Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1169 - Chương 1169: Trường Sinh Cung

Chương 1169: Trường Sinh Cung

Trong Trường Sinh Cung.

Bên ngoài cửa sổ, hoa nở rực rỡ, thời tiết mùa xuân vẫn còn hơi se se lạnh.

Cửu Hoàng tử Đại Tề Khương Vô Khí khoác áo long chồn tay nâng một chiếc bát ngọc bích, trong bát nước thuốc đen nâu, mùi thuốc gây nồng khó ngửu quanh quẩn khắp gian phòng khiến người ta buồn non.

Nhưng sắc mặt hắn vẫn thản nhiên như thường, từng ngụm từng ngụm chậm rãi nuốt xuống.

Trên cái bàn trước mặt hắn đang bày một cuốn sách. Hắn bưng bát ngọc, vừa uông thuốc vừa nhìn sách.

Đây là sách thuốc.

Lôi Chiêm Càn ngồi cách đó không xa, hai mày nhíu tít lại. Hắn ta thực sự không hiểu, thuốc ghê như thế, sao biểu đệ có thể điềm nhiên uống vào như không có chuyện gì vậy. Còn có thể từng ngụm từng ngụm nhấm nháp nữa... Hắn ta chỉ ngửi một cái thôi đã chịu không nổi rồi!

"Thuốc này của ngươi..." Lôi Chiêm Càn ướm lời hỏi: "Chắc hẳn có huyền cơ, uống vào có gì khác biệt thế?"

Khương Vô Khí đọc hết đoạn sách rồi mới khẽ cười một tiếng, trả lời: "Biểu huynh tò mò thế, hay để ta gọi người sắc cho ngươi một bát, thế nào?"

"Ta không cần!"

Lôi Chiêm Càn vội vàng từ chối.

Dù thuốc này rất trân quý, hắn ta cũng không muốn hành tội miệng lưỡi mình. Với những tu sĩ siêu phàm ôm chí đỉnh phong thì gần như không có gì là không nhịn được, nhưng đương nhiên cũng không cần phải tự nhiên đi tìm khổ.

Chờ Khương Vô Khí chậm rãi uống hết bát thuốc bích ngọc, hắn ta mới nói: "Có chuyện này rất đang suy nghĩ. Ta đã phái người đi thăm dò Trương Lâm Xuyên, đi ba nhóm, chưa có nhóm nào về."

Lôi Chiêm Càn thường ngày vẫn điên cuồng tự phụ, nhưng trước mặt Khương Vô Khí hoàn toàn không thấy tỏ vẻ gì, tựa như biểu huynh đệ trong gia đình bình thường, thoải mái chuyện đông chuyện tây.

Khương Vô Khí chấm chấm tấm khăn trắng như tuyết lau miệng rồi hỏi: "Trương Lâm Xuyên ư?"

Lôi Chiêm Càn cười cười đáp: "Chính là cái tên giả mà Khương Vọng dung ở thế giới Phù Lục ấy"

Khương Vô Khí nhẹ nhàng gấp khăn trắng lại, để qua một bên, hai mắt vẫn chăm chú nhìn cuốn sách: "Ngươi điều tra người này làm gì?"

"Ngươi không cảm thấy có vấn đề gì à?" Lôi Chiêm Càn hỏi:

"Khương Vọng là người ở Trang Quốc thuộc Tây cảnh, không gốc không rễ, không biết làm sao mà quen biết Trọng Huyền Thắng, sau đó trà trộn vào bí cảnh Thiên Phủ, về sau lại được dìu dắt tham dự chiến trường Tê Dương. Từ ấy mới cắm rễ được ở nước Đại Tề ta. Vấn đề ở chỗ, nếu hắn không gốc không rễ, làm sao mà ba nhóm người đều lần lượt bị chôn vùi trong tay hắn?"

"Vậy ngươi tra ra cái gì?"

Thấy Khương Vô Khí hoàn toàn không hứng thú gì, Lôi Chiêm Càn cũng không còn hứng thú nói nữa, chỉ kể: "Chỉ biết ở Trang quốc có một người tên Trương Lâm Xuyên, là Bạch Cốt sứ giả của Bạch Cốt Đạo gì đó. Đó là một tà giáo còn chưa được xếp danh hào nữa."

Khương Vô Khí hơi động dung.

Khác với Lôi Chiêm Càn, với quyền hạn của mình, hắn có thể đọc đây đủ chi tiết quân tình trận chiến Tề Dương. Đương nhiên hắn đã cẩn thận xem tất cả tài liệu về trận chiến diệt quốc duy nhất của Tê quốc mấy năm nay. Hắn nhớ rất rõ, khi ấy trên chiến trường Tề Dương có xuất hiện một kẻ tên Bạch Cốt Tà Thần, bị Hung Đồ Trọng Huyền Trử Lương chặt thành thịt nát, sau đó bỏ chạy thoát.

Bạch Cốt Tà Thần, Khương Vọng, đều xuất hiện ở Trang quốc, cũng đều xuất hiện trong địa phận Dương quốc. Dường như giữa hai bên có mối quan hệ nào đó.

