Khương Vọng cố ý dập tắt Tam Muội Chân Hỏa, đương nhiên không phải để dùng tay không thử xem lớp vỏ của tên Hải tộc này có cứng hay không.
Lúc bàn tay chạm đến lớp vỏ bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt đến nóng hổi, Nặc Xà màu đen đã bơi khỏi Nội Phủ, nháy mắt chui vào trong thức hải của Hải tộc này.
Nói ra thì thần hồn Nặc Xà cũng có tác dụng tu hú chiếm tổ, tuy không huyền bí và thân kỳ như một ít bí thuật đoạt xá, nhưng trong tình huống đối thủ đã mất đi năng lực phản kháng, cũng có thể khống chế được thân thể của đối phương, chẳng qua Khương Vọng chưa từng thử trên con người.
Ngay lúc này, hắn chính là muốn thử một lần xem có thể ở bên trong Mê Giới, dùng thần hồn Nặc Xà không chế Hải tộc hay không. Chuyện này đối với kế hoạch về sau của hắn, có tác dụng vô cùng quan trọng.
Nặc Xà bơi vào một khoảng thức hải rộng lớn.
Mượn thị giác của Nặc Xà, Khương Vọng có thể nhìn thấy, trên hòn đảo nằm ở trung ương thức hải, có một tráng hán đầu trọc hai tay cầm hai lưỡi rìu, rõ ràng đây là thần hồn của tên Hải tộc này hiển hóa.
Thế nhưng lại không giống với thần hồn con Bát Trảo Hải Thú mà Khương Vọng đã thấy ở đảo Hữu Hạ. Nếu như nói cả hai đều là Hải tộc, vậy tại sao hình tượng thần hồn lại không đồng nhất?
Vừa ngẩn ra một chút, đối phương đã phản ứng lại.
"Muốn ta làm nô dịch à! Ta liều mạng với ngươi!"
Tên đầu trọc giơ cao hai lưỡi rìu, ngửa cổ gào thét trong thức hải, cả thần hồn bất chợt phóng to lên, hóa thành cự giải giơ hai càng lớn.
Trong chốc lát, Khương Vọng cảm nhận được, sức mạnh thần hồn của gã tăng gấp bội!
Mà cặp mắt của thần hồn cự giải khác xa với lúc ở bên ngoài, biến thành một màu đỏ như máu, gần như đã mất thần trí.
Khương Vọng còn chưa kịp suy xét ý nghĩa của sự biến hóa này, thì đột nhiên cự giải đó đã nổ tung!
Tự bạo thần hồn!
Khương Vọng nhanh chóng ngắt kết nối với thần hồn Nặc Xà, vừa giãm mũi chân, ấn ký mây xanh vừa hiện đã biến mất, cơ thể đã vút lên không trung.
Mà cự giải mang vẻ ngoài của nguyên hình Hải Chủ dưới chân hắn, đã mất đi tất cả hơi thở sinh mệnh, lượn lờ ngay tại đó. Một cơn gió nhẹ cũng có thể mang gã đi.
Khương Vọng đứng một mình trên không trung, chìm vào trong sự im lặng ngắn ngủi.
Khiến hắn im lặng, không phải do mất đi hơn mười con thần hồn Nặc Xà, chút ít mất mát này rất nhanh sẽ có thể tu bổ lại.
Mà là hắn chợt nhận ra, nguyên nhân những "Hải thú Hộ tông" ở quần đảo ven biển mất khống chết Cơ thể Hải tộc có cấu tạo khác với Nhân tộc, trong cơ thể không hề có Thông Thiên Cung, Ngũ Phủ Hải, Tàng Tinh Hải, cũng phân chia ranh giới tứ hải này nọ, mà chỉ có một cái thức hải.
Thức hải này tương tự với Ngũ Phủ Hải trong cơ thể Nhân tộc, hòn đảo trung ương thức hải, cũng rất giống Thiên Địa cô đảo của tu sĩ Nhân tộc.
Đương nhiên đây không điều quan trọng trong lúc này.
Quan trọng là, hình tượng tráng hán đầu trọc mà Khương Vọng nhìn thấy ngay ánh mắt đầu tiên đó, mới là trạng thái hiển hóa thần hồn nên có của Hải tộc! Mà Hải tộc này, ngay vừa rồi, thần hồn lại còn có thể biến đổi thành hình thú, sức mạnh thần hồn tăng mạnh!
"Nguyên hình Hải Chủ" đã khiến nhục thân Hải tộc lớn mạnh hơn, thậm chí có thể nói vượt xa họ hàng gần của bọn họ là Thủy tộc. Hiện tại lại có thể có một màn biến hóa này, cường hóa sức mạnh thần hồn trong chớp mắt. Loại biến hóa này, có thể gọi là "thần hồn nguyên hình Hải Chủ" hay không?
Con Bát Trảo Hải Thú mà hắn đã giết chết trước đó, giờ xem ra, chắc phải là Hải tộc cấp bậc Chiến Tướng, lớn mạnh hơn so với Hải tộc trước mặt này.
