Cảm xúc bi thương của gã xoay chuyển, trở nên vừa oán giận lại áy náy: "Không ngờ con cháu hậu đại bất hiếu, quên mất chuyện năm đó huynh đệ chúng ta đã cắt máu ăn thề, cậy thế mà cưỡng chế Thủy Phủ. Đại ca, ta... Ta thật sự hổ thẹn!"
Lỗ hổng lớn nhất sau khi phơi bày thân phận chính là vì sao gã là Thái Tổ Trang Quốc mà lại muốn giết chết phó tướng Đổng A trung thành và tận tâm với quốc gia, vì thế khiến quốc tướng đương nhiệm của Trang Quốc là Đỗ Như Hối đuổi giết.
Nhưng không đợi Tống Hoành Giang đặt câu hỏi, "Trang Thừa Càn' đã hết sức tự nhiên mà tu bổ lỗ hổng này.
Nhận ân của người, hóa giải chấp niệm của người, đây là chuyện đương nhiên phải làm.
Nếu như nói dối cũng có cảnh giới thì trình độ của Trang Thừa Càn ở phương diện này nhất định sẽ không thấp hơn tu vi cảnh giới của gã. Ít nhất gã cũng là đại sư nói dối cấp bậc Chân Nhân đương thời.
Khi ngụy trang thành Khương Vọng thì mang một bộ lý do, mắt thấy thân phận của Khương Vọng không thể giữ mạng thì tự vạch trần thân phận của mình, lại tuôn ra một bộ lý do hoàn toàn bất đồng.
Hơn nữa hoàn toàn dung nhập vào "Cảnh ngộ mới" của mình, chợt nghe cũng rất ra dáng ra hình, có vẻ chân thành còn cực kỳ giàu tình cảm.
Phải biết là, đây chỉ là phát huy lâm thời tùy cơ ứng biến của gã mà thôi.
Nếu không phải Khương Vọng chính là "Thiếu niên trong lời của gã thì nói không chừng hắn cũng tin!
Tống Hoành Giang thở dài một hơi: "Việc đã đến nước này, cũng không còn gì để nói nữa"
Giọng của "Trang Thừa Càn' mang đầy căm hận, gã nói: "Ta có lỗi với Uyển Khê, Trang gia cũng có lỗi với Tống gia. Nhìn thấy tình cảnh của ngày hôm nay, còn không bằng năm đó để ta chết đi trong tay Bạch Cốt, thần hồn tan biến cho xong!"
Tống Hoành Giang rũ mắt xuống, giấu đi đau thương trong đó:
"Nếu ngươi đã mượn thân thể sống lại, muốn trở lại tu vi năm đó cũng chỉ là vấn đề thời gian. Sau này quản giáo Cao Tiện cho tốt là được rồi. Dù sao nó cũng là tôn nhi của Uyển Khê, bản tính cũng không đến mức quá xấu."
"Nếu Uyển Khê còn ở đây, Minh Khải sẽ không chết, Cao Tiện cũng sẽ không như vậy..." "Trang Thừa Càn' đỏ cả mắt, giọng nói đây cay đắng: "Đều do đệ không chăm sóc tốt cho Uyển Khê, để Bạch Cốt Đạo có cơ hội ra tay."
Tống Hoành Giang quay đầu lại nhìn Tống Uyển Khê đã nhắm hai mắt lại: "Dù nói mãi những lời này, Uyển Khê cũng không trở về được"
Bởi vì cái chết của Tống Uyển Khê, đương nhiên lão có oán trách đối với Trang Thừa Càn. Nhưng cũng chưa đến mức hận thù, dù sao thì hung thủ là Bạch Cốt Đạo, kẻ thù sau lưng là Bạch Cốt Tôn Thần, mà năm đó lão và Trang Thừa Càn thật sự là huynh đệ tình thâm.
Hơn nữa, nhìn một cách khách quan thì Trang Thừa Càn sống lại cũng là một chuyện tốt đối với lão và Thanh Giang Thủy Tộc trong thế cục hiện tại.
Rõ ràng quân thần Trang Cao Tiện không tôn trọng Thanh Giang Thủy Tộc mấy, mà thân thể lão đã không chống chịu được lâu nữa, lão luôn lo lắng cho tương lai của Thanh Giang Thủy Tộc.
Nếu Trang Thừa Càn có thể trở về đỉnh cao, nắm lại quyền hành... Vậy thì tương lai của Thanh Giang Thủy Tộc coi như đã có chỗ dựa vào. Vì dù gì thì trong thời đại của Trang Thừa Càn, Nhân tộc và Thủy tộc luôn bình đẳng chung sống trên lãnh thổ Trang Quốc.
