Thần Hồn Hoa Hải được bố trí trong Thông Thiên Cung bỗng héo tàn trong nháy mắt, Triển Tinh Mãng đang ỉu xìu đột nhiên nhảy dựng lên, con mắt chuyển màu đen kịt, đớp một cái liền nuốt trọn Nặc Xà giấu trong Thần Hồn Hoa Hải kia.
Những gì Khương Vọng chuẩn bị để đề phòng tâm ma đã bị phá tan trong nháy mắt.
Mà Triển Tinh Mãng rõ ràng đã bị tâm ma khống chế nhanh chóng bay đến, bộ dạng dữ tợn đánh tới chỗ Khương Vọng.
Lúc mà Trang Cao Tiện, Đỗ Như Hối và Tống Hoành Giang rời khỏi, thì đó cũng là lúc tòa Ma quật Thượng Cổ bị bỏ hoang này là nơi an toàn nhất, bí mật nhất, không ai có thể tới quấy rây.
Tâm ma đã yên lặng, tưởng chừng như đã bị trấn giữ, lúc này lại hung hãn tấn công.
Cây kim trong bọc đã lòi ra rồi!
Sự việc xảy ra đột ngột như vậy, Khương Vọng vẫn một mạch du tẩu bên bờ sinh tử, thần trí của hắn cũng bị ảnh hưởng đến mức mơ màng trong một thời gian dài, khó mà tỉnh táo lại được. Lúc đó hắn còn đang nghe Khương Yểm nói chuyện, một chút lực chú ý còn sót lại cũng đã bị thu hút.
Dù phân tích từ góc độ nào thì cũng đều rất khó có được kết quả khác. Lần tập kích này đúng ra hắn căn bản sẽ không có cách nào phản công lại mới đúng.
Nhưng khi Tỉnh Mãng mắt đen vừa bổ nhào đến trước thần hồn Khương Vọng, một miệng đầy máu vừa mở ra.
Thì bỗng nghe thấy tiếng nổ vang rít lên không ngớt!
Tiếng vang đó điên cuồng và sắc bén.
Đó là tiếng của gần ba nghìn con Nặc Xà đen chỉ chít bắn ra từ trong thần hồn của Khương Vọng, ùn ùn kéo đến. Tiếng kêu của nó dữ dội, như những mũi tên nhọn bắn tung ra, như gió táp, như mưa sa, bao trùm con Tinh Mãng mắt đen trong chớp mắt.
Con Tỉnh Mãng mắt đen khổng lồ, vừa đối mặt liền bị đám Thần Hồn Nặc Xà lật ngửa, đánh bay rồi ngã xuống đất. Thần Hồn Nặc Xà bò lít nhít trên người Tinh Mãng mắt đen, dùng từng đợt âm thanh trầm đục vùi lên người nó.
Trong quá trình này, Khương Vọng vẫn luôn tỉnh tỉnh mơ mơ, hoang mang lo lắng, do dự không quyết...
Lại đã sớm có chuẩn bị!
Gần ba nghìn con Nặc Xà vây lại cắn Tinh Mãng mắt đen, đương nhiên không phải Khương Vọng muốn giết chết đạo mạch chân linh của chính mình, mà là muốn đuổi tâm ma bên trong cơ thể của Triền Tỉnh Mãng đi, giành lấy quyền khống chế đạo mạch chân linh một lần nữa.
"Đạo mạch chân linh đã mất đi khống chế rồi!" Giọng nói của Khương Yểm rất nghiêm trọng: "Không ngờ tâm ma của ngươi mạnh như vậy, ngay cả đạo mạch chân linh cũng không trấn được, còn phá tan cả Bạch Cốt bí pháp của ta"
Tinh Mãng mắt đen khổng lồ giãy giụa lăn lộn trong Thông Thiên Cung, Nặc Xà trên cơ thể liên tiếp bị vẩy rơi xuống, nhưng sau đó lại có con Nặc Xà khác nhanh chóng bò lên.
Mỗi một con Nặc Xà bị ném ra đều sẽ cắn đi một sợi hắc khí.
Đó là sức mạnh tâm ma đã trộn lẫn toàn hận thù, oán giận và phẫn nộ. Thần Hồn Nặc Xà đang không ngừng làm tâm ma suy yếu, nhưng ma khí vẫn cuồn cuộn, lan ra một cách từ tốn.
"Từ trước đến nay ta làm việc không theẹn với lương tâm, chưa bao giờ có tâm hại người, chưa bao giờ lạm sát kẻ vô tội, không ngờ lại nuôi ra tâm ma bậc này." Khương Vọng cũng rất nghiêm túc: "Ngươi có cách gì hay không?"