Hắn không định chia sẻ những tin tức này với Lôi Chiêm Càn, tránh cho biểu ca mượn đề tài này nói sang chuyện của mình, nháo ra chuyện gì đó.

Lôi Chiêm Càn đột nhiên nói: "Ngươi nói xem, có phải Khương Vọng có xuất thân tà giáo không? Có phải hắn đến Đại Tề ta là có mưu đồ khác?"

Hắn ta càng nói càng kích động: "Có thể hắn đã sử dụng tà lực gì đó tiêu hao tiềm lực, nên mới có thể tiến cảnh nhanh như thết"

Khương Vô Khí thầm than nhẹ. Trước kia, Lôi Chiêm Càn là nhân vật bậc nào chứ? Từ nhỏ đã được ký thác hy vọng, được coi là hy vọng để Lôi gia quật khởi. Là thiên tài ngàn năm không được một của Lôi gia, có được thần thông Lôi Tỷ, khiến cả Lôi thị sôi trào.

Nhất tỷ ấn thiên địa, ta là chủ nhân Lôi Điện! Đây là tiềm lực đáng sợ đến bực nào chứ? Thế thiên hành phạt, chấp lôi chưởng điện.

Dù đã thất bại ở bí cảnh Thất Tinh Lâu nhưng cái gì cần thì hắn ta vẫn lấy được, phía trước chính là con đường thông thiên bằng phẳng, chỉ cần bước nhanh tới đích là được.

Nhưng từ khi đánh một trận với Khương Vọng, khí thế độc chiếm càn khôn của hắn ta đã bị đánh nát hết, cho đến nay vẫn chưa thể hồi phục...

Xem hắn ta đến giờ vẫn còn đang tìm lý do là hiểu. Hắn ta hoàn toàn không cách nào chấp nhận thất bại kia.

Hắn ta chỉ có thể trơ mắt nhìn một nhân tài mới nổi chỉ trong một thời gian cực ngắn đã vượt xa hắn ta. Trước mắt biết bao người, đã dễ dàng đánh bại hắn ta.

Với một kẻ tự phụ đến mức cực đoan như hắn ta, thì đây là một đòn đả kích nặng nề.

Nhưng việc này không thể nói rõ ra được, chỉ có thể chờ Lôi Chiêm Càn tự nghĩ thông suốt mà thôi. Sơ sẩy động vào vết sẹo của hắn ta, rất có thể sẽ khiến hắn ta không gượng dậy nỏi nữa.

"Trọng Huyền gia làm sao có thể nhiễm tà giáo chứ? Trọng Huyền Thắng đâu phải kẻ ngu xuẩn?" Khương Vô Khí lắc đầu nói:

"Nếu Khương Vọng kia thực sự có xuát thân tà giáo gì đó, thì không cần chờ tới ngươi tra đâu. Ngươi nghĩ xem, Định Viễn Hầu sẽ nương tay với hắn, hay Bác Vọng Hầu sẽ nương tay với hắn?"

Đạo lý kia cực kỳ đơn giản, dương nhiên Lôi Chiêm Càn cũng có thể tự nghĩ ra được.

"Cũng phải" Hắn ta thở dài.

Khương Vô Khí ngẫm nghĩ một lát, rời mắt khỏi cuốn sách, thấm thía nói rằng: "Việc tu hành này có trước có sau, có nhanh có chậm. Tiến độ nhất thời không nói được cái gì, cuối cùng vẫn phải xem ai dứng được chỗ cao hơn. "Cửu Thiên Lôi Diễn Quyết"

của biểu ca ngươi tuyệt diệu khó lường, tu đến cuối cùng, "Lấy lôi tượng thế thiên tượng, lấy lôi pháp diễn vạn pháp", khí phách cõỡ nào chứ?"

Lôi Chiêm Càn trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn không nguyện ý tiếp tục đề tài này mà đổi đi: "Còn chuyện trưởng lão Điếu Hải Lâu kia nữa, ngươi không thuận thế áp chế thì thôi, còn bảo đảm cho hắn làm gì? Tên đó rắp tâm không tốt, mượn ta để thành danh, suýt nữa Lôi Tỷ của ta đã bị tên đó đánh tan đấy"

Chuyện Khương Vọng phản sát Hải Tông Minh, thực ra trong nội bộ Tề quốc lại có phản ứng khác nhau.

Có người cho rằng, không nhất thiết cần phải vì một Khương Vọng mà huyền náo quá ồn ào với Điếu Hải Lâu, đương nhiên, những âm thanh này rất yếu ớt. Đường đường Đại Tề, còn không đến mức phải cúi đầu trước Điếu Hải Lâu, càng không đến nỗi không gánh nổi cho nhân tài nước mình.

Nhưng khi ấy Khương Vô Khí lại cờ xí tung hoành ủng hộ Khương Vọng. Hắn cho rằng Khương Vọng giết Hải Tông Minh hoàn toàn là thiên kinh địa nghĩa. Không có cái gì gọi là phá hư bố cục gần biển của Tề quốc.

Bình Luận (0)
Comment