Cho dù Trang Thừa Càn đối xử với người ngoài thế nào, lạnh lùng tàn nhẫn đến mức nào, nhưng ít nhất gã vẫn luôn rất kính trọng lão, thật lòng thật dạ với Tống Uyển Khê, cũng luôn ủng hộ tôn trọng Thủy tộc.
Lão vĩnh viễn không quên Trang Thừa Càn đã bạo nộ điên cuồng đến mức nào lúc đối mặt với Bạch Cốt Tôn Thần.
Cho dù là ở thời đại Trang Cao Tiện, thái độ của triều đình Trang Quốc đã hoàn toàn bất đồng, lão cũng chưa từng oán trách Trang Thừa Càn. Chung quy thì cố nhân cũng đã chết, người chết như đèn tắt là điều hết sức bình thường.
Hiện tại Trang Thừa Càn sống lại trở về, chờ lão đi rồi thì Trang Thừa Càn cũng sẽ chăm lo quan tâm cho Tống Thanh Ước tuổi trẻ khí thịnh một chút.
Bởi vì những nguyên nhân linh tinh vụn vặt này nên oán niệm của Tống Hoành Giang cũng không quá sâu.
Lão chỉ buột miệng thốt ra một câu, còn lo lắng sẽ kích thích đến Trang Thừa Càn, lão lập tức hỏi sang chuyện khác: "Ta luôn lấy quan tài lưu ly thủy trầm trấn phong ma khí của Uyển Khê, sao ngươi lại mở phong ấn của con bé ra?"
Thật ra lão không thắc mắc tại sao Tống Uyển Khê và Trang Thừa Càn đánh nhau, Tống Uyển Khê đã nhập ma mà còn mất đi linh trí ký ức, công kích người sống là điều rất bình thường.
"Sau khi tiến vào Ma quật, đệ mới biết được năm đó đại ca dẫn Uyển Khê nhập ma, giúp sinh cơ của nàng được giữ lại"
"Trang Thừa Càn' chậm rãi nói: "Đúng lúc ta biết một môn bí pháp, có thể dùng một thần hồn khác thay thế nàng nhập ma.
Còn trả lại ký ức và thần trí cho nàng, mà nhiều năm trôi qua, nguyên nhân khiến nàng mất mạng năm đó đã tiêu tán, vậy ký ức và thần trí của nàng cũng có cơ hội lợi dụng Minh Chúc để dời đi..."
Giọng nói của gã không có biểu hiện đặc thù gì, nhưng lại có được sức mạnh mê hoặc nhân tâm rất tự nhiên.
Nếp nhăn trên mặt Tống Hoành Giang run lên, lập tức kích động nói: "Ý của ngươi là, Uyển Khê có thể sống lại?"
"Trang Thừa Càn chua xót nói: "Chỉ là có khả năng này. Vừa rồi ta đang thử nghiệm, ý đồ để mình thay nàng nhập ma. Nếu Uyển Khê có thể sống lại, ta thành Ma cũng không sao, có chết cũng cam lòng. Nhưng..."
Gã quá hiểu Tống Hoành Giang, hiểu tính cách, nhược điểm chết người của vị huynh trưởng kết nghĩa này. Cho nên gã biết phải làm sao để chỉ phối lựa chọn của lão.
"Nhưng mà cái gì?" Trong giọng nói của Tống Hoành Giang khó giấu được vội vàng.
"Nhưng tu vi hiện tại của ta quá yếu, thần hồn cũng tàn khuyết, không đủ để thay thế nàng nhập ma. Vừa rồi sau khi cởi bỏ phong ấn cho nàng thì hơi lơ đãng một chút đã suýt bị nàng giết chết. Chỉ có thể nghĩ cách phong nàng lại, sau đó đại ca đã tới..."
Trong đời của mỗi một người luôn có rất nhiều lựa chọn. Đi bên trái hay là bên phải, đôi khi sẽ rẽ vào một cuộc đời hoàn toàn khác biệt.
Tống Hoành Giang trực tiếp hỏi: "Thần hồn dạng gì mới có thể thay con bé nhập ma?"
"Ít nhất cũng đã khai thác Nguyên Thần Hải, nguyên thần có Thần Điện tọa trấn mới làm được chuyện này. Bởi vì thân thể hiện tại của Uyển Khê đã có khả năng thành tựu Chân Ma. Thần hồn bình thường căn bản không chống đỡ được ma khí xâm nhập"
Khai thác Nguyên Thần Hải, nguyên thần có Thần Điện tọa trấn, cũng chính là Thần Lâm Cảnh!
Đổi cách nói khác... Tống Hoành Giang rất thích hợp.