Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1149 - Chương 1149: Một Ngày Có Hai Nghìn Ba Trăm Người Ra Biển

Chương 1149: Một ngày có hai nghìn ba trăm người ra biển

Tại nơi "Khung trời là đêm, mặt biển không sáng, không thấy Tây Bắc, không chia Đông Nam" Mê giới, cường giả Ngoại Lâu trở lên của Tề quốc chém giết, không ngày dừng chiến.

Đây chính trọng trách của cường quốc sao?

Thế giới này mỗi phút giây đều đang thể hiện phức tạp và đa dạng của nó.

Một mặt, tiểu quốc như Húc quốc đã hận thấu xương sự cướp đoạt của Tề quốc. Mặt khác, có lẽ chính bởi Tề quốc trấn thủ Hải vực, Húc quốc mới có thể tồn tại được.

Giờ đây, Khương Vọng lại nhớ đến lời Quan Diễn đã nói, hoạt động tế hải của quần đảo ven biển, là để truy điệu những anh linh đã chiến tử.

Nếu những người đó chết vì dũng cảm chiến đấu với Hải tộc, thì thật sự có thể đảm đương hai chữ "anh linh".

Nghĩ đên đây, Khương Vọng lại hỏi: "Những tông môn trên quần đảo ven biển cũng tham gia chiến tranh với Hải tộc chứ?"

"Đây chính là vấn đề lịch sử còn sót lại."

Trọng Huyền Thắng giảng giải: "Huynh biết Nhật Xuất Cửu Quốc đó, hiện tại không còn lại mấy. Tiền thân của bọn họ đã từng là bá chủ thống nhất Đông vực, mệnh danh Dương quốc, đất nước mặt trời mọc."

"Năm ấy, Dương quốc cực thịnh nhưng vẫn yếu, lúc triều đại ấy bị hủy diệt, Thương Hải suýt đã thất thủ. Hải tộc ô ạt xâm lấn, đánh vào ven biển. Người có học trong thiên hạ, lũ lượt tự phát tiến ra quần đảo ven biển giúp thủ đảo."

"Theo ghi chép, nhiều nhất một ngày có 2300 tu sĩ quá cảnh dày đặc trên bầu trời, lao ra biển, số người chết trận vô kể. Cuối cùng mới chống lại được tiến công của Hải tộc."

"Tu sĩ còn sống sót, có rất nhiều đã lưu lại quần đảo ven biển, trải qua sự thăng trầm của thời gian, mới có những tông môn ở quần đảo ven biển ngày nay. Đại biểu tổ tiên của bọn họ, vĩnh viễn trấn thủ Hải vực."

Tưởng tượng một màn đó.

Một triều đại bá chủ Đông vực bị diệt, biên giới biển lập tức đã đã mất sự che chắn.

Hải tộc xông qua Mê giới, đánh đến ven biển, muốn quay lại hiện thế.

Mà vô số tu sĩ từ khắp nơi trong thiên hạ chạy đến, quá cảnh lũ lượt trên bầu trời, lao ra biển.

Mỗi một tu sĩ siêu phàm, đều phải trải qua tu hành gian nan đằng đãng, vượt tầng tầng cửa ải khó khăn, mới có thể leo đến đỉnh cao, sau cùng siêu phàm thoát tục.

Nhưng trong lúc biên giới vùng biển gặp nguy nan.

Tu sĩ siêu phàm tự động chạy đến.

Không phải một hai người.

Mà mấy chục, mấy trăm, trên ngàn người.

Nhiều nhất một ngày có 2300 người ra biển!

Nhiều tu sĩ thiên hạ như thế, sao Hải tộc có thể không bị áp chết Nếu như Tả Quang Liệt khiến Khương Vọng nhìn thấy sức mạnh, dũng khí và sự đau thương của siêu phàm.

Vậy thì đoạn lịch sử Trọng Huyền Thắng đã tường thuật, khiến Khương Vọng thấy được trách nhiệm và nghĩa vụ của siêu phàm.

"Điếu Hải Lâu cũng thành lập khi ấy sao?" Giọng Khương Vọng hơi gượng gạo.

"Không, lịch sử của Điếu Hải Lâu lâu đời hơn so với những tông môn đó. Từ rất lâu trước khi tu sĩ thiên hạ ra biển, Điếu Hải Lâu đã ở tiền tuyến trấn thủ biên giới biển. Thậm chí đối diện đài Thiên Nhai, thánh địa của Điếu Hải Lâu, chính là Mê giới!"

Trọng Huyền Thắng đang thở dài: "Trước khi huynh quyết định về Lâm Tri, ta đã nói không thể nào cứu được Trúc Bích Quỳnh.

Khi ấy, ta còn chưa hiểu rõ tình hình của quần đảo ven biển, nhưng sau khi ta biết rõ rồi... vẫn chỉ có thể nói như vậy!"

Có đôi lúc, điều khó khăn để đối phó nhất, chính là sự vĩ đại của kẻ địch!

Nếu Điếu Hải Lâu cùng loại với Hải Tông Minh, tham lam, độc ác, xảo trá, hắn có thể dùng mọi thủ đoạn, nghĩ hết mọi cách để phá Điếu Hải Lâu tế hải, cứu Trúc Bích Quỳnh.

Nhưng Điếu Hải Lâu có lịch sử vinh quang, vả lại còn giữ vững vinh quang nhiều năm như vậy.

Vậy phải đối phó như thế nào mới phải?

Bình Luận (0)
Comment