Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1280 - Chương 1280: Chỉ Tốt Ở Bề Ngoài (2)

Chương 1280: Chỉ tốt ở bề ngoài (2)

Một quyền này đấm thẳng vào hoàng long (1).

(Hoàng long: nơi yếu hại Khí thế đường hoàng, cực kỳ cương mãnh.

Quả đấm của Khương Vọng đương nhiên còn lâu mới bằng quả đấm của Vương Di Ngô. Nhưng mà lại cuốn theo đạo nguyên hùng hậu, chứa đựng sức mạnh to lớn không thể xem thường.

Giờ phút này Bích Châu bà bà có rất nhiều lựa chọn. Nhưng có tinh quang thánh lâu hộ thể, sao bà ta có thể e sợ nắm đấm của tu sĩ Nội Phủ Cảnh được chứ?

Nội Phủ Thần Thông mạnh ở thần thông, chứ không đại biểu cho việc thân thể cường hãn. Chưa từng nghe nói Tam Muội Chân Hỏa cũng có công năng luyện thể.

Huống chỉ lúc Bích Châu bà bà dẫn Khương Vọng vào nhà giam hải ngục, bà ta đã từng được chứng kiến lực lượng thân thể của Khương Vọng. Lúc đó mặc dù Khương Vọng có che giấu nhưng lực lượng chân thật cũng không mạnh lắm.

Cho nên trong lúc điện quang hỏa thạch (1), bà ta lựa chọn trực tiếp dùng chưởng đón quyền.

(1) Điện quang hỏa thạch: ý chỉ nhanh như tia lửa xet ra từ đá, tựa như ánh chớp của dòng điện nhá lên.

Đây là một chiêu cầm nã thủ (2), chiêu sau ác liệt hơn chiêu trước, Bích Châu bà bà đang muốn mượn lực bẻ gãy cánh tay của Khương Vọng.

(2) Cảm nã thủ: đòn khóa tay vật lộn.

Bà ta tự nhận là đã cân nhắc kỹ càng sau đó mới đưa ra lựa chọn dày dặn kinh nghiệm, lại không biết ngay cả cái này cũng bị thần thông Lạc Lối ảnh hưởng.

Trên ngón cái bên tay phải của Khương Vọng có đeo một cái ngọc ban chỉ, tên là Băng Trầm. Lấy nghĩa tại "Nước kết thành băng ắt nặng" Có hiệu quả gia tăng biên độ lực lượng thân thể của người sử dụng lên gấp mười lần, không biết mức độ giới hạn cao nhất là gì nhưng ít ra dựa vào lực lượng thân thể bây giờ của Khương Vọng vẫn còn lâu mới có thể chạm tới cực hạn.

Người sử dụng cung tên càng cần phải có lực lượng, Lý Phượng Nghiêu chính là dùng cái ngọc ban chỉ Băng Trầm này hỗ trợ giương cung cài tên, mũi tên bắn ra như sao băng.

Chỉ thấy ánh sáng ngọc bích chợt lóe, Khương Vọng sử dụng lực lượng nắm đấm gấp mười lần đánh thẳng vào bàn tay của Bích Châu bà bà.

Bà ta đón đỡ một quyền, muốn tháo gõ nhưng cơ bản không thể nhấc lên được, trực tiếp bị đánh mở Không Môn! (1)

(Không Môn có nghĩa là cửa Không. "Không" được xem như là + —— ¬^Ð~~- ¬ x— Tẻ~- Khương Vọng chính là nhờ Tam Muội Chân Hỏa mà thành danh, kiếm thuật cũng quả thực sự mạnh mẽ vậy nên Bích Châu bà bà ngàn vạn lần không ngờ tới hắn lại gửi gắm thắng bại vào trong một quyền này.

Bà ta ép Khương Vọng quăng kiếm vốn đã là thủ đoạn tài tình nhưng ngược lại cũng làm cho bản thân mất đi một chiêu.

Khương Vọng dùng một quyền đánh mở Không Môn, không hề chần chừ mà trực tiếp khởi động bí tàng Truy Phong, tốc độ ra tay lại tăng thêm một phần.

Bí tàng Tinh Hỏa bốc lên!

Dẫn nhập sức mạnh Đồ Đằng!

