khương Yểm nói.

Vì thế Khương Vọng đi vào bên trong.

Ỗ giữa động quật có một cái thạch đài, quy cách ngay ngắn, quan tài lưu ly được bày biện trên thạch đài.

Khương Vọng vượt qua ba thềm đá, đến gần vừa nhìn thì thấy được dáng người nằm trong quan tài lưu ly đó.

Đó là một nữ nhân cực kỳ mỹ lệ, khuôn mặt tinh xảo, tóc đen tản ra như dòng thác đổ.

Trên đôi môi cực kỳ diễm lệ của nàng có dán một tấm bùa giấy kim sắc. Hướng lên trên là cái mũi xinh xắn thẳng tắp, long lanh trong suốt. Lại hướng lên trên là một đôi mắt phượng mê người, lúc này nó đang khẽ mở, đang chớp động... Sát ý hung bạo đỏ như máu như muốn lao ra ngay vào lúc này để chém giết sinh tử!

Trong Thông Thiên Cung, Minh Chúc bỗng nhiên nhảy dựng lên!

Sau đó lại đột ngột trấn định lại.

Trong nháy mắt nhìn thấy cặp mắt phượng màu máu kia, Khương Vọng thật muốn lập tức rút Trường Tương Tư ra chém giết, bởi vì luồng sát ý kia thật sự quá mức chân thật, quá mức mãnh liệt.

Cũng may trong quan tài lưu ly còn có từng sợi xiểng xích đan xen, trên xiểng xích được khắc vô số phù văn, trói chặt nàng lại trong đó.

Không biết vì sao, sau khi kiềm chế xúc động rút kiếm, trong lòng Khương Vọng có một cảm xúc bi thương khổng lồ không biết từ đâu mà đến.

Cảm xúc thay đổi kịch liệt khiến hắn thoát khỏi trạng thái mơ hồ trong thoáng chốc.

Hắn lấy lại bình tĩnh, tìm về một phần tỉnh táo, mới nghĩ đến một cái tên —— Tống Uyển Khê.

Đây là muội muội trong lời nói của Tống Hoành Giang sao?

Phán đoán từ những lời nói dong dài của Tống Hoành Giang thì Tống Uyển Khê ở trạng thái trong quan tài lưu ly này đã kéo dài hai trăm mười tám năm.

Nàng không chết, nhưng có vẻ cũng không thể nói là còn sống. Ít nhất không nhìn ra được bất cứ dấu hiệu nào như lý trí còn tồn tại trong đôi mắt nàng.

"Nàng làm sao vậy?" Khương Vọng hỏi.

"Nàng thành Ma!" Trong giọng nói của Khương Yểm có một thứ cảm xúc cực kỳ mãnh liệt, khó có thể trấn áp, lại cực kỳ phức tạp, không thể nhận ra được.

Khương Vọng càng khiếp sợ: "Ma không phải là Ma sao? Chẳng lẽ Thủy tộc có thể thành Ma sao?"

"Ngươi cho rằng Ma đầu tiên xuất hiện như thế nào..."

Khương Yểm trầm giọng nói: "Người tu luyện Ma công thất bại...

thì thành Mat"

Ma là người tu luyện Ma công thất bại!

Hắn chưa từng nghe qua những bí ẩn này.

Chẳng lẽ Ma triều diệt thế vào thời đại Thượng Cổ chỉ là đấu tranh bên trong Nhân tộc hay sao?

Khương Yểm không có lý do gì bịa đặt loại tin tức nghe rợn cả người này để lừa gạt hắn, cho nên Khương Vọng gần như đã tin tưởng chín phần.

Nhưng mà điều này thật sự làm điên đảo nhận thức của hắn.

Hắn rất ít nghe nói đến Ma, nhưng vẫn luôn biết, Ma là một loại tộc đàn khác, là sinh vật tà ác khủng bố. Chúng gây nên Ma triều diệt thế vào thời đại Thượng Cổ, bị Nhân tộc càn quét sạch sẽ.

Mà từ thời đại Thượng Cổ đến sau này, chưa bao giờ còn xuất hiện gợn sóng lớn gì nữa.

Ở hiện thế, chúng vẫn đang bị hai đại cường quốc của Nhân tộc liên thủ chặn ở ngoài Biên Hoang, chưa từng tiến vào được.

