Một đao này vừa khủng bố lại vừa bất ngờ!
Keng!
Cam Trường An dùng hai ngón tay nắm lấy chuôi đao Chưởng Trung Vũ rồi đặt nằm ngang trên đỉnh đầu, vừa vặn ngăn lại một đao kia vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc.
Chưởng Trung Vũ đỡ Thiên Kiêu đao.
Đao bốn tấc đỡ đao bốn thước.
Nhân Duyên Đao đấu với Đấu Chiến Thất Thức.
Chưởng Trung Vũ hạ thấp xuống!
Hạ ba ly!
Cam Trường An ngước mắt lên nhìn, đối diện với ánh mắt sáng ngời như nắng gắt của Đấu Chiêu ở bên trên.
Đôi môi với vài sợi lông tơ mỏng manh mọc quanh hơi hé ra:
"Đao này, không thể hạ xuống"
Ngay lập tức, một nguồn lực lượng không thể tưởng tượng nổi bao trùm trên bầu trời rồi giáng xuống Đấu Chiêu.
Đấu Chiêu kiên quyết cầm Thiên Kiêu Đao chém xuống bóng người bên dưới, ấy vậy mà người kia lại từ từ nâng lên!
Đây là thần thông... Bác Bỏ!
Đây là thần thông đỉnh cấp gần đạt tới tối cao!
Trong phạm vi sức mạnh nhất định, chuyện không được cho phép sẽ không xảy ra!
Mà Chưởng Trung Vũ dài bốn tấc lại đang điên cuồng biến ảo giữa ngón tay của Cam Trường An. Tựa như tia sáng chuyển động xung quanh.
Lần này, y dùng ngón cái và ngón trỏ nắm chặt lấy chuôi đao, vươn người lao lên, vô cùng đơn giản nhưng lại rành mạch rõ ràng, đâm một đao về phía bụng của Đấu Chiêu.
Đâm qua cả không khí, đâm nát cả ánh sao hộ thể rơi từ trên trời xuống, vừa vung đao đã kề sát Đấu Chiêu, đối mặt với khuyết điểm và nơi mềm yếu của người kia.
Môn đao thuật tuyệt thế của Hứa Vọng chân quân truyền lại này có tên là "Nhân duyên tế hội, sinh tử tương phùng".
Có duyên gặp lại, ban ngươi cái chết.
Đối mặt với đao này...
Ánh mắt xán lạn như nắng gắt của Đấu Chiêu bỗng dần phai nhạt.
Thiên Kiêu đao được giơ lên cao, rõ ràng không có mũi đao nhưng lại cực kỳ sắc bén, khí thế vô cùng lạnh lẽo, xuyên thủng tầng mây lần nữa.
Ánh mặt trời vẫn còn đó nhưng lại giống như đã mất đi thứ gì đấy, trở nên hơi u ám tối tăm.
Khi Đấu Chiêu vung Thiên Kiêu đao đã được giơ lên cao xuống, chỉ thấy lưỡi đao lóe lên một tầng ánh sáng yếu ớt.
Một đao được chém xuống.
Thức thứ tư trong Đấu Chiến Thất Thức, Thần Tính Diệt!
Lúc ở Trì Vân Sơn, Đấu Miễn cũng từng nâng cao đao, định vung ra chiêu thức này.
Nhưng đã lập tức bị sức mạnh của Trì Vân Sơn trấn áp. So sánh với một đao kia của Đấu Chiêu thì có lẽ cũng chỉ giống về tư thế mà thôi! Hoàn toàn khác về bản chất.
Đấu Chiêu vừa chém một đao kia xuống.
Ánh sáng thần thông lập tức sụp đổ.
Tác dụng thần thông Bác Bỏ của Cam Trường An đều bị chém nát!
Lưỡi đao của Thiên Kiêu đao vừa vặn đụng vào mũi đao của Chưởng Trung Vũ.
Nói chính xác là lúc Đấu Chiêu dùng Thần Tính Diệt chém xuống thì Cam Trường An chủ động dùng mũi đao của Chưởng Trung Vũ đón lấy, kết thúc sớm quỹ đạo của Thần Tính Diệt.
Không một tiếng động.
Đây là một trận giao chiến vô cùng im lặng.
Hai luồng sức mạnh khủng bố va chạm với nhau, chôn vùi hết thảy âm thanh.
Dù cho Khương Vọng có thể khống chế được Bộ Âm của Ngũ Tiên Như Mộng Lệnh thì cũng không nắm bắt được tí gì.
Tay cầm đao của Đấu Chiêu khẽ nhích.
Lần này là Thiên Kiêu đao di chuyển bốn ly!
Cam Trường An dùng ngón tay cái và ngón trỏ nắm Chưởng Trung Vũ, dùng mũi đao của thanh đao bốn tấc đỡ lấy lưỡi đao của đao bốn thước. Và đẩy nó lên!
