Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1274 - Chương 1274: Trấn Hải Minh (2)

Chương 1274: Trấn Hải Minh (2)

Cả Dương Phụng và Kỳ Tiếu đều nhận ra vấn đề mà Nguy Tầm đưa ra không hề đơn giản, một cường giả cấp Chân Quân có thể được xem là cột sống của Nhân tộc thế này, sao có thể chỉ đặt câu hỏi không? Chắc chắn ông ta đã có cách ứng đối.

Mà loại ứng đối này, chắc chắn có thể đứng vững được trong thế cục đang bấp bênh hiện tại. Chi tiết cụ thể, đối với Dương Cốc và đảo Quyết Minh mà nói có thể không phải là một chuyện tốt.

Cho nên, cả hai người mới ngầm muốn thoát ra càng sớm càng tốt, muốn các cường giả cấp cao hơn đến giao lưu với Nguy Tầm, để tránh tổn thất lực lượng của chính họ. Chân Nhân ứng đối Chân Quân, thật sự là lực không đủ.

Nhưng Nguy Tầm đột nhiên xuất hiện, tung tin tức chấn động này ra, chính là vì muốn chiếm được thượng phong nên làm sao có thể dễ dàng buông tha cho bọn họ?

"Vấn đề quan trọng nhất lúc này không phải thứ gì khác, mà đó là Hải tộc đã đạt được một bước nhảy vọt toàn diện và giành được lợi thế trên thực tế. Chúng ta cần xây dựng lại tuyến phòng thủ, nhanh chóng điều chinh chiến lược chiến tranh và phản ứng càng nhanh càng tốt! Thời gian không chờ đợi ai, mỗi khi chúng ta chậm trễ một chút, những chiến sĩ của Mê Giới có lẽ sẽ hy sinh thêm một người."

"Nhưng với tình hình cát cứ rải rác ở các đảo ven biển hiện nay, chúng ta không thể phản ứng nhanh, càng không thể so với các Hải tộc đang có Vạn Đồng theo dõi. Vạn Đồng suy nghĩ sâu rộng, động niệm là có thể biết rõ mỗi một Hải tộc. Chúng ta thì sao?

Nhiều năm nay, mỗi thế lực đều chỉ luôn làm theo ý mình, thậm chí còn tranh chấp lẫn nhau!"

"Tại sao Nhân tộc chúng ta binh hùng mã mạnh, nhưng ở Mê Giới lại tiến triển khó khăn suốt nhiều năm như vậy? Đến mức hôm nay, lại cho Hải tộc được dịp trỗi dậy? Chỉ vì chúng ta không đoàn kết mà thôi!"

"Chúng ta phải thay đổi. Nếu không, ngày Hải tộc đột phá Mê Giới tiến về gần biển sẽ không còn xa nữa! Tất cả chúng ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Nhân tộc!"

Sau nhiều phen chuẩn bị, cuối cùng Nguy Tầm đã nói ra ý nghĩ vĩ đại của mình: "Trước tình hình nguy cấp, bổn tọa cho rằng cần phải hợp nhất lực lượng hải dân, bện tất cả mọi người thành một sợi dây dừng, thành một nắm đấm! Có như thế, mới có thể cho Hải tộc một đòn phủ đầu! Bổn tọa quyết định đích thân đứng đầu thành lập Trấn Hải Minh, đoàn kết tất cả lực lượng của Hải tộc, tập hợp đại thế, cùng nhau bảo vệ hải cương! "

Nguy Tầm nhân cơ hội đại điển tế hải này quy tụ mọi thế lực đầu não, đích thân ra sân, trực tiếp tuyên bố thống nhất thế lực các môn phái lớn của toàn bộ quần đảo ven biển mà trước đó không hề để lộ một chút phong thanh!

Sức mạnh của quần đảo ven biển, sau bao nhiêu năm phát triển, từ lâu đã bị chao đảo rối ren. Như việc Hoa Anh Cung cài những ám tử cấp cao như Lục Hoa vào Điếu Hải Lâu lần này vậy. Sự kiện trọng đại liên quan đến việc tổng hợp sức mạnh hải dân quần đảo ven biển thế này, làm sao có thể giấu được hai thế lực khác?

Ấy vậy mà Điếu Hải Lâu đã thực sự làm được. Sự kiện quan trọng hầu như không thể che giấu hoàn toàn này, lại được giấu kín kẽ đến như vậy.

Lời giải thích duy nhất chính là, bố cục này của Điếu Hải Lâu chỉ được tiến hành ở cấp trên trưởng lão, thậm chí chỉ có những trưởng lão hoàn toàn có thể tin tưởng mới có thể biết được.

