Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1553 - Chương 1553: Thành Phong Lâm, Thành Phong Lâm

Chương 1553: Thành Phong Lâm, thành Phong Lâm

Thế hệ trẻ tuổi Trang quốc nổi bật khả năng chính là mấy người như vậy. Đương nhiên, trong đó Đỗ Dã Hổ có thể bỏ qua không tính, không chỉ là vì người ủng hộ hắn ta đã không còn sức nặng...

Nghe được vấn đề của Trang Đế, Lê Kiếm Thu khom lưng thưa:

"Thần đã sửa sang xong danh sách đối thủ đáng chú ý của Hoàng Hà Hội, ngoại trừ tin tình báo bên Cảnh quốc đưa cho, cũng có một chút do chính chúng ta tổng kết"

Dứt lời, y đưa ra một quyển sách.

Trang Đế nhận lấy, khen: "Không dễ dàng"

Quả thực là không dễ dàng. Phần danh sách Lê Kiếm Thu đưa lên này, ngoại trừ những người của sáu cường quốc tham dự, còn có cả các quốc gia như Ngụy, Hạ, Khúc nữa.

Mặc dù phần lớn tin tức còn không đầy đủ, trên cơ bản chỉ giới hạn trong tên và tu vi, nhưng lấy thực lực tình báo ngoài biên cảnh phía tây của Trang quốc, có thể gom được đến mức này quả thực đã không có gì để trách rồi.

Lê Kiếm Thu thưa: "Việc này thuộc bổn phận của mình, Kiếm Thu không dám không tận tâm"

Trang Đế tùy ý xem qua hai lần, chuẩn bị đưa cho Đỗ Như Hối thì tay hơi khựng lại một chút.

Sắc mặt gã không nhìn ra biểu tình gì, đường như chỉ thuận miệng hỏi một câu: "Khương Vọng của Tề quốc này, xuất thân Trang cảnh sao?"

"Đúng vậy, thưa Bệ hạ" Lê Kiếm Thu cũng không có biểu lộ gì:

"Kết hợp với tin tình báo Cảnh quốc, thì người này hẳn là sư đệ của thần trong Đạo Viện thành Phong Lâm"

"A, thú vị đấy." Trang Đế nhàn nhạt thả một câu như vậy, vẫn không biết giận hay vui, chỉ đưa phần tình báo này cho Đỗ Như Hối: "Quốc tướng xem một chút"

Đỗ Như Hối bất động thanh sắc nhận lấy, miệng nói: "Kiếm Thu vất vả rồi, đi xuống nghỉ ngơi trước đi. Ngươi vừa mới mở Nội Phủ, cần củng cố cảnh giới cho tốt, không thể khinh thường"

"Tạ ơn Quốc tướng quan tâm" Lê Kiếm Thu lại thi lễ với Trang Đế: "Thần cáo lui"

Sau đó, y xoay người rời Từ Tâm Điện.

Chờ bóng lưng gầy gò biến mất ngoài điện, Đỗ Như Hối không nói chuyện đến chuyện cuốn báo cáo mà rất tùy ý nói một câu:

"Chuyện thành Phong Lâm, Đổng A không giấu hắn. Giữa nước và nhà, hắn đã đưa ra lựa chọn chính xác"

Trang Cao Tiện từ chối cho ý kiến, chỉ nói: "Kết hợp với thời gian người kia nhập Tề, hình như Khương Vọng này đã rời thành Phong Lâm khi sự kiện kia xảy ra. Chỉ là một học sinh Thành Đạo Viện, có thể thoát đi được trong tình huống đó sao?"

Đỗ Như Hối thông minh cõỡ nào chứ, nhắc đến Lê Kiếm Thu chính là lo lắng Hoàng Đế sẽ không thoải mái. Nhắc một câu là đủ rồi, chỉ khẽ động Thánh tâm thôi, chứ lặp đi lặp lại, lại dễ khiến Hoàng Đế phiền chán.

Thuận theo đề tài này, ông ta nói tiếp: "Hẵn là có che giấu tung tích, hoặc che giấu thực lực. Hiện tại hắn có tu vi Nội Phủ cảnh, tham dự Hoàng Hà Hội, vậy thời gian hắn rời thành vực Phong Lâm nhất định là trước khi đại trận Vô Sinh Vô Diệt mở ra hoàn toàn. Khi ấy, lực chú ý của chúng ta đều dồn vào Bạch Cốt Đạo, nên không để ý đến người này"

Suy đoán này rất đơn giản, bởi vì tu sĩ Nội Phủ cảnh không thể nào xông ra khỏi Vô Sinh Vô Diệt trận.

Đỗ Như Hối tiếp tục nói: "Trước đó, thần đã suy đoán, trong thành Phong Lâm hẳn còn có người sống, và người này đã giết chết Đổng A. Hiện giờ xem ra chính là cái tên Khương Vọng này."

Trang Cao Tiện chỉ nói: "Nếu là hắn giết chết Đổng Tướng, vậy chắc chắn hắn biết chân tướng thành Phong Lâm."

"Bệ hạ không cần lo lắng" Đương nhiên Đỗ Như Hối hiểu rất rõ Hoàng Đế học sinh của mình, chậm rãi nói: "Chiến dịch thành Phong Lâm là chiến dịch ngài càn quét Tà giáo, Trang quốc chúng ta từ trên xuống dưới một lòng, đánh bại âm mưu Tà Thần hàng thế. Mặc dù có hi sinh nhất định nhưng sau chiến dịch này cũng đã triệt để xóa sổ Bạch Cốt Đạo...