Nhưng hiện tại, Khương Yểm lại nói ban đầu Ma cũng là người!

Là người tu luyện Ma công thất bại.

"Cái này..." Khương Vọng thư hoãn lại sau cảm xúc khiếp sợ, mở rộng suy nghĩ: "Muội muội của Tống Hoành Giang biến thành như vậy cũng vì tu luyện Ma công thất bại sao? Thủy tộc Thanh Giang vẫn luôn tu luyện Ma công?"

"Ta cũng không rõ chuyện này." Khương Yểm chậm rãi nói:

"Nhưng liên quan tới việc thành Ma, còn có một cách nói. Ma chân chính cho rằng, trở thành Ma mới là thật sự tu thành Ma công, là phương pháp tu Ma công chính xác nhất. Bọn chúng cho rằng, Ma là tồn tại có sự tiến hóa hơn so với Nhân tộc, là chủng tộc càng cao quý hơn. Chỉ là vì thế cô lực mỏng, mới chiến bại trong thời đại Thượng Cổ"

"Từ từ." Khương Vọng nghi ngờ nói: "Cái gì mới là Ma chân chính?

Chẳng lẽ những thạch quan gian ngoài đó không tính sao?"

"Chẳng lẽ ngươi cho rằng, chỉ dựa vào những âm Ma không hề có thần trí đó là có thể gây nên Ma triều diệt thế sao? Có phải ngươi quá coi thường cường giả Nhân tộc thời đại Thượng Cổ hay không?"

Khương Yểm nói: "Ma chân chính là Chân Ma. Cực kỳ hiếm thấy, hàng ngàn hàng vạn kề tu luyện Ma công cũng không hoá sinh ra được một tên. Mỗi một tên... Đều có thể đấu lại được Chân Nhân!

Khương Vọng ngẩn người, sau đó mới nhìn lại Tống Uyển Khê trong quan tài lưu ly: "Vậy nàng có được xem như Ma chân chính không?"

"Đương nhiên không tính" Khương Yểm thở dài một hơi: "Trạng thái hiện tại của nàng, nhiều nhất chỉ có thể xem như Tương Ma.

Cao hơn âm Ma một bậc, chỉ có linh trí đơn giản, không có trí tuệ hoàn chỉnh. Mạnh đến mấy cũng không thể coi là Chân Ma"

Nghe ngụ ý của Khương Yểm thì Tống Uyển Khê đã nhập ma, đang bị xiêng xích, kim phù trấn ở trong quan tài lưu ly này có chiến lực không yếu.

Nhưng nàng đã mất đi trí tuệ hoàn chỉnh.

Mỹ nhân không có thần trí gì, mơ màng hồ đồ mà nằm Ma quật dưới lòng đất này đã mấy trăm năm.

Cũng khó trách Tống Hoành Giang lại nói, không biết mình là ích kỷ nhiều một chút, hay là yêu thương nhiều một chút.

Nhìn khối quan tài lưu ly này, Khương Vọng nói không nên lời tâm tình của mình là gì, ngón tay không ngừng vuốt ve chuôi kiếm, trầm mặc giao lưu với Trường Tương Tư.

"Vì sao ngươi luôn đùa nghịch kiếm khí?" Khương Yểm thình lình cất tiếng hỏi.

"Không biết vì sao, ta rất căng thẳng..." Khương Vọng nỉ non, nắm chuôi kiếm thật chặt, chậm chạp nói: "Nghe Tống Hoành Giang nói, hình như loại trạng thái này của Tống Uyển Khê là do lão tạo thành... Chẳng lẽ chuyện nhập ma cũng có thể do người khác chủ đạo sao?"

Không biết Khương Yểm nghĩ tới cái gì, gã dừng lại một lúc lâu rồi mới nói: "Ta cũng không rõ lắm. Mảnh ký ức của Bạch Cốt Tôn Thần không có tình báo liên quan. Nhưng có lẽ chỉ cần tìm đúng phương pháp thì cũng có thể làm được. Cái gọi là ý chí của bản thân, thật ra cũng không thể quyết định quá nhiều chuyện."

Ta lại cảm thấy, ý chí có thể quyết định rất nhiều...

Bình Luận (0)
Comment