Lúc ấy, trong thức hải Bát Trảo Hải Thú, khi hắn nhìn thấy cờ lệnh cấm chế bị hủy hoại, đã có cảm giác cái cờ lệnh cấm chế đó dường như không xứng đôi với thần hồn của Bát Trảo Hải Thú.
Cường giả có thể bắt giữ Hải tộc cường đại ở Mê Giới trở về và bố trí cấm chế Ngự Sử, lẽ nào sẽ phạm loại sai lầm thế này? Dù lơ đãng đến đâu thì ngay cả Khương Vọng cũng nhìn ra vấn đề?
Kết hợp với chuyện vừa thấy, Khương Vọng phán đoán được thần hồn của Bát Trảo Hải Thú biến hóa, là chuyện xảy ra sau này.
Thần hồn hóa thú trực tiếp làm cấm chế vỡ nát, thế là dẫn đến hiện tượng Hải thú hộ tông liên tiếp phát điên trên quần đảo ven biển.
Trước đó, chưa từng nghe tin tức thần hồn Hải tộc có thể hóa thú. Chuyện này có phải đã nói rõ trong khoảng thời gian này, thực lực của Hải tộc đã thu hoạch được sự nâng cao về chất hay không?
Hải tộc mà Khương Vọng vừa áp chế này, chẳng qua là cấp bậc Chiến Tốt, là Hải tộc phổ thông nhất, nhưng ngay cả gã cũng nắm giữ sức mạnh thần hồn hóa thú, tuy một khi hóa hình thú thì sẽ mất đi thần trí. Nhưng việc này đã đủ để nói rõ, loại thủ đoạn này đã phổ cập rộng rãi trong nội bộ Hải tộc.
Hải tộc cấp bậc Chiến Tốt thần hồn hóa thú sẽ điên cuồng, vậy cấp bậc Chiến Tướng thì sao? Cấp bậc Thống Soái lại thế nào...
Thậm chí là cả cấp bậc Vương tước? Có có thể ngăn chặn sự điên cuồng, mà chỉ cường hóa hay không?
Thực lực tổng thể của Hải tộc, không chút nghi ngờ nhờ vậy mà được nhảy vọt lên.
Chỉ cần suy nghĩ một chút, thì đã đủ khiến cho người ta không lạnh mà run!
Khương Vọng chắc rằng bản thân không phải người đầu tiên phát hiện ra chuyện này. Lần đầu tiên Hắn tới Mê Giới, đã phát hiện Hải tộc có hiện tượng thần hồn hóa thú. Những cường giả chiến đấu triển miên quanh năm ở Mê Giới, không thể không phát hiện được.
Bởi vì bên phía Hải tộc, đường như cũng chẳng che giấu. Có lẽ, loại cường hóa quy mô lớn này liên quan đến cả một tộc, không thể nào che giấu.
Dương Liễu từng nói, Điếu Hải Lâu đã sớm bắt tay vào điều tra hiện tượng Hải thú mất khống chế, lúc trước hắn cũng nhìn thấy Đại sư huynh Điếu Hải Lâu - Trần Trị Đào bôn ba khắp nơi.
Với thực lực của Điếu Hải Lâu, chắc sớm đã phát hiện, đảo Quyết Minh và Dương Cốc cũng không phải ăn chay.
Vậy Nhân tộc phải ứng phó như thế nào?
Cần phải tăng cường chiến lực Nhân tộc ở Mê Giới, ít nhất Tề quốc phải phái thêm một nhánh quân đội cấp bậc Cửu Tốt đến đây...
Có lẽ đây mới là nguyên nhân trong lần đại điển Hải Tế này, Dương Cốc và đảo Quyết Minh đều phái ra Chân Nhân tham dự?
Bổ sung và tăng cường phòng tuyến của Nhân tộc?
Tạm thời Khương Vọng gác lại những suy nghĩ này, chuyện lớn như phòng tuyến vùng biển, giờ còn chưa đến lượt hắn làm chủ.
Chờ an toàn rời khỏi Mê Giới lại nói sau.
Hắn dừng ở đây chờ một lúc, mùi máu tươi trên thi thể Hải tộc nguyên hình Hải Chủ đó đã tản ra thật lâu, nhưng vẫn không có Hải thú lại kiếm ăn.
Xem ra thông tin "Hải tộc không phải đồ ăn" đã khắc sâu trong bản năng của Hải thú.
Khương Vọng không làm chuyện khác, tiếp tục đi tuần loanh quanh, tìm vị trí thích hợp nhất, chờ thời cơ tốt nhất.
Chỉ là trước khi đang bay xa, hắn chợt nghĩ đến Cũng không biết những thi thể trôi nổi khắp nơi đó, cuối cùng sẽ được Mê Giới "tiêu hóa" thế nào. Cũng giống như những thi thể trên hiện thế sao?