"Chuyện ma niệm bộc phát vốn không thể xử lý theo cách thông thường, và thường không có dính líu gì tới thiện ác. Có lúc ngươi càng là cao tăng đại đức, một khi có tâm ma, thì tâm ma càng lợi hại!" Khương Yểm giải thích một câu rồi lại nói: "Ta đến giúp ngươi!"
Gã vừa dứt lời thì liền thấy Thần Hồn Diễm Hoa dưới Minh Chúc phát nổ.
Lớp Nặc Xà dày dặc bao trùm Tinh Mãng mắt đen kia, có một nửa trong số chúng bỗng bay vọt lên, vẫy đuôi giương cánh hóa thành Diễm Tước đỏ rực!
Chíp chíp, chíp chíp!
Đang đang, leng keng, vù vù, bịch bịch...
Bát âm trong Thông Thiên cung đồng loạt vang lên, vang đội và cuồn cuộn.
Ngay cả Tinh Mãng mắt đen đang giãy giụa cũng dừng lại trong một khoảnh khắc, cơ thể to lớn đè tâm ma xuống.
Không biết từ lúc nào, Khương Vọng đã hoàn thành nỗ lực dùng lực lượng thần hồn để sao chép Bát âm Diễm Tước, hơn nữa còn luôn giấu đến tận bây giờ mới dùng!
Mà cùng với lúc Thần Hồn Diễm Hoa phát nổ thì Minh Chúc bỗng sáng lên, ánh nến kịp thời ngăn cách Thần Hồn Diễm Hoa của Khương Vọng. Trong ánh nến hiện ra một màn ảo ảnh.
Đó là hình ảnh vô số con thiêu thân màu xám tro nối tiếp nhau đâm vào Minh Chúc. Chính là một màn ảo giác thiêu thân lao đầu vào lửa oanh liệt.
Vào lúc vô số Thần Hồn Diễm Tước bổ nhào xuống, những con thiêu thân xám tro kia lại lần lượt lao ra khỏi ảo giác, ngưng tụ thành chân thực từ hư ảo, sau đó cũng lao vào Thần Hồn Diễm Tước.
Gần như cùng một lúc, Khương Vọng và Khương Yểm đồng thời triển khai tấn công nhau!
Đề phòng lẫn nhau lâu như vậy, hợp tác với nhau lâu như vậy, cùng tồn tại và chung sống với nhau lâu như vậy, cuối cùng đến ngày hôm nay, tại Ma quật này, chính vào lúc Khương Vọng vừa thoát khỏi mối nguy sinh tử, hai bên lần đầu tiên gỡ bỏ lớp mặt nạ của mình!
Đây là chém giết không có cách nào vấn hồi và trốn tránh.
Khương Yểm chưa từng giữ tấm lòng chân thật, Khương Vọng cũng chưa từng tin tưởng.
Thiêu thân xám tro và Thần Hồn Diễm Tước kia chính là minh chứng rõ ràng cho việc đề phòng lẫn nhau.
"Khương Yểm, quả nhiên ngươi có ý đồ bất lương!"
Khương Vọng vừa phẫn nộ quở trách vừa bắt đầu điều động Tinh Hà Đạo Toàn.
Khương Yểm cười khẩy: "Ngươi cũng đâu chịu nhường, Thần Hồn Diễm Tước này là trốn sâu trong Nội Phủ hoàn thành sao? Vì để phòng ngừa sự phát hiện của ta, ngươi cũng xem như hao tổn tâm huyết đấy."
Số gian phòng thăm dò được trong Nội Phủ thứ nhất đã lên đến con số thứ ba nghìn, đây là bí mật tuyệt hảo giúp Khương Vọng có thể thong thả hoàn thành bố trí tại đó, nhưng không ngờ lại bị Khương Yểm biết được.
Đây cũng chính là tiền đề quan trọng để ngày hôm nay gã có thể làm ra phản kích!
"Sao ta dám xem thường ngươi chứ?" Nét mặt của Khương Vọng nghiêm túc, mười ngón tay biến ảo như xuyên hoa.
Mỗi lần Thần Hồn Diễm Tước phát nổ là liền có vài chục con thiêu thân xám tro nổ tung. Nhưng Thần Hồn Diễm Tước là do gần một nửa lực lượng thần hồn của Khương Vọng tụ lại, bản thân nó có giới hạn, còn thiêu thân xám tro kia thì lại tựa như vô tận.
Cuộc cắn xé của Thần Hồn Nặc Xà và Tinh Mãng mắt đen vẫn còn đang căng thẳng, Thần Hồn Nặc Xà giành được thắng lợi nhờ số lượng, chiếm thế thượng phong. Thế nhưng ma khí của tâm ma khống chế Tinh Mãng mắt đen vẫn cuồn cuộn, vẫn có thể câm cự được rất lâu.
Vấn đề nan giải thực sự nằm ở Tỉnh Hà Đạo Toàn.