Cam Trường An đặt thêm ngón giữa vào.
Đấu Chiêu và cả đao của y bỗng nhiên di chuyển lên trên bốn tấc.
Cam Trường An lại đặt thêm ngón áp út vào.
Đấu Chiêu lại di chuyển thêm bốn thước.
Cuối cùng Cam Trường An đặt thêm ngón út vào.
Đây hẳn là một tư thế cực kỳ không thoải mái.
Năm ngón tay của Cam Trường An tụ lại một chỗ, cùng nắm lấy chuôi đao Chưởng Trung Vũ.
Đẩy ngược Đấu Chiêu lên trên.
Tư thế của Đấu Chiêu là từ trên lao xuống dưới, còn Cam Trường An là từ dưới xông lên trên.
Xét phương hướng của Đấu Chiêu thì di chuyển lên trên tức là lùi lại.
Nhưng y không thể không lên, không thể không lùi.
Một luồng sức mạnh khủng bố truyền đến từ mũi đao Chưởng Trung Vũ, đẩy y đến mức không thể không lùi.
Y có thể cảm nhận rõ rệt rằng, nếu y kiên quyết không lùi thì Thiên Kiêu đao sẽ bị đâm gãy.
Nhân Duyên Đao, chấm dứt Thiên Kiêu.
Cũng không phải Thiên Kiêu đao không bằng Chưởng Trung Vũ, mà là Đấu Chiêu y không thể đỡ được một đao kia!
Thế là tất cả mọi người đang theo dõi trận đấu đều nhìn thấy...
Cam Trường An dùng mũi đao của tiểu đao bốn tấc đỡ lấy lưỡi đao của Đấu Chiêu, từ đó đẩy người kia liên tục lùi lên trên.
Tốc độ càng ngày càng nhanh, cho đến đến khi vang lên một tiếng rít chói tai!
Đó là tiếng rít thê thảm của đao khí đang không ngừng tản ra trong giao chiến chém không khí.
Cam Trường An ngẩng đầu nhìn Đấu Chiêu, cả bàn tay nắm lấy chuôi đao.
Liên tục dồn sức, liên tục tăng tốc.
Liên tục điều khiển hướng đi của đám đao khí tản ở xung quanh.
Những đao khí kia thấp thoáng tụ lại ở trên không trung cao vút, liên tục va đập, tựa như muốn xé rách bầu trời.
Đao thức Thiên Phạt?
Thay trời hành phạt?
Vậy thì...
Đẩy ngươi trở về trong vết nứt trên bầu trời!
Ngươi thay trời hành phạt, ta để trời phạt ngươi!
Chỉ trong nháy mắt, hai người đang giao chiến đã bay lên không trung.
Sáu cây lục hợp trụ ẩn chứa pháp tướng của sáu vị chí tôn không ngừng vươn cao lên.
Những người xem cuộc chiến trong sân đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.
Vào lúc này cũng có thể thấy được, trong bốn trận chiến bắt đầu cùng lúc trong "Thiên Hạ Đài", đấu thủ trong trận này thu hút bọn họ nhất!
Đây là cảnh tượng cực kỳ chói lọi.
Cam Trường An dùng Chưởng Trung Vũ tung Đấu Chiêu về phía bầu trời.
Tốc độ nhanh đến mức không khí nổ vang.
Hai người không ngừng va chạm, đao khí nổ tung được đao thuật Nhân Duyên dẫn dụ tụ lại trên cao khiến bầu trời xuất hiện vết nứt Còn Đấu Chiêu đã biến mất trong khe nứt.
Trong thời khắc căng thẳng này, từ tỉnh khung xa xôi kia, bốn tòa tinh quang thánh lâu thuộc về Đấu Chiêu lần lượt sáng lên.
Sức mạnh cuồn cuộn chảy trong cơ thể y.
Khiến đôi mắt xán lạn của y xuất hiện một loại áp bức hủy diệt làm người ta nghẹt thở.
Tay cầm đao của Đấu Chiêu đột nhiên lệch đi, mũi đao Thiên Kiêu bị một lực lượng đáng sợ thôi động, thình lình di chuyển mũi dao Chưởng Trung Vũ sang hướng khác!
Mũi đao lệch đi rồi!
Nhưng gương mặt Cam Trường An lại nở một nụ cười ngây ngô.
Đao thuật Nhân Duyên sao có thể dễ dàng chịu thua như vậy?
Mũi đao của hắn ta rõ ràng đã bị lệch, nhưng hắn ta vẫn tiếp tục đâm tới, một đao này đáng lý chỉ có thể lướt qua Đấu Chiêu...
Vậy mà lại đâm trúng bụng của Đấu Chiêu!
Nhân Duyên chưa từng chịu thua!