Hắn phân tán mấy con hải thú đang khống chế kia ra các nơi, để mặc chúng nó tự hành du đãng. Dựa vào đó thu hút lực chú ý của kẻ săn giết, còn bản thân thì rời khỏi đám hải thú, một mình quay lại phù đảo.
Chiến đấu với Hải tộc rõ ràng không hề yếu này không hề có ý nghĩa, không nói đến chuyện có thể giết chết gã hay không, liền coi như may mắn giết chết được gã, thì chỉ sợ cũng chỉ sẽ thu hút kẻ săn giết càng mạnh hơn tới.
Chi bằng để cho gã tùy ý truy tìm, khiến phía Hải tộc sẽ cho rằng tên Hải tộc mặt nhọn này đủ sức khống chế thế cục. Còn bản thân thì tránh đi xa, tiếp tục đại nghiệp rửa tội.
Dù sao thì gần như cũng phải quay về phù đảo tiếp viện một chuyến.
Khương Vọng đã dựa vào tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân mà chuồn đi.
(2) ##5Z Bình Bộ Thanh Vân: Một bước lên mây Còn Hải tộc mặt nhọn thì vẫn cứ truy tìm ở khu vực này, mơ hồ không biết đối thủ đã biến mất tiêu.
Gã là Hải tộc cấp Thống Soái trung giai Ngư Vạn Cốc, chính là hậu duệ của một vị Chân Vương, huyết thống cao quý, có thần thông thiên phú khống chế huyết dịch.
Con trai nối đõi đời sau của Chân Vương có rất nhiều, thân phận này không tính là gì. Nhưng thần thông thiên phú được kế thừa lại không giống nhau, là chân chính có cơ hội kế thừa danh Vương, cũng được coi trọng vô cùng.
Vì quan hệ với thần thông thiên phú mà gã cũng được xem là một nhân vật lợi hại ở vùng Đinh Mùi này. Tu sĩ Nhân tộc chết trong tay gã khó mà đếm được hết.
Ngư Vạn Cốc xác định đối thủ có năng lực chế ngự hải thú, mà còn thực sự phát hiện ra hồn xà màu đen giấu trong cơ thể hải thú kia, chỉ là đối thủ vô cùng giảo hoạt, mỗi lần đều trực tiếp làm tiêu tán, không cho gã cơ hội nắm bắt nghiên cứu.
Nhưng đây không phải vấn đề gì lớn.
Thần hồn vốn không phải sở trường của gã, nhưng huyết dịch lại là thứ không thể thiếu với tất cả sinh mệnh.
Nhưng lại không có bao nhiêu người có thể biết rõ ràng. Huyết dịch có thể phản ánh cái gì.
Vừa vặn là Ngư Vạn Cốc gã lại biết, lại là đạo hành gia của nó.
Hải thú có phải bị khống chế hay không, bị ai khống chế, dựa vào thủ đoạn gì, chút thông tin rất nhỏ này sẽ phản ánh trong những thay đổi tỉnh vi trong huyết dịch của nó.
Đối thủ là ai, đối thủ có bộ dạng như thế nào, hải thú bị khống chế mà gã đang phân tích càng nhiều, thông tin trong đầu lại càng hoàn chỉnh, cũng càng có thể nhanh chóng cảm ứng được hải thú cũng chịu cùng một khống chế khác... Từ đó dần dần giảm bớt phạm vi hoạt động của đối thủ.
Việc đối thủ đang chơi trốn tìm với gã đã làm gã cảm thấy kích thích. Gã hưởng thụ sự làm phiền mà đối thủ mang lại cho mình, hưởng thụ sự vui vẻ trong con đường sinh tử.
Gã chắc chắn sẽ chiến thắng.
Ít nhất là giờ này khắc này, Ngư Vạn Cốc nghĩ như vậy.
Đương nhiên là Khương Vọng biết rõ tên Hải tộc mặt nhọn kia vẫn đang truy bắt hắn, một lần đối thoại thông qua hải thú kia chính là ước chiến đối phương gửi cho hắn.
Hắn đích xác không có cự tuyệt, nhưng cũng không đồng ý.
Liền giống như hai đứa bé cùng chơi trò trốn tìm, đã nói là trốn ở một nơi nào đó chờ người tìm, kết quả khi đối phương còn đang đếm số, hắn đã về nhà trước rồi.
Chỉ để lại đối phương sau khi đếm xong phải phí công tìm kiếm hết lần này đến lần khác.
Sau khi nhanh chóng điều trị qua trạng thái thân thể ở phù đảo, Khương Vọng trực tiếp chọn phương hướng khác hoàn toàn trước đó, xuất phát một lần nữa.
Hắn hoàn toàn không muốn dây dưa với bất kỳ ai.
