Từ năm trước rời khỏi Tinh Nguyệt Nguyên đến nay, tuy thời gian không dài, nhưng trải qua quá nhiều, cũng tích lại rất nhiều vấn đề trong tu hành... Thật sự hắn không thể hỏi ai.
Cường giả tương đối tốt, như Trọng Huyền Trử Lương, Diệp Lăng Tiêu, thật ra cũng không tính là quá thân thích.
Có lẽ Khổ Giác sẽ chỉ điểm không keo kiệt, nhưng hắn đã không bằng lòng làm đồ đệ của người ta, lại muốn người ta chỉ điểm, thì có phần không hợp tình hợp lý.
Trái lại là Quan Diễn, tuy tiếp xúc không tính là nhiều, nhưng nội tâm rất gần gũi.
Vừa chờ, đã là ba đêm.
Từ đầu đến cuối, Quan Diễn chưa từng truyền âm đến, ngược lại là Tinh lực trong Cốt Liên lại tích trữ được tàm tạm.
Đêm thứ tư, Khương Vọng quyết định trời sáng liền rời đi.
Ỗ giữa đêm trước, Tinh lực bên trong Cốt Liên cũng đã tích đây.
Hắn âm thầm ghi nhớ thời gian này, Tinh Nguyệt Nguyên, ba đêm rưỡi là có thể hấp thu đủ Tinh lực chứa đầy Cốt Liên.
Việc này mang ý nghĩa, ba đêm rưỡi là có thể dự trữ một đòn sát thủ đáng sợ.
Đương nhiên, sẽ không mạnh như một kiếm được tỉ tỉ ánh sao gia trì trong Sinh Tử Kỳ.
Trước đó, trong Vô Chỉ Địa Quật ở thế giới Phù Lục, hắn giết Tinh thú lấy được Tinh lực nguyên chất, tích đầy Chích Hỏa Cốt Liên. Hắn mới có thể tại Đằng Long Cảnh, một kiếm đánh bại Lôi Chiêm Càn thần thông Nội Phủ.
Bởi vì tu hành Hỏa Nguyên Đồ Điển, sức mạnh Đồ Đằng cũng có diệu dụng, cho nên Khương Vọng chỉ "đưa ra" một nửa vị trí của Chích Hỏa Cốt Liên. Đương nhiên Tỉnh lực tích trữ cũng chỉ bằng một nửa trước đó. Hơn nữa loại Tinh lực này không nguyên chất bằng loại có được khi giết Tinh thú, bởi lẽ đó nên không có mạnh như vậy.
Nhưng dù là thế, những Tinh lực tồn đầy Cốt Liên, gia trì hết một lần, nói ít cũng có thể gia tăng sát lực một tu sĩ thần thông cấp bậc Nội Phủ.
Hoặc là dùng một cách trực quan hơn nói, có lẽ sát lực sẽ ngang bằng với Lôi Chiêm Càn khai phá Nhị Phủ.
Còn về bản thân Khương Vọng, lúc đó hắn vượt một Phủ chiến thắng Lôi Chiêm Càn, còn có rất nhiều người nói vận khí hắn chiếm ưu thế. Cung chủ Hoa Anh, Khương Vô Ưu cũng cho rằng thực lực thật sự của hắn và Lôi Chiêm Càn xuýt xoát nhau, thực lực Lôi Chiêm Càn không hề thua, chỉ thua ở bước chuẩn bị.
Nhưng đến giờ, Khương Vọng tự đánh giá thực lực chân thật đã đủ nghiền ép Lôi Chiêm Càn, mặc cho Lôi Chiêm Càn chuẩn bị ra sao cũng vô dụng.
Đương nhiên, giờ phút này, Lôi Chiêm Càn sớm đã không còn là mục tiêu của hắn.
Nếu muốn tìm đối thủ một cái cùng cảnh trong thành Lâm Tri, hắn muốn thử nhất, thật ra là vị nhẹ nhàng tiếp Tam Muội Chân Hỏa của hắn kia, Thập Nhất hoàng tử được Tề Đế yêu thương nhất, Trường Sinh Cung Chủ Khương Vô Khí.
Đương nhiên, nếu Trọng Huyền Tuân mãn kỳ hạn một năm, vẫn chưa đạt thành tựu Ngoại Lâu.
Hắn cũng rất muốn xem xem, như thế nào gọi là "Đoạt hết phong hoa đồng lứa".
Ba trăm dặm thành Lâm Tri, cá rồng cùng múa.
Càng là thiên kiêu, càng ao ước đến gió mây.
Nhớ đến những đợt sóng to ồ ạt kia, Khương Vọng chợt chẳng muốn đợi thêm.
