Nồ Toái Tỉnh là khí giới độc môn của Dương Cốc, bí pháp chế tạo được truyền thừa từ thời đại Dương quốc, trải qua cải tiến của nhiều đời, dùng nguyên thạch làm nguồn năng lượng, uy năng kinh người, một nỏ xấp xỉ một đòn toàn lực Ngoại Lâu tứ cảnh.
Quả nhiên là đại sát khí.
Mà Chước Nhật Phi Chu còn là quân khí trấn tông, Dương Cốc cùng thế lực phụ thuộc, đều dùng thuyền này tới lui hiện thế và Mê Giới.
Thuyền này cùng nổi danh với Điếu Long Chu của Điếu Hải Lâu, Cức Chu của đảo Quyết Minh, danh xưng có uy phong của mặt trời, có thể thiêu cháy mọi thứ. Đương nhiên đây chỉ là lời thổi phồng, nhưng một khi Chước Nhật Phi Chu phát động, đâm chết mấy Hải tộc cấp bậc Thống Soái cũng không phải là việc khó.
Đối phó đại quân Hải tộc cấp bậc như thế, quân giới khác đều không có tác dụng lớn, phải là hàng xịn áp đáy hòm cấp bậc thế này mới được.
Nhưng toàn bộ Chước Nhật Phi Chu và nỏ Toái Tinh đều mang ra, cũng có nghĩa Đinh Cảnh Sơn đã chuẩn bị tốt để ngọc đá cùng nát, sẽ không quay đầu.
Bạch Tượng Vương giương cao tay phải lên lần nữa, năm ngón tay chậm rãi khép lại, nắm thành nắm đấm!
Ngay lập tức, trong năm quân trận đều có chiến sĩ Hải tộc điều khiển Hải Thú hình dáng voi trắng cực lớn ra khỏi hàng, mỗi cái quân trận đều sắp xếp trước ba con Hải thú Bạch Tượng cực lớn.
Hải thú Bạch Tượng này khác Hải thú bình thường, nhìn khí tức, từng con có chiến lực gần như Hải tộc cấp bậc Thống Soái. Phải biết rằng Hải thú lênh đênh ở dã địa, bình thường đều là cấp bậc Đằng Long Cảnh trở xuống.
Hình tượng của bọn nó, không bàn mà hợp với danh hiệu Bạch Tượng Vương, càng là nói rõ sự bất phàm.
Ngay khi thấy mười lăm con Hải thú Bạch Tượng cùng nhau giương mũi dài lên, phát ra tiếng rống.
Ọ... o... OI Một cái nối tiếp một cái, toàn bộ nổ tung!
Hải thú Bạch Tượng cực lớn bị nổ tung, nhưng không hề xuất hiện cảnh tượng máu thịt bay tung tóe như dự đoán.
Mà nổ thành vô số mảnh nhỏ màu trắng, trông gọn gàng và đều đặn, giống như giáp lá vậy.
Những con hải thú Bạch Tượng này đã trải qua đào tạo đặc biệt, dưới tác dụng của bí pháp, xác thịt đã sớm xảy ra thay đổi bản chất.
Bình thường mặc dù là sinh vật sống, nhưng thật ra đã không còn là hải thú nữa, mà là một hình thức "quân giới" khác.
Lúc này bỗng nổ tung, biến thành những mảnh nhỏ như giáp xương trắng, giống như chim yến vào rừng, bay tán loạn khắp nơi, cuối cùng khảm toàn bộ lên Quân Hồn Ảnh.
Năm đội quân Hải tộc ngưng tụ thành Quân Hồn Ảnh, nhất thời giống như được mặc thêm một lớp áo giáp.
Với hoàn cảnh xấu của Thương Hải, ở phương diện quân giới tất nhiên Hải tộc không thể nào sánh được với Nhân tộc. Vũ khí của Hải tộc phần lớn đều là dùng những thứ sẵn có, chứ đừng nói đến những thứ khác.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng lúc đại quân Hải tộc đối mặt với đại quân Nhân tộc liền bị yếu thế.
Giống với Nhân tộc, Hải tộc không thiếu dũng sĩ, bọn họ cũng có không ít trí giả.
Thương Hải cho bọn họ thứ gì thì bọn họ sẽ sử dụng thứ đó.
Hoàn cảnh khốc liệt tôi luyện ra thể phách lại càng mạnh hơn, trong tình cảnh khốn cùng, mài giũa ý chí chiến đấu của cường giả.
Hải thú sinh ra ở Thương Hải, bị lợi dụng nhiều nhất, phát huy đủ loại công dụng.
Đối với trận chiến lần này, Bạch Tượng Vương thật sự đã lâm vào tình thế cưỡi hổ khó xuống. Đại quân của gã vây đảo, dưới tình huống Đinh Cảnh Sơn không hề nhượng bộ chút nào, vốn không thể có khả năng cứ vậy xám xịt trở về.
