Ngay ở Ma quật thượng cổ đã bỏ hoang này, gã kết thúc Vô Sinh Kiếp, tiếp tục đánh lui Bạch Cốt Tôn Thần, đạt được tân sinh, còn có được Huyết Khôi Chân Ma chiến lực cấp Chân Nhân làm hộ pháp, tương lai của gã tràn ngập quang minh!
Chờ gã tìm về tu vi Chân Nhân thì có thể lấy thân phận Thái Tổ trở về xã tắc, tôn nhi Trang Cao Tiện có thể bằng lòng hay không bằng lòng, nhưng gã có tự tin áp đảo được.
Gã sẽ không giống Hàn Ân, cả một Hàn Húc chưa đến Chân Nhân mà cũng không áp chế được, cuối cùng mất mạng vì một âm mưu.
Đến lúc đó Trang Quốc cai trị bốn quận, lại có chiến lực của ba đại Chân Nhân, quả thật là trời cao đất rộng, tương lai sáng ngời.
Mấy trăm năm trước gã có thể đùa bỡn hào kiệt thiên hạ trong lòng bàn tay, gã chia cắt Ung, liên hợp với Cảnh, đùa bốn Tần, kết mỉnh ổn định với Thanh Giang Thủy Tộc, dùng Bạch Cốt Đạo lại lật đổ Bạch Cốt Đạo, lợi dụng thần linh rồi lại đuổi đi thần linh.
Mấy trăm năm sau, gã có được khởi điểm càng cao, không có lý đo gì không thể làm càng tốt.
Có thể nói là từ đầu tới đuôi Trang Thừa Càn đã tính toán sắp xếp tất cả, khống chế tất cả trong hàng loạt tranh đấu trước đó.
Tính người tính chuyện cũng tính thần!
Vào lúc này.
Vô Sinh Kiếp tiêu tán, Bạch Cốt Thần đi xa.
Trang Thừa Càn bình tĩnh nhìn bóng dáng tóc dài bay múa trong cái hố âm u kia, vào thời khắc đại cục đã định, rốt cuộc gã mới có thể mặc kệ mình yếu ớt một lát.
Nhưng chỉ là một lát.
Gã kiên quyết xoay người, bay về hướng thân thể của mình.
Thần hồn tân sinh có chút yếu ớt, đặc biệt là gã đã cắt đi phần lớn căn nguyên thần hồn để lấp Vô Sinh Kiếp, gã từ bỏ bản ngã, lựa chọn lấy mệnh cách của Khương Vọng để sống sót.
Nếu trước đó thần hồn của gã là người khổng lồ cường tráng, giờ phút này lại là trẻ nhỏ vừa sinh ra.
Nếu không phải có dấu vết Huyết Khôi tồn tại thì có lẽ Trang Thừa Càn không thể chỉ huy Huyết Khôi Chân Ma được nữa, gã căn bản không còn sức mạnh đó.
Gã cần mau chóng trở lại Thông Thiên Cung điều dưỡng, làm thần hồn hợp nhất. Sau đó mang theo Huyết Khôi Chân Ma ẩn nấp, chờ trở về tu vi Chân Nhân rồi mới xuất hiện, sau đó quấy đảo phong vân.
Từ lúc gã nắm căn nguyên thần hồn của Khương Vọng nhảy ra thì thân thể này vẫn luôn lơ lửng ở giữa không trung, chưa từng rơi xuống.
Bởi vì Vô Sinh Kiếp không liên quan đến khối thân thể tạm thời không có chủ này, vì thế bản năng thân thể khiến nó lơ lửng như vậy.
Trang Thừa Càn lựa chọn kéo thần hồn ra, cũng là vì bảo hộ thân xác mới của mình.
Thần hồn tới gần thân thể, cứ như nước sữa hòa nhau, như trở về cố hương.
Giờ phút này gã chính là Khương Vọng, từ nay về sau gã chính là Khương Vọng.
Gã nhẹ nhàng tiến vào Ngũ Phủ Hải, đáp xuống hướng Thông Thiên Cung.
Nhưng ngay vào lúc này...
Bỗng nhiên có tiếng kiếm rít vang lên!
Một thiếu niên thanh tú, tay nâng trường kiếm nhảy ra từ phế tích Vân Đỉnh Tiên Cung trong tầng mây dưới khung trời. Một kiếm chém ngang ra, phân chia sinh tử.
Là Khương Vọng!
Trong trải nghiệm tuyệt vọng nhất dày vò nhất kia, hắn chưa bao giờ hoàn toàn hủy diệt, hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội!
