Thí dụ như thần thông thiên phú có liên quan đến thao túng huyết dịch của gã, khi giao chiến với gã nhất định phải khóa chặt huyết dịch của bản thân, xuyên đạo nguyên vào trong từng giọt huyết dịch một, dựa vào đó chống lại ý chí của đối phương, tránh cho huyết dịch của bản thân trở thành đồng lõa của đối phương.
Nhưng gã có thủ đoạn ngầm gì? Có át chủ bài hộ mệnh nào?
Mấy cái này hắn đều không biết.
Vì vậy một khi ra tay, nhất định phải dựa vào thế lôi đình vạn quân, phải chắc chắn phá hủy được tất cả chống cự của đối phương, phải khiến đối phương không kịp phản ứng!
Khương Vọng yên lặng tính toán, cũng yên lặng chờ đợi.
May mắn là, Hải tộc mặt nhọn kia cách khối cự thạch mà hắn đang ẩn thân không xa lắm.
Nhưng không may là, một Hải tộc khác lại đang ở gần hắn hơn so với gã. Theo trình tự bình thường, thì khối cự thạch này hẳn sẽ bị một Hải tộc khác kiểm tra trước.
Nên làm gì bây giờ?
Bình tĩnh!
Hải tộc mặt nhọn kia xòe năm ngón tay, trên năm ngón tay có một tầng sương máu nhàn nhạt đang liên tục nhấp nhô.
Đây có lẽ chính là cách gã kiểm tra loại trừ không gian.
Gã vẫn giữ tư thế này và không ngừng đi lại, hiệu suất rất cao.
Nếu Khương Vọng đặt mình vào góc độ của đối phương, thì hắn cũng có thể tưởng tượng được. Khi đối phương không ngừng thu hẹp trong loại phạm vi này, chắc chắn cũng sẽ ôm cảnh giác cao.
Không chỉ có mình Nhân tộc biết đạo lý ngoan cố chống cự.
Vì vậy thời cơ ra tay nhất định phải chuẩn xác.
Xuyên qua Hồng Trang Kính, Khương Vọng chăm chú nhìn theo mấy tên Hải tộc này.
Người ở gần khối cự thạch ẩn thân này nhất là một nữ Hải tộc có một cái sừng trên trán, cách tay trái của bản thân khoảng ba đặm.
Còn Hải tộc mặt ngọn tay lồng sương máu thì đang ở vị trí chếch phía trước khoảng năm dặm, bước chân rất vững vàng, mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
Trong Mê Giới gần như không có vật che chắn nào, vì vậy tầm nhìn vô cùng rộng.
Và cũng nhờ tầm nhìn của cường giả Hải tộc cấp Thống Soái, nên Hải tộc mặt nhọn kia cũng có thể thấy rõ khối cự thạch này ở khoảng cách năm dặm.
Khi mắt gã đang liếc trái liếc phải, vô ý đảo qua khối cự thạch này, Chính là lúc này!
Sương quang trong Nội Phủ thứ hai chớp động, thần thông Lạc Lối!
Ngư Vạn Cốc đang lục tìm chỗ này từng tấc từng tấc một một cách cảnh giác, gã chắc chắn tu sĩ Nhân tộc kia có một loại thần thông ẩn thân nào đó, vì thế lúc trước mới có thể chạy thoát ngay trước mặt gã. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân giúp hắn có thể ung dung tập sát cường giả Hải tộc.
Lần này gã điều động hơn nửa tiểu đội chiến đấu chính là vì muốn khiến cho đối phương không thể chạy thoát nổi. Ẩn nấp có sâu đến đâu, gã cũng phải đào hắn ra cho bằng được!
Mắt nhìn thấy khối cự thạch ở phía xa kia thực ra chỉ là một cái quét qua để cảnh giác quan sát tình hình bốn phía.
Hoàn toàn có thể bỏ qua.
Nhưng vào lúc này, trong lòng bỗng nhiên xao động —— liệu khối toái nham này có vấn đề gì hay không?
(1) #2£ toái nham: khối nham thạch vỡ Khương Vọng chỉ đơn giản gọi nó là sự tồn tại của cự thạch, nhưng ở Hải tộc nó lại có một cái tên riêng biệt khác, chính là toái nham.