Dù Khương Vọng này có thể tham dự Hoàng Hà Hội, có thể tranh phong cùng thiên kiêu các nước, còn có Tề quốc làm chỗ dựa, nhưng cũng không thể đả động gì tới tính chất của sự kiện thành Phong Lâm khi xưa, sự kiện kia đã qua, vĩnh viễn là quá khứ"

Đương nhiên Trang Cao Tiện cũng biết đạo lý này, chỉ hỏi thêm:

"Hiện giờ có thể tra được nội tình của Khương Vọng này không?

Hắn là người sinh trưởng trong địa phận Trang quốc sao? Hắn che giấu tung tích ở Trang quốc làm gì?"

Đỗ Như Hối cười khổ: "Thành Phong Lâm đã hoàn toàn không còn nữa. Dù hiện tại đoạt lại từ khe hở Ú Minh, Khương Vọng cũng sẽ không tìm được bất kỳ chứng cứ gì để chứng minh cái gọi là chân tướng. Tương tự như vậy, chúng ta tiếp xúc với hắn nhiều nhất là qua miệng người khác, có được một chút tin tức, muốn tra ra được khi ấy hắn che giấu tung tích làm gì là chuyện không thể"

Đương nhiên có thể xác nhận được sự tồn tại của người tên Khương Vọng này. Lúc trước, khi tam thành luận đạo, có không ít người thành khác biết Khương Vọng, nhất là tu sĩ thành Tam Sơn.

Ngoài ra, Lê Kiếm Thu cũng từng tiếp xúc với Khương Vọng một chút.

Nhưng muốn đào móc ra manh mối sâu hơn, để biết vì sao một mình hắn có thể thoát khỏi thành vực Phong Lâm, và làm sao hắn biết đến chân tướng thì chẳng khác gì người sỉ nói mộng.

Thành vực Phong Lâm bị hủy diệt quá triệt để, không còn lưu lại chút gì...

"Thành Phong Lâm, thành Phong Lâm..." Trang Cao Tiện khe khẽ lặp lại hai lần, nghĩ nghĩ một lát, đột nhiên hỏi: "Đỗ Dã Hổ kia có đáng tin không?"

Đỗ Như Hối thở dài một hơi: "Nhà và nước, không phải ai cũng có thể quyết giữ hay bỏ. Đổng A và Lê Kiếm Thu quả thực là hiếm có, ta không hiểu rõ Đỗ Dã Hổ Tướng quân, không thể giúp Bệ hạ phân biệt"

Chuyện liên quan đến thành Phong Lâm, giữa Lê Kiếm Thu và Đỗ Dã Hổ, lão cũng chỉ có thể bảo đảm một Lê Kiếm Thu.

Lê Kiếm Thu vừa là môn sinh cuối cùng của Đổng A, vừa thừa kế thần thông Sinh Sinh Bất Tức, kế thừa lý tưởng của Đổng A, gánh lấy một thân tín nhiệm, về công về tư lão đều rất coi trọng người này.

Cuốn sổ kia hai người đều đã xem, tình báo liên quan đến Hoàng Hà Hội đều đang ở ngay trên bàn.

Trang Cao Tiện câm số lên, tiện tay đưa ra, dặn: "Đưa tin tình báo "1 này cho Lâm Chính Nhân, bảo phải nghĩ cho kỹ.

Thế là có tiểu thái giám bước lên, đưa hai tay nhận lấy cuốn sổ, bước nhanh đi.

Trang Cao Tiện cười nói với Đỗ Như Hối: "Lâm Chính Nhân đã có ước hẹn với Cô, để Cô xem, y có thể đạt được thành tích gì trong Hoàng Hà Hội lần này"

"Chắc hẳn sẽ không dám cô phụ sự chờ mong của Bệ hạ" Đỗ Như Hối đáp.

Trang Cao Tiện đột nhiên thở dài một hơi rồi quay lại đề tài lúc trước: "Đỗ Dã Hổ Tướng quân đã dành trước Tỏa Long quan, là một dũng sĩ, là công thần của quốc gia"

Hắn ta lại nói: "Cần thể diện!"

Đây chính là kết cục đã định ra cho Đỗ Dã Hổ...

Là tự sát, hay là say rượu chết, hay vết thương cũ tái phát... nghĩ một hồi, kiểu cuối cùng mới là kiểu chết có thể diện nhất.

Lúc ấy, trên chiến trường Trang Ung, Trang Cao Tiện gọi một mình Đỗ Dã Hổ đến, nhưng lúc đó Trang Cao Tiện hoàn toàn không so đo chuyện Đỗ Dã Hổ vô lễ, còn gọi là tráng sĩ, nói rằng không muốn trách móc nặng nề.

Làm một minh quân, hắn ta không thiếu thủ đoạn.

Mà lúc này, Đỗ Dã Hổ chỉ cần không ổn định một tí thôi, hắn ta sẽ không bao giờ cho phép người này tiếp tục nắm giữ quân quyền. Đồng thời cũng sẽ không để cho người đã xây dựng được căn cơ nhất định trong quân đội này rời khỏi Trang quốc.

Đây cũng là lòng dạ của Thiên tử.

Cho nên, nếu không có gì ngoài ý muốn, kết cục của Đỗ Dã Hổ đã được định vào lúc này.

Bình Luận (0)
Comment