Với cấp độ hiện tại của Khương Vọng, còn chưa có tư cách tùy ý ra vào điện. Đế quân có thể đại diện cho Đại Tề nhất nhưng bọn họ không cần nghĩ nữa. Còn trấn quốc đại nguyên soái, quốc tướng Đại Tề gì đó thì cũng đều là như vậy.
Người hắn có thể tiếp xúc được, cũng chỉ có mấy vị hoàng tử, hoàng nữ của hoàng thất họ Khương.
Dạng hoàng tử không có chút hi vọng nào như Khương Vô Dung chắc chắn là không được.
Tới một mức độ nào, người có tư cách đại diện Đại Tề phát ra âm thanh chính là mấy vị "Cung chủ" kia.
Thế nhưng đối với Trọng Huyền gia, đến gần hoàng tử có ý định với long ÿ là hành vi mất điểm rất nguy hiểm. Thực lực, căn cơ của bản thân Trọng Huyền gia hoàn toàn không cần phù long.
Cho nên chỉ có thể là chính Khương Vọng ra mặt, lấy danh nghĩa cá nhân của hắn nhờ giúp đỡ. Trọng Huyền Thắng và Trọng Huyền gia phía sau hắn sẽ không phát huy bất cứ tác dụng gì trong chuyện này.
Như vậy, đây chính là thời điểm chứng kiến giá trị cá nhân của hắn.
Hay nói cách khác, là lúc chứng kiến giá trị của hắn trong lòng người Tề Quốc. Có lẽ loại giá trị kia không hoàn toàn đồng đẳng với bản thân Khương Vọng, nhưng không thể nghi ngờ càng được người khác tán thành, càng có sức thuyết phục.
Vì một lời hứa của Khương Vọng, ai muốn ra giá.
Ra giá bao nhiêu?
Nếu xem xét các con cái của Tê Đế.
Tất nhiên là không cần cân nhắc đến Thái tử Khương Vô Hoa.
Những năm gần đây, cho dù thành Lâm Tri biến ảo phong vân thế nào, vị thái tử điện hạ này gần như không xuất hiện.
Phế thái tử Khương Vô Lượng bị cầm tù trong Thanh Thạch Cung, Tề Đế không cho phép hắn ta đi ra ngoài một bước.
Mà Khương Vô Hoa cũng như cầm tù chính mình. Ngoài tiết tế cần thiết, và vào cung chào hỏi, trên cơ bản y ở trong Trường Lạc Cung lâu dài không ra khỏi cửa, mỗi ngày nấu nướng, nghịch hoa cỏ, đọc sách, hội họa...
Như tên của y, không thấy chút phù hoa.
Càng không giống các đệ đệ muội muội của y, chạy loạn khắp thiên hạ.
Mấy đệ đệ, muội muội ưu tú kinh doanh khắp nơi, cố gắng vì xung kích trữ vị. Y lại bát phong bất động, giảm cảm giác tồn tại xuống đến thấp nhất... Bởi vì y đã ở trữ vị, y đã là thái tử Đại Tề.
Nếu Tề Đế hiện tại gặp chuyện ngoài ý muốn gì, y chính là người thừa kế của đế quốc to lớn này, không thể tranh cãi.
Không nói đến việc Khương Vọng cũng không nhận biết vị thái tử Đại Tề này. Cho dù tìm được cơ hội quen biết, Khương Vô Hoa cũng tuyệt đối không thể ra tay vì hắn. Thái tử điện hạ ước gì trốn trong Đông Cung, không người hỏi han, đương nhiên sẽ không đi quần đảo ven biển, khuấy động phong vần.
Lại xem xét tiếp, trong số các hoàng tử, hoàng nữ có tư cách đại biểu Tề Quốc lên tiếng tới một mức độ nào đó.
Tam hoàng nữ, Hoa Anh Cung chủ, Khương Vô Ưu, sau khi Khương Vọng đánh một trận với Lôi Chiêm Càn, nàng ta cố ý đến mời chào Khương Vọng, thái độ không khẩn thiết lắm, nhưng cũng không quá tùy ý. Nàng ta còn cố ý nhắc nhở Khương Vọng, muốn hắn và Trọng Huyền Thắng cẩn thận Thanh Thạch Cung.
Bây giờ nghĩ lại, so với ý nguyện mời chào, chỉ e nàng ta càng có ý nghĩ châm ngòi Trọng Huyền Thắng tiếp tục thăm dò Thanh Thạch Cung nhiều hơn. Có thể đứng hàng dự bị trong suy nghĩ.
Cửu hoàng tử Khương Vô Tà ở Dưỡng Tâm Cung, đã tỏ thái độ mời chào nhiều lần từ sau Thất Tinh Cốc, mà lại rất đủ thành ý.
Mặc dù Khương Vọng cảm thấy một số thời điểm, người này biểu hiện có vẻ hơi ngả ngớn vô lễ, nhưng vẫn có thể xem là một loại biểu hiện của tính tình thật. Hơn nữa, tiếp xúc đến hiện tại cũng coi như hòa thuận, chưa từng xảy ra mâu thuẫn gì. Mời hắn ta hỗ trợ, khả năng thành công sẽ lớn hơn một chút.
