Trước thời đại Thần Võ, Đại Hạ là một quốc gia cực kì thịnh vượng, lãnh thổ trải dài cả hai vùng đông nam, thậm chí từng tranh quyền bá chủ với Tề quốc ở khu vực phía đông và từng thôn tính nhiều quốc gia ở phía nam. Thật không may, Lương quốc cũng nằm trong các quốc gia bị Hạ quốc thôn tính. Hạ quốc đã đày hoàng đế cuối cùng của Lương quốc đến Hạ Đô, nhưng chưa đầy ba năm sau đó, vị hoàng đế này đã từ trần, nguyên nhân cái chết của ông vẫn chưa rõ và còn được tranh luận đến ngày nay. Sau đó Tề quốc và Hạ quốc phát động chiến tranh tranh quyền bá chủ, Hạ quốc bại trận và phải hoàn toàn rút khỏi khu vực phía đông. Trong trận chiến này, Hạ Đình đã bị tổn thất nặng nề, vậy nên bắt buộc phải điều động một lực lượng lớn quân đội đến đóng giữa phía Đông Bắc để ngăn chặn Tề quốc tiến về phía nam lật úp quốc thổ, vậy nên cũng bất lực trong việc trấn áp nguy cơ từ bốn phía. Tông thất Khang Thiều của Lương quốc tại Biện Thành náo nhiệt hiệu triệu nhân dân, lập lời thề phải phục quốc, hàng ngàn người dân nước Lương đã nghe theo lời kêu gọi, cùng hắn ta giết chết binh lính trấn thủ của Hạ quốc, lập binh khởi nghĩa.
Những người dân nước Lương mang lòng yêu nước đồng loạt đứng lên hưởng ứng, không đến năm ngày sau, Lương quốc đã ngập trong khói lửa. Chỉ hai tháng sau đó, Khang Thiều đã giành lại toàn bộ lãnh thổ Lương quốc và thành lập lại xã tắc Đại Lương. Hắn ta mở đàn tế ở Biện Thành để cáo úy với tổ tiên, lên ngôi hoàng đế và vẫn lấy "Lương" làm quốc hiệu.
Mối quan hệ giữa Lương quốc và Hạ quốc có thể coi là mối thù truyền kiếp, không thể xóa bỏ.
Từ những ghi chép của cựu hoàng đế nhà Lương lấy ra từ trong sử sách của hai quốc gia có thể nhìn thấy thoáng qua một vài nét.
"Hạ thư" có ghi chép lại:... Cùng năm đó, dời đến kinh đô Tây An Hầu... ba năm, chết vì bệnh hiểm nghèo.
"Lương thư" lại ghi chép như sau:... Năm đó Minh Đế bị cưỡng ép về Hạ Đô, ba năm sau đó, hoàng đế chết vì bị hạ độc, ngài chết trong một căn nhà tồi tàn và chỉ được quấn bằng chiếu tre.
Người Lương Quốc nghe vậy thì tay chân run rẩy, trong lòng vô cùng đau buồn.
Vị hoàng đế nhà Lương bất hạnh đó tên chỉ có độc một chữ "Niên", thụy hào là "Mẫn". Khi đầu hàng Hạ Quốc, ngài được hoàng đế nước Hạ phong làm "Hiến Hầu".
Người dân Hạ Quốc cho rằng vị hoàng đế cuối cùng của nhà Lương - Hoàng đế Khang Niên là bị bệnh nặng mà chết, còn người dân Hạ quốc lại cho rằng ngài bị giết chết bởi thuốc độc của người Hạ quốc.
Mối hiềm khích giữa hai nước từ đó càng ngày càng sâu đậm, nhân dân hai nước cũng như nước với lửa, tranh đấu khắp nơi.
Mà trong cuộc gặp của Hoàng Hà Hội hôm nay, thiên kiêu Nội Phủ Cảnh của Lương quốc Hoàng Túc đã giành được suất tiến vào cuộc thi chính thức trước thời hạn, thiên kiêu Nội Phủ Cảnh của Hạ quốc tuy rằng che dấu không tồi nhưng lại gặp Lâm Tiện của Dung quốc trước, con át chủ bài bị lộ tẩy quá sớm, hôm nay lại gặp phải Tiêu Thứ của Đan quốc, càng bị nhằm vào một cách nghiêm trọng, sớm đã bại trận. Hắn chỉ có thể cạnh tranh với những người thua trận khác để giành ba vị trí còn lại trong cuộc thi đấu.
Tuy Lương Quốc chỉ thắng một trận nhỏ, nhưng có thể nói là cực kỳ đáng tự hào.
Đánh bại Tiêu Thứ cũng là một điều đáng nói.
