Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1545 - Chương 1545: Luận Kiếm Đài Bay Lên Tinh Hà.

Chương 1545: Luận Kiếm Đài bay lên tinh hà.

Thái độ của Triệu Nhữ Thành khá hơn một chút, y lại tiếp tục tro tàn lại cháy: "Duệ Cai của ta, ngươi cường đại như thế, chẳng lẽ không muốn giao thủ với anh hùng trong thiên hạ sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn biết ai mới thực sự là đệ nhất Nội Phủ cảnh sao? Tần Chí Trăn của Tề quốc, Hạng Bắc của Sở quốc, Khương Vọng của Tề địa, Hoàng Xá Lợi của Mục quốc..."

Thanh đao trong tay Triệu Nhữ Thành hơi khựng lại: "Ai?"

Vũ Văn Đạc nháy nháy mắt: "Hoàng Xá Lợi đó, là một nữ nhân."

Triệu Nhữ Thành đành hỏi lại: "Khương Vọng này là ai?"

"Là người Tề quốc, nam nhân." Vũ Văn Đạc đáp.

Triệu Nhữ Thành lại lật tay cắt một miếng thịt dê nữa bỏ vào miệng chậm rãi nhai nuốt, hắn ta trả lời mà giống như đang nghiến răng: "Công tác tình báo của các ngươi chỉ có như vậy?"

Tới giờ Vũ Văn Đạc mới chợt hiểu ra, đáp: "À, để ta tìm tin tình báo mà ngươi muốn!"

Y đứng dậy, bước mấy bước lật lật bàn sách tìm một cuốn sổ.

Tay lật vèo vèo, miệng nói: "Thực ra cũng không có gì đáng chú ý, anh hùng thiên hạ ta thấy chỉ có Duệ Cai ngươi là đệ nhất. Nội Phủ cảnh mà dám xâm nhập hoang mạc vô ngần, liệu có mấy người làm được?"

Y tìm được tin tình báo mình cần, hờ hững đọc: "Khương Vọng, xuất thân thành Phong Lâm tây cảnh Trang quốc, sau khi tà giáo hại thành thì đi về phía đông gia nhập Tề quốc. Là một trong những người thắng bí cảnh Thiên Phủ năm xưa, lần đầu tiên lọt vào ánh mắt người Tề quốc. Sau đó, lập công trên chiến trường Tể Dương, được phong tước Thanh Dương Nam. Một trận chiến với đệ tử quan môn của Quân Thần là Vương Di Ngô khiến cho thanh danh hắn vang xa. Sau đó..."

Vũ Văn Đạc đang đọc, đột nhiên phát hiện chẳng biết từ khi nào Duệ Cai của mình đã ngừng động tác cắt thịt ăn.

Nam nhân dù đã cắt sạch mái tóc dài mà vẫn đẹp kia.

Ngồi trước chậu than, không hiểu sao đột nhiên cười lên ha hả:

"Ha ha ha ha... Ha ha ha ha!"

"Duệ... Duệ Cai?" Vũ Văn Đạc hơi lắp bắp.

Mà Triệu Nhữ Thành thì cứ cười mãi, cười thật to, cười đến chảy nước mắt.

"Ngươi nói đúng! Ngươi nói đúng, Vũ Văn Đạc!"

"Anh hùng thiên hạ xuất hiện, nên có một chỗ của ta!"

Trên thảo nguyên vô biên vô tận, hai thớt ngựa cao lớn cùng lao đi.

Nam tử tóc tết rớt đằng sau hô lớn: "Duệ Cai, có phải ngươi nhớ làm không? Muốn một vị trí, hẳn là nên đi tranh ngôi đệ nhất chứ?"

"Không, là ngươi nghĩ sai!" Triệu Nhữ Thành phóng đi trước nói:

"Một vị trí, ý trên mặt chữ. Ta muốn đi xem Hoàng Hà Hội, ngươi kiếm cho ta một chỗ có thể quan sát là được!"

"Không phải chứ, đằng nào ngươi cũng đến rồi!" Vũ Văn Đạc vẫn không từ bỏ: "Tiện tay đánh mấy trận thì sao!"

Triệu Nhữ Thành...

Rõ ràng lời này của đối phương không có tí logic nào, nhưng không hiểu sao hắn ta rất khó phản bác.