Từ lúc bắt đầu, Khương Vọng đã chắc chắn rằng nếu mình muốn chiến thắng Trang Thừa Càn thì nhất định phải ra tay từ thứ mà Trang Thừa Càn không biết. Bởi vì đối với đối thủ như Trang Thừa Càn mà nói, tất cả đòn sát thủ bị gã quan sát được đều không đủ để trở thành đòn sát thủ nữa.
Mà thứ mà Trang Thừa Càn không biết, trừ sâu bên trong Nội Phủ, trừ Hồng Trang Kính... Trừ những thứ này ra, trong cơ thể hắn còn có một nơi. Là nơi mà Trang Thừa Càn còn chưa đi vào, cũng không thể hoàn toàn hiểu biết.
Đó chính là phế tích của Vân Đỉnh Tiên Cung!
Trang Thừa Càn biết Linh Không Điện, bởi vì Linh Không Điện là do Khương Vọng tìm ra khi đến Thành Quốc, quá trình dời vào Vân Đỉnh Tiên Cung cũng bị gã phát hiện. Cho nên đương nhiên gã có thể nhẹ nhàng ngăn cách Linh Không Điện.
Nhưng gã cũng không rõ cụ thể bên trong Vân Đỉnh Tiên Cung tồn tại cái gì, gã không biết... Ký Thần Bia!
Ký Thần Bia là một khối Ký Thần Ngọc thật lớn, bảo vật như Ký Thần Ngọc có thể dung nạp một chút chân linh của Quan Diễn, có thể dung nạp chân linh của đồng tử đón khách, tất nhiên còn có thể ẩn chứa thần hồn.
Hoặc có thể nói, bản thân Ký Thần Ngọc chính là chí bảo ôn dưỡng thần hồn!
Trong cuộc tranh chấp quyết tử với Trang Thừa Càn, ngay vào thời khắc hắn tự mình hại mình chia cắt căn nguyên thần hồn, Khương Vọng đã dùng một kiếm chia cắt căn nguyên thần hồn, thật ra không phải một phần, mà là hai.
Vào lúc ấy, hắn đã đoán được thân phận của Trang Thừa Càn. Mà đối đầu với Thái Tổ khai quốc của Trang Quốc - người đã từng là Chân Nhân đương thời - Hắn biết mình còn quá nhỏ yếu.
Hắn biết mình gần như không có khả năng là đối thủ của Trang Thừa Càn.
Cái này không phải tự ti, mà là tỉnh táo mà nhận thức hiện thực.
Hiện thực này làm người ta tuyệt vọng, nhưng tuyệt vọng lại không tồn tại trong lòng hắn.
Nhìn thấy hiện thực, nhận rõ hiện thực, đối mặt hiện thực! Chỉ như thế mà thôi!
Dùng thần hồn biến thành huyết nhục nuôi nấng tâm ma, mượn tâm ma phản kích Trang Thừa Càn là mục đích đầu tiên. Nhưng hắn hiểu rất rõ, chưa chắc tâm ma có thể là đối thủ của Trang Thừa Cân.
Nương theo đau nhức phân ra tâm thần, dẫn đường thân thể tới gần Tống Uyển Khê. Đây là mục đích thứ hai. Hắn cũng biết rõ, cho dù Trang Thừa Càn thật tâm thật lòng với Tống Uyển Khê thì trong thời điểm lựa chọn sinh tử, chưa chắc gã sẽ suy nghĩ gì cho Tống Uyển Khê.
Cho nên hắn còn có mục đích thứ ba, chính là cắt xuống phần căn nguyên thần hồn thứ hai rồi tiến hành ẩn dấu, chờ đợi cơ hội sống lại.
Đương nhiên hắn biết Linh Không Điện đã bị Trang Thừa Càn biết đến, sẽ không có tác dụng với Trang Thừa Càn, nhưng hắn vẫn vận dụng sức mạnh của Linh Không Điện. Thật ra là vì nương theo cơ hội Linh Không Điện truyền nguyên khí, đạo nguyên hình thành để giấu phần căn nguyên thần hồn này vào phế tích Vân Đỉnh Tiên Cung, ẩn thân vào Ký Thần Bia!
Tựa như lúc trước chân linh đồng tử đón khách nấp trong Ký Thần Bia không bị hắn phát hiện, hắn cũng có thể dựa vào Ký Thần Bia để né tránh cảm giác của Trang Thừa Càn.
Lúc thật sự đoán ra thân phận của Trang Thừa Càn, hắn đã tính đến tình cảnh xấu nhất!