Giống như Tuyên Quốc, Kiều Quốc và các quốc gia khác, Đan quốc cũng nằm ở trung tâm giữa hai quốc gia bá chủ là Tần Quốc và Sở Quốc. Sự khác biệt đáng nói ở đây là Đan quốc mạnh hơn nhiều so với Kiều quốc và Tuyên quốc, chính là một cường quốc trong khu vực. Hơn thế nữa, Đan quốc có sự độc lập về mặt chính trị và không chịu sự thao túng từ Tần quốc và Sở quốc.
Phía nam của Đan quốc là vùng bình nguyên Hà Cốc. Đi xa hơn về phía bắc của Đan quốc là Mộ quốc, Thành quốc và Trang quốc. Hoàn cảnh địa lí cực kỳ phức tạp.
Khi Tần quốc và Sở quốc phát động đại chiến ở bình nguyên Hà Cốc, cả hai bên điều động lực lương quân sự vô cùng mạnh mẽ.
Trận chiến này, đối với hai nước đại bá chủ mà nói, đều là thương gần động cốt, nhưng thảm thiết hơn cả chính là bình nguyên Hà Cốc bị xem thành chiến trường.
Tất cả các quốc gia nhỏ trên bình nguyên Hà Cốc đều biến mất sau trận chiến này. Người dân của các nước khác nhau chỉ đành lựa chọn hoặc là chạy trốn xuống phía nam hoặc là đến Tần Quốc hay Sở Quốc. Tuy vậy cũng có rất nhiều người không muốn ra đi... họ đều bị chôn vùi trong đống đổ nát ấy. Toàn bộ vùng bình nguyên Hà Cốc đều đã trở thành vùng đất chết, tất cả các quốc gia ở đó cũng không còn tồn tại.
Về mặt địa lý, Đan quốc, Tuyên quốc và Kiều quốc nằm ở phía nam của bình nguyên Hà Cốc, cả ba quốc gia đều nằm đối diện nhau, ngăn cách bởi vùng bình nguyên Hà Cốc. Nhưng các quốc gia nằm ở giữa bọn họ kia đã không còn tồn tại.
"Cảnh thư - Thiên Hạ Thiên" viết: "Trong trận chiến giữa Tần và Sở, tất cả các vương quốc ở bình nguyên Hà Cốc đều bị tiêu diệt.
Tàn dân của các nước nhỏ đó rẻ mạt như cỏ trên đồng bằng"
Đan quốc vì thế mà rơi vào một tình thế cực kỳ khó xử, tương đối mà nói, vì khoảng cách với Tần quốc càng gần nên càng bị đế quốc này uy hiếp. Từ sau khi Sở quốc bị đánh bại, tình thế càng trở nên tế nhị hơn.
Sự anh dũng mà Tiêu Thứ đã thể hiện ở Hoàng Hà Hội cũng là do Đan quốc yêu cầu phô trương sự mạnh mẽ của mình. Đồng thời Đan quốc cũng muốn chạm tay vào tài nguyên phía sau của Vạn Yêu Chi Môn, bởi vì trên thiên hạ này cho dù có hướng về Tần Quốc hay Sở quốc, Đan quốc đều không thể đưa ra lựa chọn trực tiếp được.
Tiêu Thứ cũng thực sự xứng với cái danh thiên kiêu, màn biểu diễn trên võ đài của hắn ta cực kỳ chói lọi.
Trong số những người có thể tiếp tục thi đấu trong cuộc thi chính thức này, Gia Luật Chỉ của Liêu quốc cũng là một tài năng cực kỳ đáng nhắc đến.
Gia Luật Chỉ sinh ra ở Liêu quốc nhưng hắn ta không chỉ đại diện cho Liêu quốc. Trên thực tế, hắn ta là thiên kiêu do liên minh năm quốc gia phía Tây Bắc đứng sau Liêu quốc cùng phát động.
Cái gọi là liên minh năm quốc gia Tây Bắc là một liên minh bao gồm Liêu quốc, Chân quốc, Cao quốc, Thiết quốc và Hàn quốc.
Vùng Tây Bắc từ trước đến nay luôn được coi là vùng đất lạnh giá nhưng thực tế lại rất giàu tài nguyên. Đặc biệt là trong lãnh thổ Liêu quốc, trữ lương của các quặng mỏ thạch nguyên cực kỳ đáng kinh ngạc. Dưới áp lực mạnh mẽ của Kinh quốc, Liêu quốc, Chân quốc, Thiết quốc và Hàn quốc đã liên hiệp với nhau từ rất sớm để cùng nhau chống lại Kinh quốc. Trong cuộc thi của Hoàng Hà Hội lần này, ý định chống lại Kinh quốc của họ cũng được thể hiện một cách rõ ràng.
Sau khi Gia Luật Chỉ giành chiến thắng trên võ đài, hắn đã công khai tuyên bố rằng đối thủ hắn ta muốn đánh bại là Hoàng Xá Lợi của Kinh quốc. Hoàng Xá Lợi lúc đó đã vén áo bào lên, chuẩn bị xuống sàn đấu, phải khuyên can mãi nàng ta mới dừng tay để giành trận chiến đấu này vào trong trận so tài chính.