Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1054 - Chương 1054: Liều Chết Đấu Một Trận "Oa Nha Nha, Ngoại Tặc Nào Dám Mạo Phạm Tiên Chủ!"

Chương 1054: Liều chết đấu một trận "Oa nha nha, ngoại tặc nào dám mạo phạm Tiên chủ!"

Không biết từ nơi nào mà Bạch Vân đồng tử tròn vo biến ra một thanh kiếm nho nhỏ, chân đạp khoái vân, giương nanh múa vuốt đánh thẳng ra ngoài: "Lấy mạng chó của ngươi!"

Bang!

Trang Thừa Càn tiện tay tát một cái thì đã đánh hắn ta bay ngược về Vân Đỉnh Tiên Cung.

Có lẽ do đánh quá tàn nhẫn, qua hơn nửa ngày mà Bạch Vân đồng tử không hé răng tiếp nữa.

Vân Đỉnh Tiên Cung trong trạng thái phế tích bị trấn áp, nhưng Nội Phủ đã biến thành mặt trời chói chang còn đang rơi xuống.

Ngũ Phủ Hải quay cuồng không thôi, chịu chấn động cực độ.

Nội Phủ là phủ đệ trong thân thể, gia trạch của mệnh hồn, tất nhiên không thể dễ dàng di động.

Gia trạch người thường di chuyển cũng cần chọn ngày hoàng đạo, suy tính tất cả các nhân tố, bởi vì sẽ thường xuyên liên lụy đến căn cơ. Nội Phủ thì càng không cần phải nói.

Nhưng Khương Vọng không quan tâm được quá nhiều, toàn bộ thân thể hắn đã bị Trang Thừa Càn chiếm cứ, hắn còn rảnh đâu mà lo lắng đến căn cơ!

Trong Ngũ Phủ Hải này, đây là lần đầu tiên Nội Phủ di chuyển vị trí.

Đột nhiên chuyển động, biển rộng cuồn cuộn.

Cảnh tượng này là sát chiêu mà Khương Vọng tham khảo tình cảnh thế giới trong gương Hồng Trang Kính để diễn hóa thành, chỉ có thể ứng dụng bên trong thân thể, bị hạn chế rất lớn, có thể nói là đặc biệt chuẩn bị cho Khương Yểm.

Hắn muốn tái diễn Phúc Hải Kiếp trong Ngũ Phủ Hải.

Tái hiện cảnh tượng mặt trời rơi xuống, biển rộng khô cạn.

Nếu cảnh tượng đó thật sự xảy ra thì chắc chắn Thiên Địa Cô Đảo sẽ tan vỡ, Thông Thiên Cung sẽ hỏng mất, Trang Thừa Càn chiếm cứ Thông Thiên Cung cũng sẽ theo đó mà tiêu vong.

Còn về đạo đồ sau này của thân thể hắn? Cứ để về sau lại nghĩ cách, chỉ cần không chết thì chắc chắn sẽ có cách.

Đây là sát chiêu tự hủy để liều mệnh.

Trang Thừa Càn nhẹ nhàng trấn áp Vân Đỉnh Tiên Cung, đánh bay Bạch Vân đồng tử, chỉ khi đối mặt với mặt trời do Nội Phủ biến thành thì mới thoáng ngưng trọng một chút.

Gã thò tay ra.

Thủ ấn màu xanh lá lại đánh ra lần nữa, từ xa nhìn lại, chính là một mặt trời màu xanh lá nhấc lên trên cao...

Nó bị đẩy xoay chuyển trở về khung trời!

Trang Thừa Càn cường đại như thết Đứng trước sức mạnh khổng lồ không thể chống đỡ, Nội Phủ đầu tiên không ngừng lui về phía sau, không ngừng bay lên.

Ngay vào lúc này, trăm ngàn con thần hồn Nặc Xà lao ra khỏi Nội Phủ. Tựa như giãy giụa cuối cùng lúc tuyệt vọng của Khương Vọng trong Nội Phủ.

Bàn tay của Trang Thừa Càn mổ ra, đánh ra ba thủ ấn màu xanh lá thật lớn, chúng tung bay mọi nơi, bắt trúng phốc vào đám thần hồn Nặc Xà.

Môi của thân thể này đột nhiên run lên, hô lớn: "Chia cắt huyết văn là lời nhắc nhở của ta! Cái chết của muội muội ngươi có âm mưu! Giải phong cho nàng, ngươi sẽ biết đáp án!"

Khương Vọng đang lấy đạo của mình để trị thân này, trong lúc thần hồn đấu tranh, hắn tìm cơ hội trộm khống chế một bộ phận thân thể.

Hắn cũng không biết ân oán tình thù năm đó của Trang Thừa Càn và Tống Uyển Khê.

Nhưng dựa theo mấy tiếng kêu to của Tống Uyển Khê đã nhập ma cùng với lời nói của Trang Thừa Càn dành cho nàng thì quan hệ giữa họ tuyệt đối có vấn đề!

Chắc chắn không chỉ như mấy lời mà Trang Thừa Càn đã nói với Tống Hoành Giang, không phải gã không chăm sóc tốt cho Tống Uyển Khê, lòng mang áy náy mà thôi.

Nếu vậy thì tại sao Tống Uyển Khê tràn ngập thù hận đối với Trang Thừa Càn?

Khương Vọng nhạy bén nhận thấy có lẽ câu chuyện trong đó sẽ khiến Tống Hoành Giang thay đổi chủ ý.

