Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1057 - Chương 1057: Gặp Lại Cố Nhân (2)

Chương 1057: Gặp lại cố nhân (2)

Chỉ thấy thạch đài chịu tải quan tài lưu ly trước đó đã im hơi lặng tiếng mà sụp đổ.

Nơi đó xuất hiện một hố u ám thật lớn, nối liền đến một nơi không biết.

Lạch cạch.

Một bàn tay xương khô trắng hếu như trăng rằm đang bò ra khỏi cái hố đó, thò lên mặt đất!

Trong nháy mắt bàn tay xương khô kia xuất hiện, toàn bộ Ma quật đáy nước sinh ra sương mù hai giới, tiếng quỷ khóc ai oán thê lương vang lên.

Cũng không biết Bạch Cốt Tà Thần dùng thủ đoạn gì mà có thể kết nối với Ma quật thượng cổ để mở thông đạo cổ xưa ra, dưới tình huống không có bất cứ nghi thức gì mà hắn ta vẫn thật sự buông sức mạnh xuống được nơi này.

"Trang Thừa Càn"

Giọng nói lạnh nhạt thậm chí có chút khô khan lại lặp lại lần nữa.

"Đã lâu... Không gặp."

"Thì ra ngươi... Còn sống"

"Trang Thừa Càn' tiện tay dựng đứng huyết quan ở phía sau, đối mặt với cái hố u ám kia.

Gã kinh ngạc, hoảng loạn, nhưng tất cả những cảm xúc đã biến mất vào lúc này. Thậm chí gã còn lễ phép khom lưng chào Bạch Cốt Tà Thần: "Có thể giấu diếm được đấng tồn tại vĩ đại như ngài, ta thực vinh hạnh."

Bàn tay xương khô nhẹ nhàng chống đẩy một cái, chủ nhân của bàn tay lập tức bật lên từ miệng hố, leo xuống mặt đất.

Đây là một bộ xương khô, trừ trắng bệch quá mức ra thì trông có vẻ hết sức bình thường, Vừa không quá lớn, cũng không có uy áp khủng bố gì.

Có thể trực tiếp nhìn thấy vách Ma quật ở đằng sau xuyên qua hốc mắt trống trơn kia.

Hắn ta yên lặng đứng ở đó, cũng không biết giọng nói lạnh nhạt này phát ra từ nơi nào: "Vì cuộc gặp gõ này, ngô đã chờ rất lâu."

"Đúng vậy, đương nhiên." Vẻ mặt Trang Thừa Càn thật bình tĩnh:

"Lúc huyết tẩy vương cung Trang Quốc, lúc giết Minh Khải con ta, ngài luôn đang đợi ta. Ta hiểu lắm"

Năm đó Trang Thừa Càn giết chết Bạch Cốt Thánh Nữ Cốc Y, phá hư kế hoạch buông xuống của Bạch Cốt Tôn Thần, sau đó liên thủ với Tống Hoành Giang để đuổi Bổn Tướng buông xuống của Bạch Cốt Tôn Thần trở về U Minh.

Cái giá phải trả chính là Trang Thừa Càn chết, Tống Hoành Giang bị trọng thương, chỉ có thể kéo dài hơi tàn chờ chết.

Sau đó là Trang Minh Khải - Nhi tử của Trang Thừa Càn và Tống Uyển Khê kế vị, là Nhân Hoàng Đế của Trang Quốc.

Nhưng trước khi Trang Minh Khải kế vị, đã từng xảy ra một sự kiện thảm thiết, toàn bộ vương cung Trang Quốc đột nhiên bị huyết tẩy, bao gồm tất cả hậu phi của Trang Thừa Càn, không một ai may mắn thoát khỏi.

Mãi đến hiện tại, chuyện này vẫn không có một lời giải thích chính xác, nó bị phong ấn trong lịch sử, trở thành sỉ nhục của người trên kẻ dưới triều đình Trang Quốc.

Có thể nói là Trang Minh Khải ngồi lên long ở trong sự sỉ nhục này.

Mà chuyện này là do Bạch Cốt Tôn Thần ra tay, cũng chỉ vì bức Trang Thừa Càn có khả năng chưa chết ra thôi.

Sau khi không có kết quả, lại qua mấy chục năm, Bạch Cốt Tôn Thần tiếp tục ra tay lần nữa, giết chết Trang Minh Khải - Nhân Hoàng Đế của Trang Quốc, vẫn vì mục đích tương tự trước đó.

Nhưng từ đầu đến cuối Trang Thừa Càn luôn im lặng không nói, trơ mắt nhìn tất cả nữ nhân, cận hầu, tâm phúc thái giám ngày xưa, thậm chí là con trai độc nhất Trang Minh Khải chết đi, gã cứ trốn trong Minh Chúc, trốn mãi suốt hơn trăm năm.

Cũng vì lúc Trang Minh Khải chết mà Trang Thừa Càn vẫn không xuất hiện nên Bạch Cốt Tôn Thần mới tin Trang Thừa Càn đã thật sự chết đi, vì thế hắn ta bắt đầu bồi dưỡng Đạo Tử đời kế tiếp.