Nấn ná ở Tinh Nguyệt Nguyên ba ngày, vẫn chưa chờ được tin tức. Chắc là Quan Diễn chỉ không muốn gặp lại hắn.
Vậy thì không quấy rầy nữa.
Khương Vọng đứng dậy.
Nhưng hắn chợt cảm nhận được, giọng nói êm dịu đó, vào đúng lúc này:
"Tiểu hữu đang chờ ta sao?"
"Tiền bối!" Khương Vọng lộ vẻ kinh hỉ.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng trong phạm vi ước chừng mười trượng xung quanh người, Ngọc Hành Tỉnh lực chợt đậm đặc hơn rất nhiều, thậm chí là nhất thời đều đẩy Tinh lực khác ra.
"Tiến bộ của ngươi khiến ta rất ngạc nhiên." Quan Diễn nói.
Cách không biết bao xa, tiếp xúc nhờ vào Tinh lực, thế mà y có thể cảm nhận được tu vi của Khương Vọng.
Khương Vọng vừa bất ngờ vừa khâm phục: "Chút ít tiến bộ của ta, đã tính là gì so với đại sư? Nói thẳng ta là như đom đóm với trăng sáng, làm gì có chút rực rỡ nào đâu?"
Hình như Quan Diễn đã cười, đồng thời cũng không ngại để Khương Vọng cảm nhận được tâm tình này thông qua Tỉnh lực:
"Mồm ngươi mới tiến bộ hơn"
"Ngài chê cười rồi. ' Khương Vọng cảm thấy hơi xấu hổ.
Tự cảm thấy nịnh nọt quá lộ liễu, không đủ mượt.
Lại "nghe" Quan Diễn nói tiếp: "Lần trước trao đổi với ngươi, mấy vấn đề ngươi đã nhắc đến, thật khiến ta thán phúc. Hôm nay gặp lại, ngươi đã tăng trưởng hơn gấp bội? Thật là thiếu niên anh hùng"
"Ta chỉ là chăm chỉ mà thôi." Trước mặt vị đại sư Quan Diễn này, Khương Vọng không hề cho rằng mình có tư cách trội hơn: "Nhờ được ngài chỉ điểm, mới khiến ta tránh phải giậm chân tại chỗ."
"Nghe đạo có trước sau, chẳng qua là ta sinh sớm mấy trăm năm, đi sai đường vài lần, giúp ngươi tránh bớt mà thôi." Quan Diễn từ tốn trả lời: "Với thiên tư và ngộ tính của ngươi, chắc sẽ có một ngày, ta cũng phải có việc cần nhờ đến."
Lần trước, rõ ràng chỉ là đơn phương chỉ điểm, thế nhưng y rất quan tâm cảm nhận của Khương Vọng nên nói thành trao đổi.
Xóa đi công lao của bản thân, khích lệ thiên tư của Khương Vọng.
Tựa như bên trong Sâm Hải Nguyên Giới, sau khi Tô Khởi Vân cảm động sâu sắc, đề xuất muốn chuẩn bị nhiều thêm một bộ vật liệu phục sinh, giúp Quan Diễn và Tiểu Phiền bà bà gặp lại.
Tập hợp đủ vật liệu phục sinh cho Tiểu Ngư đã rất khó, ngay cả nhân vật như Quan Diễn cũng đều cảm thấy khó còn hơn chữ khó. Tập hợp đủ hai bộ vật liệu phục sinh, gần như không thể làm được.
Nhưng lúc ấy, Quan Diễn cũng chỉ nói: "Ta ở thế giới này đợi ngươi. ' Sự từ tốn của Quan Diễn, là điều Khương Vọng chưa từng thấy được trên người bất kỳ cường giả nào ở cấp bậc này.
Y có được lòng thương yêu và nhân từ chân chính, khó trách Tiểu Phiền bà bà khi mà tóc đã bạc trắng vẫn nhớ y mãi không quên.
Khương Vọng nghiêm túc nói: "Nếu thật sự có một ngày như vậy, nếu ngài có việc cần, nhất định không dám chối từ."
Dẫu cho không vì điều gì khác, chỉ một đêm Quan Diễn dốc lòng chỉ điểm lúc trước, đã đủ để hắn nhớ mãi đến nay.
Một vị ít nhất đã từng đạt đến cảnh giới Thần Lâm, nhục thân vụn vỡ, thần hồn tan biến, về sau lại lấy một đốm chân linh mở mang đường mới, có thể nhờ vào Ngọc Hành Tinh lực nối liền với hiện thế, là một nhân vật phi thường đến mức nào?
Được nhân vật thế này hết lòng chỉ điểm, đáng quý biết bao!