Cho nên hắn dồn hết sức lực còn lại, cũng không phải thật sự cho là dựa vào bản thân thì có thể đánh bại Trang Thừa Càn, mà là vì hấp dẫn sự chú ý của Trang Thừa Càn, tìm cơ hội cạy môi nói chuyện, phát ra âm thanh.

Nhưng chuyện làm hắn cảm thấy kỳ quái chính là, Tống Hoành Giang cũng không có bất cứ phản ứng gì.

Lão vẫn tiếp tục hỏi đề tài trước đó: "Sau khi thay đổi thì sao?

Thần trí và ký ức của Uyển Khê cư trú ở nơi nào? Thân thể này của ta đã không thể sử dụng..."

"Tất nhiên là Minh Chúc. Ta sẽ nhường Minh Chúc ra trước, lại tìm kiếm thân thể thích hợp cho nàng" Tiếng nói của Trang Thừa Càn tiếp tục vang lên.

Lúc này Khương Vọng mới bừng tỉnh nhận ra, tiếng nói của hắn vẫn chưa truyền ra được. Hắn cho rằng mình ám độ trần thương, khống chế môi để phát ra tiếng, nhưng đó chỉ là ảo giác mà Trang Thừa Càn tạo nên thôi!

Tất cả đều là ảo giác, hắn đã nỗ lực phí công.

Đợt xung phong cuối cùng của hắn cứ như cơ hội mà Trang Thừa Càn cố ý đưa ra, là vì hoàn toàn làm hắn tuyệt vọng.

Thần hồn Nặc Xà tán loạn đầy trời đã bị đồng loạt đánh tan.

Mà bốn thủ ấn màu xanh lá kia gào thét lao đến, giao nhau đồng loạt chắn Nội Phủ lại, phong trấn chặt căn nguyên thần hồn của Khương Vọng vào trong đó!

Chỉ chờ gã giải quyết Tống Hoành Giang xong thì sẽ quay lại kết thúc.

"Ngươi làm sao vậy?" Đang nói giữa chừng, Tống Hoành Giang đột nhiên hỏi.

"Không có gì, có lẽ còn chưa hoàn toàn thích ứng thân thể này nên mất tập trung một chút" "Trang Thừa Càn' nói.

Khương Vọng liều chết chiến đấu trong Ngũ Phủ Hải, mà ảnh hưởng hắn tạo thành chỉ là mất tập trung một chút!

Khương Vọng ngã xuống Nội Phủ, trầm mặc mà nhìn "Cửa phòng"

Trong Nội Phủ đầu tiên này, hắn thăm dò được ba ngàn căn phòng, đó đã là chiều sâu cực hạn.

Trang Thừa Càn thật sự là đối thủ đáng sợ nhất mà hắn gặp được trên con đường đi tới, hiện tại cũng là tình cảnh tuyệt vọng nhất của hắn.

Cho dù đối mặt với quân thần Đại Tể Khương Mộng Hùng, ít nhất hắn cũng có Hung Đồ Trọng Huyền Trử Lương bảo vệ mình.

Mà lúc này, hắn một mình đối đầu với Trang Thừa Càn.

Lấy độ tuổi không đến hai mươi, đơn độc đối mặt với Thái Tổ khai quốc Trang Quốc.

Hắn đã dùng hết tất cả thủ đoạn, tất cả chuẩn bị, nhưng đều bị phá giải.

Hắn tin mình đã làm được tất cả những gì mình có thể làm, nhưng hình như vẫn không có chút thay đổi nào cả.

"Không có bất kỳ thay đổi gì sao?"

Hắn mờ mịt.

Ngoài thân thể.

Trang Thừa Càn đã bắt đầu miêu tả trận văn, cùng Tống Hoành Giang chuẩn bị thực hiện quá trình "Thay thế nhập ma" kia. Khi thì gã tỏ rõ sự lưu luyến với Tống Hoành Giang, khi thì dùng ngôn ngữ phác họa tương lai tốt đẹp sau khi Tống Uyển Khê sống lại.

Trong Nội Phủ, Khương Vọng gian nan mà bò dậy, nỗ lực vận chuyển đạo thuật thần hồn, muốn đánh vỡ phong ấn mà Trang Thừa Càn đánh vào Nội Phủ, nhưng đều là phí công.

Liên tục bắt đầu, liên tục ngã xuống.

Ngoài thân thể.

"Trang Thừa Càn hết sức trịnh trọng, thành khẩn mà nói: "Về sau Thanh Ước và Thanh Chỉ chính là nhi nữ ruột thịt của ta. Ta sẽ cố hết sức..."

Trong Nội Phủ.

Khương Vọng nhìn đôi tay của mình, lẩm bẩm tự nói: "Nhất định có cách...

Bất kể tuyệt vọng đến mức nào, gian nan đến đâu thì hắn cũng không từ bỏ, trước nay hắn không nghĩ tới chuyện từ bỏ.

Hắn mơ hồ cảm thấy mình đã chạm đến linh cảm nào đó, nhưng linh cảm kia quá mờ ảo, khó có thể nắm bắt.

Ngoài thân thể.

Trang Thừa Càn đã cắt đứt ngón trỏ, đang lấy máu tươi vẽ nên trận văn quanh người của Tống Uyển Khê.

Trong Nội Phủ.

Có tiếng nỉ non sâu kín vang lên...

Như những lời mê sảng vô nghĩa mà lại mơ hồ, lại như chú ngữ cổ xưa nào đó.

Bình Luận (0)
Comment