"Biết, nhưng không biết tội?" Bộ xương khô này hỏi.

"Ngô là Chân Nhân, ngươi là tà thần" Trang Thừa Càn nhìn thẳng vào hắn ta: "Đuổi ngươi đi, có tội gì?"

Sau khi nhắc đến Trang Minh Khải, cuối cùng gã cũng không đè nén nổi thù hận nữa. Gã hoàn toàn từ bỏ sự tôn kính giả dối đối với Bạch Cốt Tôn Thần, mà trực tiếp đối đầu chính diện.

Hoặc có thể nói, ngay từ ban đầu, lúc gã vẫn còn là Bạch Cốt Đạo Tử, gã chưa từng thật sự tôn trọng Bạch Cốt Tôn Thần!

Phanh!

Có vẻ Bạch Cốt Tôn Thần đã bị chọc giận.

Trong hốc mắt tối om của bộ xương khô kia có hai đóa hồn hỏa màu đen chợt cháy bừng lên!

Hồn hỏa màu đen cháy bừng lên.

Rõ ràng tầm mắt kia không thật sự tồn tại trên hiện thực, nhưng "Trang Thừa Càn' lại cảm nhận rõ được, thân thể mà mình đang chiếm cứ đang bị vị thần linh này nhìn chăm chú.

"Nhữ thật sự cho rằng, có thể thay đổi kiếp cục?" Giọng nói của Bạch Cốt Tôn Thần thật lạnh nhạt.

"Trang Thừa Càn' rất biết rõ, hắn ta nói chính là kiếp cục, mà không phải kết cục.

Chữ "Kiếp" này chính là kiếp nạn Vô Sinh Kiếp.

Dựa theo trù tính năm đó của gã thì sau khi phá hư kế hoạch giáng thế của Bạch Cốt Tôn Thần, trục xuất bổn tướng Bạch Cốt Tôn Thần trở về U Minh thì cuộc đời vĩ đại của gã mới thật sự bắt đầu.

Gã sẽ thoát khỏi gông cùm xiềểng xích lâu nay vẫn luôn đè nặng trên thể xác và tinh thần, có thể mặc sức thỏa thê mà thực hiện kế hoạch to lớn của mình.

Đại diện cho Đạo môn để mang ảnh hưởng của nó vào Tây Cảnh, cái gã muốn không chỉ là một Đạo Quốc phụ thuộc bình thường.

Chống lại Hàn Ân, huyết chiến sơn mạch Kỳ Xương, thứ gã muốn cũng không chỉ có ba ngàn dặm giang sơn.

Điều gã muốn còn nhiều hơn cao hơn những gì gã đã có được!

Nhưng gã đánh giá sai một chuyện, đó chính là sự cường đại của Bạch Cốt Tôn Thần. Gã quá khinh thường vị thần linh đã giữ được thần vị U Minh qua biết bao nhiêu năm tháng này.

Bạch Cốt Tôn Thần không còn hi vọng giáng thế nên đã hoàn toàn bùng nổ, trực tiếp phế bỏ hi vọng Động Chân của Tống Hoành Giang, còn lấy Vô Sinh Kiếp để định ra tử cục cho gã!

Kế hoạch vĩ đại đến mấy thì cũng như mây như khói khi đứng trước mặt cái chết.

Thân thể gã trúng phải Vô Sinh Kiếp, nghênh đón tử kỳ (ngày chết), cho dù lúc đó gã đã là Chân Nhân đương thời, cũng không có khả năng sống sót.

Vào lúc ấy, gã không thể không chết.

Cũng chỉ có thể "Chết" vào lúc đó thôi.

Hơn một trăm năm qua, sổ dĩ gã luôn ẩn thân trong Minh Chúc, là bởi vì khó thoát khỏi kiếp số.

Ngay lúc ở trấn Thanh Dương, gã từng nói một câu nhắc nhở Khương Vọng —— "Đừng xem thường Bạch Cốt Tôn Thần. Dù có được thắng lợi nhất thời, nhưng phải luôn luôn nhớ rằng, hắn ta là thần linh U Minh gần như bất diệt"

Nói là nhắc nhở Khương Vọng, thật ra là đang cảnh cáo chính mình, gã luôn cảnh cáo bản thân vào mọi thời khắc, không thể tái phạm sai lầm tương tự nữa!

Gã thành công mượn sức mạnh của Bạch Cốt Đạo để gầy dựng nên quốc gia của mình. Thân là Bạch Cốt Đạo Tử, lại thành công thoát khỏi gông cùm xiểng xích, ngăn cản Bạch Cốt Tôn Thần giáng thế. Gã tự cho là mình đã đùa bỡn Bạch Cốt Tôn Thần trong lòng bàn tay.

Nhưng Bạch Cốt Tôn Thần vừa thật sự ra tay thì gã lập tức gặp phải tử kỳ không thể trốn tránh. Từ nay về sau mới hiểu được sự đáng sợ của thần linh!

Bình Luận (0)
Comment