Mặc dù gã không muốn tốn quá nhiều thực lực, không hề muốn một trận chiến vây đảo. Sở dĩ huy động đại quân là bởi vì muốn chứng tỏ việc xuất hiện tuyệt thế thiên kiêu như lời Thủy Ưng Vanh nói, khiến Huyết Vương không thể chỉ trích.
Gã hy vọng Đinh Cảnh Sơn nhượng bộ, dùng chuyện này để chặt đứt sống lưng của Nhân tộc ở khu vực Đinh Mùi.
Nhưng Đỉnh Cảnh Sơn cứng rắn, gã chỉ phải càng cứng rắn hơn.
Đinh Cảnh Sơn dùng đến quân giới ẩn giấu, gã cũng không hề chần chừ, trước tiên hiến tế khoảng mười lăm con hải thú bạch tượng. Không thể nói là không tốn kém.
"Các huynh đệ!" Đinh Cảnh Sơn nhìn chằm chằm Bạch Tượng Vương, tức giận hô lên: "Hôm nay cùng sống cùng chết với Phù đảo!"
Các tu sĩ Phù đảo cũng đồng thanh hét lớn: "Cùng sống cùng chết!"
Cả Phù đảo Đinh Mùi, có khoảnh gần ba trăm tu sĩ Ngoại Lâu cảnh. Tu sĩ Nội Phủ cảnh và Đằng Long cảnh thì có đến hàng ngàn, đương nhiên, tu sĩ Ngoại Lâu cảnh đều dùng hình thức quân đội để tham gia Mê Giới, phần lớn chỉ có nhiệm vụ canh giữ, ít khi có tình huống độc hành.
Những tu sĩ này, đến từ các đảo thuộc quầo đảo ven biển, các nơi Tề quốc, các quốc gia thuộc Đông vực. Thậm chí, đến từ các quốc gia xa xôi khác.
Luôn có một số tu sĩ như vậy, không quan tâm đến bất kỳ lợi ích gì, chỉ chiến đấu vì Nhân tộc. Biên hoang, Mê Giới... những nơi nguy hiểm, đều là chiến trường của bọn họ.
Gần ba trăm tu sĩ Ngoại Lâu cảnh, đồng thời hô ứng Tỉnh Quang Thánh Lâu nơi trời xa, là cảnh tượng như thế nào?
Chỉ thấy trên vùng trời Phù đảo, xuất hiện vô số ánh sao lấp lánh, giống như trời cao xuất hiện ở Mê Giới!
Mê Giới vốn dĩ không có bầu trời, nhưng lúc này lại có.
Theo truyền thuyết, lúc trời đất phân chia rồi thì Nhân tộc mới xuất hiện.
Nhưng ở Mê Giới. Nơi Nhân tộc đặt chân chính đất, nơi đỉnh đầu của Nhân tộc, chính là trời!
Đinh Cảnh Sơn thấy chết không sờn, Bạch Tượng Vương cũng chỉ tay đáp trả: "Ngươi đã cố chấp như vậy, thì liền để cho ngươi chết chung với Phù đảo đi!"
Năm đội quân Hải tộc bày trận, không ngừng xuất hiện dao động kịch liệt, đó là loại sức mạch mà đến Quân Hồn Ảnh cũng khó mà che đậy.
Là Nguyên hình Hải Chủ!
Cấp Thống Soái trở lên của Hải tộc, có thể hoàn toàn khống chế Nguyên hình Hải Chủ, không đến nỗi rơi vào tình cảnh điên cuồng. Cấp Chiến Tốt, Chiến Tướng Hải tộc thì vẫn chưa thể hoàn toàn thích ứng với sức mạnh Nguyên hình Hải Chủ, thường chỉ có thể dùng nó như một thủ đoạn liều mạng.
Đây chính là mặt chưa hoàn mỹ của Nguyên hình Hải Chủ, đến một ngày ngay cả Hải tộc cấp Chiến Tốt cũng có thể ung dung hiển hóa Nguyên hình Hải Chủ mà không bị hỗn loạn thần trí thì lúc đó nó mới đạt đến mức hoàn mỹ.
Ổ khu vực Đinh Mùi, Hải tộc cấp Thống Soái, so với tu sĩ Ngoại Lâu cảnh của Nhân tộc chỉ nhiều hơn chứ không ít, ít nhất có số lượng gấp ba lần trở lên.
Nhiều Hải tộc cấp Thống Soái hiển hóa Nguyên hình Hải Chủ như vậy, bên dưới phù đảo, thất thời xuất hiện hư ảnh nộ hải, nối thành một mảng!
Gió lốc điên cuồng, sóng biển gầm gừ trong một mảnh không gian đen nhánh.
Trước khi Khương Vọng tiến vào Mê Giới có nghe thấy một câu - "Bầu trời là đêm tối, mặt biển không có ánh sáng, không thấy tây bắc, chẳng phân đông nam"
Vào lúc này đã trở thành hiện thực.