Tinh lực rót vào!

Năm ngón tay mở rộng đã sắp dò tới mặt của Bích Châu bà bà, Tam Muội Chân Hỏa phóng lên cao!

Ban đầu ở Đà Phong Sơn, Khương Vọng chính là dùng Tam Muội Chân Hỏa này đốt Hải Tông Minh thành tro bụi.

Một lần kia nhờ có Trọng Huyền Trử Lương chỉ điểm, có Hướng Tiền dùng kiếm ngăn cách thánh lâu.

Còn lần này, chỉ có mình hắn.

Đối thủ là Bích Châu bà bà còn mạnh hơn cả Hải Tông Minh.

Nhưng hắn vẫn sáng tạo ra cơ hội, thả ra lửa thần thông ở trạng thái mạnh nhất của mình.

Quải trượng đầu rồng cắn lấy Trường Tương Tư kéo cả hai bay đây, khoảng cách giữa hai người cực kỳ gần.

Dưới sự gia tốc của bí tàng Truy Phong, Khương Vọng gần như chỉ vừa mới đưa tay ra, Tam Muội Chân Hỏa đã đốt tới.

Cho dù Bích Châu bà bà có tu vi Ngoại Lâu Cảnh Tứ Phẩm muốn tránh cũng không thể tránh thoát.

Nhưng ở thời khắc mấu chốt này, cơn lốc xoáy xoay tròn ở trong mắt trái của bà ta đột nhiên phóng ra tới!

Cơn lốc xoáy này đã giúp cho bà ta nhìn thấu ảo ảnh của Thận Vương Châu, thế nhưng đây không phải là bí thuật mà là năng lực mà con mắt này sở hữu!

Sau khi con mắt này nhảy ra khỏi hốc mắt thì bắt đầu chuyển động quay tròn, trực tiếp đón đỡ Tam Muội Chân Hỏa mà Khương Vọng thúc giục ra.

Bây giờ nhìn lại thứ kia đâu còn là mắt người nữa mà rõ ràng là một con mắt cá màu xanh ngọc bích!

Con mắt cá màu xanh ngọc bích này nháy mắt chạm vào Tam Muội Chân Hỏa, một cái bong bóng nước hư ảo hiện lên ở không trung phía trên mắt cá.

Đó là một văn sĩ trung niên tươi cười ấm áp, giống như hồn nhiên không hề phát giác ra hoàn cảnh quanh mình. Ánh mắt chỉ nhìn vào Bích Châu bà bà, ánh mắt kia hết sức chăm chú, thậm chí là thành kính, ông ta nhẹ nhàng quay người một cái, chắp tay lại, giống như đang hành lễ chào hỏi với bà ta.

Tam Muội Chân Hỏa bốc cháy hừng hực xông lên, cái bong bóng nước kia lập tức tiêu tán. Thế nhưng Tam Muội Chân Hỏa đang bá đạo thiêu đốt lại lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Nhìn kỹ thì không phải biến mất mà là tất cả Tam Muội Chân Hỏa đều bị thu vào trong con mắt cá kia. Trong mắt cá màu xanh ngọc bích là ngọn lửa màu đỏ, nhìn vào trông có vẻ rất đẹp mắt.

Một khắc sau đó, cả con mắt cá kia bị hóa thành tro bụi, ngọn lửa cũng theo đó không còn thấy nữa.

"Không!"

Bích Châu bà bà phát ra một tiếng kêu bi thảm thê lương, tê tâm liệt phế.

Cho dù là lúc bị tính kế, bị Khương Vọng dùng một quyền đánh mở Không Môn hay lúc gặp phải nguy cơ sống chết thì bà ta cũng chưa từng có phản ứng như vậy.

Vào lúc tìm được đường sống trong chỗ chết rồi thì lại lộ ra vẻ thê thảm như vậy.

Từ rất lâu trước kia, Bích Châu bà bà đã được gọi là Bích Châu bà bà, có rất ít người biết được tên gọi trước kia của bà ta là gì.

Càng không có ai biết vì sao bà lại gọi là Bích Châu.

Bà ta không phải sống vì chính mà là sống vì con mắt trái màu xanh ngọc bích kia!

Bình Luận (0)
Comment