Gã biết rõ lai lịch của toái nham hơn so với Khương Vọng. Gã cũng biết toái nham sẽ từ từ chuyển động dưới sự lôi kéo của quy tắc Mê Giới.
Nói không chừng tu sĩ Nhân tộc kia lại muốn dựa vào khối toái nham này để bay đi nhỉ. Gã nghĩ tới điều này.
Khối toái nham có thể tích khá lớn này có thể để cho Ngư Nhuận Thu đang ở gần nó hơn thuận tiện điều tra luôn hoặc gã cũng có thể tự mình kiểm tra.
Vì nghi vấn này, gã quyết định lát nữa sẽ tự mình đi kiểm tra.
Dù sao thì thực lực của gã mạnh hơn, kiểm tra cũng sẽ càng kỹ lưỡng hơn.
Nhưng mà gã sẽ không lập tức chạy qua đó, chỉ phân phó vài tiếng qua ốc biển, đại khái là điều chỉnh đường đi của gã và Ngư Nhuận Thu một chút.
Gã sẽ đi một đường kiểm tra qua đó, sẽ không vội vàng bỏ qua các không gian trên đường, tuyệt đối sẽ không để lại một chút khe hở có thể giúp cho hắn chạy trốn nào.
Thần thông Lạc Lối có thể ảnh hưởng tới lựa chọn đối phương ở một mức độ nào đó, nhưng nó không thể sai khiến đối phương làm gì đó một cách vô lý, cũng rất khó có thể thao túng đến quá trình cụ thể sau khi đối phương đưa ra lựa chọn.
Khương Vọng đã tạo ra một khả năng cho bản thân, hiện tại vẫn phải chờ đợi.
Hắn vẫn duy trì sự nhẫn nại.
Rõ ràng là đám Hải tộc này khá ăn ý, bọn chúng hiếm khi nói chuyện với nhau, ai làm chuyện của người nấy, nhưng lại tạo thành một tấm lưới rất kín, không ngừng thu hẹp phạm vi.
Gần rồi, gần hơn rồi.
Lúc này, chín tên Hải tộc này và cả bản thân Khương Vọng đều đã ở trong phạm vi năm mươi dặm mà Hồng Trang Kính che phủ.
Năm mươi dặm là khái niệm gì?
Nếu kiểm tra từng tấc không gian một giống như đám Hải tộc kia trước đó, vậy thì còn cần ít nhất hai canh giờ nữa mới có thể kiểm tra hết.
Nhưng đối với cường giả siêu phàm cấp độ này như bọn họ, một khi đã bạo phát với tất cả sức mạnh của mình, họ sẽ tới trong giây lát.
Hay nói cách khác, đừng nhìn mấy tên Hải tộc này hiện đang phân tán ra các hướng khác nhau, dường như cách rất xa nhau.
Nhưng động tác của Khương Vọng chỉ cần chậm hơn một nhịp, Hải tộc khác sẽ liền có thể phản ứng trong nháy mắt, bay vây lấy hắn.
Chỉ cần một phản ứng sai, sẽ lập tức muốn nuốt hận ngay tại chỗ.
Cơ hội chỉ có một lần, Khương Vọng nín thở.
Hắn vẫn luôn quan sát đối phương qua Hồng Trang Kính chứ không phải là dùng mắt của mình.
Hắn sẽ không tái phạm lại sai lầm mà hắn đã lĩnh giáo ở huyện Văn Khê Ung Quốc một lần nữa. Mặc dù không phải ai cũng có thể cảm nhận được sức nặng của ánh mắt, nhưng dù sao cũng đã có người làm được như vậy rồi.
Hải tộc mặt nhọn chậm rãi đi qua.
Cái tên này thật sự rất kiên nhẫn, rõ ràng trong lòng đã có chút nghi ngờ nhỏ với khối cự thạch này, nhưng gã lại không hề vội vàng khẩn trương tới lục soát, mà là kiên quyết thực hiện theo sắp xếp của mình, vẫn phải lục soát từng bước một, từng tấc một qua đây.
Đây là một chiến sĩ có thâm niên, tuyệt đối không thể khinh thường.
Khương Vọng thân khoác Nặc Y, tay cầm Hồng Trang Kính, hai mắt khép hờ, nắm chắc phương hướng và vị trí của chín tên Hải tộc không ngừng di chuyển qua Hồng Trang Kính.
Tới gần rồi, tới gần rồi...