Ngoài ra, chỉ thừa lại Thập Nhất hoàng tử, Trường Sinh Cung chủ, Khương Vô Khí. Vị hoàng tử điện hạ này giống đương kim hoàng đế nhất, từ trước đến nay cũng được thiên vị nhất. Hắn ta làm việc đại khí bàng bạc, hạ cờ quan sát khắp thiên hạ, có lẽ sẽ bằng lòng trả một cái giá tốt. Nhưng biểu ca của hắn là Lôi Chiêm Càn. Dù Khương Vô Khí làm việc công chính, cũng không thể không để ý huyết thống thân tình. Còn Khương Vọng hắn chắc chắn không có khả năng cúi đầu trước Lôi Chiêm Càn, Lôi Chiêm Càn hiển nhiên cũng sẽ không có sắc mặt tốt với hắn. Bởi vậy, Trường Sinh Cung không cần phải cân nhắc.
Thái tử Khương Vô Hoa, Tam Hoàng nữ Khương Vô Ưu, Cửu hoàng tử Khương Vô Tà, Thập Nhất hoàng tử Khương Vô Khí, người có tư cách tranh đoạt long đình Đại Tề chỉ có bốn vị này.
Trong các hoàng tử, hoàng nữ, chỉ có bọn họ có được cung điện của mình.
Các hoàng tử, hoàng nữ còn lại, hoặc đã sớm từ bỏ, làm người phú quý rảnh rỗi cả đời. Hoặc còn có dã tâm, cũng đang cố gắng, nhưng chỉ lộ ra phí công bất lực như Khương Vô Dung.
Muốn tranh đoạt đế vị trong một đế quốc mạnh mẽ như vậy, chỉ có dã tâm thì còn thiếu rất nhiều.
Hồi tưởng lại, càng nghĩ càng thấy Khương Vô Tà thích hợp nhất.
Dù sao hai người xem như từng có tình nghĩa sóng vai trong thế giới Phù Lục. Lại nói tiếp, việc Khương Vọng đánh bại Lôi Chiêm Càn, cũng có thể xem như đã gián tiếp giúp hắn ta chiếm được thứ tự tốt hơn. Mặc dù lúc đó Khương Vô Tà đi Thất Tinh Cốc có thể có mục đích khác.
Tình bạn là có, nhưng không đủ cũng thực sự không thể nói là thân thiết. Không giống bên phía Trọng Huyền Thắng, hắn có thể tùy ý mổ miệng. Nói cho cùng, cuối cùng vẫn phải xem hắn có thể lấy ra cái gì để trao đổi.
"Khương Vô Tà sẽ muốn cái gì?" Sau khi nghiêm túc cân nhắc toàn bộ, Khương Vọng ngẩng đầu hỏi.
Bàn về sự hiểu rõ với Khương Vô Tà, hắn chắc chắn không bằng Trọng Huyền Thắng.
Hắn phải biết Khương Vô Tà muốn cái gì, cần phải biết điều kiện gì mới có thể đánh động Khương Vô Tà.
Đi quần đảo ven biển, ra mặt hỗ trợ trên Hải Tế của Điếu Hải Lâu, đây không phải là một chuyện đơn giản. Cho dù với thân phận địa vị của Khương Vô Tà, chuyện đó cũng tuyệt đối không dễ dàng.
"Huynh đó" Trọng Huyền Thắng nhìn hắn nói.
Thập Tứ vốn kiệm lời từ trước đến nay, phì cười ra tiếng.
Tiếng cười phát ra dưới lớp áo giáp, có vẻ hơi đột ngột trong trong phòng trà này.
Khương Vọng chau mày.
Trọng Huyền Thắng lại rất chân thành: "Thân là hoàng tử của Tề Quốc, cường quốc trong thiên hạ, một trong những người có hi vọng tranh đoạt hoàng vị nhất trong toàn bộ đế quốc Đại Tề. Một ngày kia, hắn có khả năng nắm giữ quyền hành to lớn nhất đời này. Trên đời này, chỉ có rải rác mấy người có thể sánh vai cùng hắn. Hắn thiếu cái gì? Huynh lấy cái gì mà có thể đánh động được hắn?"
"Trước mặt một người phú quý ngập trời như hắn, bảo vật, bí pháp, khí cụ gì của huynh đều vô dụng. Điều hắn muốn là biến khả năng thành tất nhiên. Là từ người tranh đoạt hoàng vị, biến thành người ngồi lên long ở"
"Mà huynh là ai? Huynh là người đánh bại người đệ nhất Đằng Long Cảnh Vương Di Ngô trong cùng cảnh giới, là thiên kiêu Đại Tề khi ở Nhất phủ đã chiến thắng Lôi Chiêm Càn Nhị phủ! Tương lai đáng mong chờ, mọi người đều biết. Chỉ cần huynh không chết, tương lai của Vương Di Ngô mà mọi người mong đợi, rất có thể sẽ thuộc về huynh"
"Huynh có cơ hội trưởng thành là cường giả tuyệt thế, huynh có cơ hội giúp được hắn"
"Vì khả năng này. Hắn chắc hẳn sẵn lòng trả giá rất nhiều"