Trong số các đệ tử, có lẽ chỉ những đệ tử như Trần Trị Đào là biết. Những thế lực sẽ chủ động gia nhập Trấn Hải Minh có lẽ chỉ có trưởng môn phái mới biết được, và điều này có thể giải thích tại sao họ có thể giấu diếm được như thết Nếu không, việc mấy trưởng lão nội bộ tranh quyền đoạt lợi, người trẻ tuổi không biết trời cao đất dày, sao đáng để Nguy Tầm lộ diện?

Vừa ra tay thì có thể tập trung các đảo ven biển, đây mới là bản lĩnh của Chân Quân.

Một khi Nguy Tầm thành công, Trấn Hải Minh, nơi tích hợp tất cả lực lượng hải dân, sẽ lập tức bành trướng thành một thế lực không thua các cường quốc thiên hạ, thậm chí có đủ tư cách tiến vào Đông Vực tranh tài với Tề quốc!

Tuy rằng, dù có hợp nhất toàn bộ hải dân, Trấn Hải Minh cũng sẽ không thể so sánh với Tề quốc. Nhưng Tề quốc đã thống trị Đông vực nhiều năm, liệu có quốc gia nào không yên lòng với Tề quốc không? Có thế lực nào bất mãn với Tê quốc không? Những thế lực có tham vọng bị dập tắt, có nỗi uất hận chỉ có thể ẩn sâu chỉ chờ đợi việc người ta từng bước xâm chiếm kia...

Nếu có một Trấn Hải Minh hùng mạnh chưa từng có như vậy dẫn đầu, các lực lượng này đoàn kết lại, liệu có cơ hội để thách thức Tề quốc không?

Bên cạnh đó, Cảnh quốc của Trung vực và Mục quốc của Bắc vực lẽ nào không vui khi thấy nó xảy ra?

Chẳng phải Dương quốc hùng mạnh trước đây đã sụp đổ chỉ trong một đêm, huyết thống vương tộc bị cắt đứt sao?

Khó trách, Cô Hoài Tín không thể kiểm nén được, gần như đưa cạnh tranh trong nội bộ Điếu Hải Lâu ra ngay trước sân khấu.

Trong một tương lai rộng mở như vậy, thứ hạng của ông ta, dù chỉ xê xích một chút thôi cũng sẽ là một sự thiệt thòi về tài nguyên vô cùng lớn rồi! Vậy thì sao ông ta có thể không tranh?

Dù cho ông ta không muốn tranh, thì những phe phái, lực lượng đi theo ông ta cũng sẽ đẩy ông ta đi tranh. Vì vậy, hãm hại Hải Kinh Bình và chiếm đảo Sùng Giá chỉ là những bước đi nhỏ để Cô Hoài Tín đấu tranh giành quyền lên tiếng. Người bên ngoài nhìn vào có lẽ thấy kinh hồn táng đảm, nhưng đó chỉ là một phần nhỏ trong rất nhiều bố cục của vị Chân Nhân đương thế Cô Hoài Tín này.

Cũng khó trách, vì sao Hải Kinh Bình có thân phận là trưởng lão Hộ Tông lại phải nhẫn nhịn Bích Châu bà bà nhiều lần như thế.

Bởi lẽ, đối với Chân Nhân đương thời Từ Hướng Vấn sau lưng ông ta mà nói, bảo trì sự sắp xếp hiện giờ mới là lợi ích lớn nhất. Bằng không, xét tổng quát mà nói, người đứng thứ ba trong nội bộ Điếu Hải Lâu như ông ta cũng chưa chắc có thể ép được Cô Hoài Tín - người gần đây đang có những bước đột phá này.

Về phần Bích Châu bà bà muốn giết Khương Vọng, chẳng qua là bà ta dùng hành động của phe phái sau lưng thuận tiện giổ trò chút thôi. Vào thời điểm quan trọng khi các phe phái đang tranh giành vị trí đầu tiên, nếu bà ta có thể giành được đủ lợi ích, chưa chắc không thể tranh được cơ hội đạt được Thần Lâm!

Nhưng không ngờ rằng hành động nhỏ này lại làm lật thuyền, một Trúc Bích Quỳnh đã hoàn toàn bị từ bỏ lại được một tên tiểu tử Tề quốc giành cho cơ hội. Mà Bích Châu bà bà - người có thể xem như tiên phong dò đường cho Cô Hoài Tín lại trực tiếp bị ném vào Mê Giới.

Bình Luận (0)
Comment