Hắn ta đành phải hung hăng át đi: "Bớt nói nhảm đi!"

"Được rồi!" Vũ Văn Đạc thúc vào bụng ngựa, hấp tấp đi tiếp.

Hoàng Hà Hội đã được định sẽ cử hành vào ngày mười một tháng bảy.

Nghe nói, Triều nghị đại phu Tạ Hoài An tự mình đi xem thủy vị, tóm lại là sáu nước cùng cử ra những người có địa vị tương đương nhau đồng thời định ra khoảng thời gian này. Còn các nước khác thì làm theo là được.

Như vậy, chỉ còn chờ đợi nữa thôi.

Với những người tham dự Hoàng Hà Hội, khoảng thời gian này, ngoại trừ tu hành ra họ không làm gì khác.

Trên cơ bản, không có bất kỳ kẻ nào tới quấy rầy họ vì bất kỳ chuyện gì.

Ngoại trừ công khóa tu hành cố định mỗi ngày, gần đây Khương Vọng tập trung hết tỉnh lực vào Hỏa giới chỉ thuật. Trên Đài Điểm Tướng, được Dịch Tinh Thần hỗ trợ, xem như hắn đã hoàn thành được thuật này sơ bộ.

Nhưng nếu thực sự muốn dùng thuật này mượt mà tự nhiện, coi nó là một đòn sát thủ chứ không phải sơ hở, thì cần phải tốn công mài nước thêm.

Khoảng thời gian này cần mười lăm ngày.

Khi chiến đấu với Lôi Chiêm Càn, Khương Vọng đã nhìn ra sơ hở, thấy rõ chi tiết Lôi giới chi thuật vận chuyển thế nào, từ đó sinh ra linh cảm, bắt đầu khắc phục, không ngủ không nghỉ mà nghiên cứu sau đó, được Chân Nhân đương thế Dịch Tinh Thần chỉ điểm mà đã hoàn thành được Hỏa giới chỉ thuật về sơ bộ.

Cuối cùng, dùng mười lăm ngày mới chính thức có thể ứng dụng được môn thuật pháp này vào chiến đấu.

Đương nhiên Khương Vọng muốn thử một lần.

Cũng chỉ có thể dùng trong Thái Hư huyễn cảnh.

Nói lại, từ sau lần đánh được danh hiệu đệ nhị Nội Phủ cảnh trên Luận Kiếm Đài, hắn vẫn thường tới luận kiếm, lần nào cũng đánh bại một lèo ba bốn năm sáu đối thủ, nhưng từ đầu tới cuối vị xếp hạng nhất vẫn không xuất hiện, và thứ tự cũng từ đầu tới cuối không hạ. Điều này nói rõ, hiện nay đệ nhất Nội Phủ trong Thái Hư huyễn cảnh đang huộc về một tu sĩ Ngũ Hành khác đã tích lũy đủ trận thắng.

Nhưng nếu đối phương không tham dự đối chiến nữa, chỉ sợ Khương Vọng không cần đánh với người đó cũng có thể được vinh danh Thái Hư đệ nhất Nội Phủ, nhưng như thế thì không thoải mái.

Đáng nhắc tới là, Tả Quang Thù mới giải phóng thần thông gần đây đã được vinh danh trên bảng tu sĩ Ngũ Hành. Xem ra, sau khi bỏ lố vị trí đại diện Nội Phủ cảnh Sở quốc tới tham dự Hoàng Hà Hội, tâm tính vị tiểu công tử này vẫn luôn không vui, tóm lại là vẫn luôn cắm cúi chiến đấu trong Thái Hư huyễn cảnh.

Khương Vọng đang nghĩ chờ chiến đấu kết thúc sẽ an ủi đối phương vài câu thế nào.

Bỗng nhiên Luận Kiếm Đài bay lên, thẳng vào trong tỉnh hà.

Đã tìm được đối thủ!

Luận Kiếm Đài bay lên tinh hà.

Chớp mắt vừa thấy đối thủ, hai mắt Khương Vọng lập tức tỏa sáng.

Cũng không phải vì đối thủ trong Thái Hư huyễn cảnh này anh tuấn hay xinh đẹp cỡ nào, mà là, trước mắt hắn đây là một đối thủ hắn chưa bao giờ thấy.

Thái Hư đệ nhất Nội Phủ đương nhiệm!

Bình Luận (0)
Comment