Tiến độ rửa tội hiện tại là là ba mươi tư. Nếu như đủ may mắn, dựa theo tốc độ nhanh nhất săn giết mười ba tên Hải tộc cấp Thống Soái trong vòng một ngày, thì còn cần ít nhất năm ngày chiến đấu không ngừng nghỉ mới có thể hoàn thành rửa tội, đây còn là đã trừ đi thời gian quay về phù đảo tiếp viện.
Việc phục giết Bích Châu Bà Bà và thử nghiệm săn giết trước đó đã mất bảy ngày, hắn quả thực là không có nhiều thời gian có thể lãng phí.
Việc thứ nhất Khương Vọng làm sau khi rời khỏi phù đảo vẫn là khống chế một những con hải thú, bắt đầu thăm dò.
Phương pháp săn giết trước đó đã được chứng minh là có hiệu quả, nên đương nhiên là hắn muốn tiếp tục duy trì.
"Ngư" là thế gia vọng tộc trong Hải tộc. Nhưng khác với Nhân tộc là, họ "Ngư" trong thiên hạ Hải tộc, năm trăm năm trước hay năm trăm năm sau đều chưa hẳẵn đã là một nhà.
Cùng tông cùng nguồn với thủy tộc, Hải tộc trời sinh cũng có tuổi thọ lâu dài. Nhưng vì hoàn cảnh ác liệt của Thương Hải, nên người có thể trường thọ thực ra lại không nhiều. Lại thêm cả việc sinh con nối dõi gian nan, truyền thừa đúng là không dễ dàng gì.
Trong nội bộ Hải tộc, sinh ra con nối dõi là một chuyện có thể xem là "công huân" Mà thực lực của bản thân càng mạnh, huyết mạch càng tốt, công huân sinh ra con nối dõi có được lại càng nhiều.
Một Hải tộc nếu sau khi đạt đến cấp bậc vương tước mà không làm gì cả, chỉ cố gắng sinh con cháu, cuối cùng có được công huân, cũng chưa chắc đã kém hơn những cường giả cùng cấp bậc cả ngày chinh chiến ở Mê Giới.
Tuổi thọ của Hải tộc bậc vương tước sẽ vọt tăng một lần nữa, năng lực chống lại các loại nguy hiểm của Thương Hải cũng tăng lên, thường có thể để lại rất nhiều hậu duệ trong một thời gian dài.
Ngư Vạn Cốc chính là sản phẩm của hoàn cảnh này.
Tình thân của Hải tộc lạnh nhạt, con nối dõi của vị Chân Vương tổ tông kia của gã nhiều không đếm xuể, bản thân không thể chăm sóc từng đứa một.
Chân Vương của Thương Hải đều như vậy, người có thể có được sự chăm nom của bọn họ chỉ có hậu duệ kế thừa thân thông thiên phú. Vì vậy Ngư Vạn Cốc là người may mắn.
Nhưng điều bất hạnh là, có tám người con khác cũng thừa hưởng thần thông thiên phú giống gã. Thực lực của gã xếp phía sau.
Vì vậy gã cũng cần phải nỗ lực chứng tỏ bản thân, cố gắng tu hành, ma luyện, thì mới có thể được coi trọng hơn.
Chém giết tu sĩ Nhân tộc mạnh chắc chắn là minh chứng tốt nhất, quân công vinh quang nhất. Đây chính là nguyên nhân vì sao gã truy đuổi Khương Vọng đến cùng.
Nhưng trong vòng năm giờ đồng hồ, sau khi tìm kiếm đồng thời giết chết ước chừng ba mươi bảy con hải thú... Gã đã phẫn nộ.
Cái tên khốn kiếp Nhân tộc kia, vậy mà lại chạy trốn rồi!
Gã chắc chắn tên khốn kia là đã chạy trốn chứ không phải ẩn nấp ở nơi nào đó chờ thời cơ chiến đấu, là vì đây là đáp án của việc những thông tin trong huyết dịch của ba mươi bảy con hải thú bị khống chế trộn lẫn vào nhau.
Rõ ràng là một trận chiến sinh tử, một cuộc va chạm đẫm máu giữa cường giả Hải tộc và Nhân tộc. Mỗi người mài đao ken két, đấu đá lẫn nhau, cuối cùng quyết định sống chết, thăng hoa chính mình trong gian khổ.
Này là chuyện vẻ vang biết bao, thú vị biết bao!
Vì vậy gã vu hồi xoay chuyển, mai phục ẩn nấp, sau đó lại dương đông kích tây, hư giả một thương, tóm lại là đã chuẩn bị xong hết, đã diễn đủ kịch bản, dùng sự cẩn trọng và chuyên tâm cao độ nhất để tìm ra từng con hải thú một.
(1) 3#lElvu hồi: một chiến thuật trong quân sự Kết quả là... Đối thủ đã chạy trốn từ sớm?