Bắc Cung Khác tách hai tay ra, hai thanh kiếm chém sang hai bên.
Hai thanh kiếm cắt nghiêng qua nắm đấm cứng như thép kia, phát ra tiếng vang sắc nhọn chói tai.
Oành!
Kiếm khí trước đây không ngừng tiến công rồi lại bất lực trở về, cuối cùng tan ra khắp chiến trường...
Như là nghe thấy tiếng trống trận, nhìn thấy cờ chỉ huy tấn công.
Kiếm khí tan ra khắp nơi có vẻ như hỗn loạn không trật tự nháy mắt bị kíp nổi Tiếng kiếm chói tai khủng khiếp thổi quét qua tai mọi người.
Ngàn vạn kiếm khí màu trắng bạc không đếm được chém ngang cắt dọc.
Kiếm khí đan xen thành Ngân Hà, vô cùng xán lạn, cắt ngang qua không trung, nghiêng rơi xuống đầu Tần Chí Trăn.
Dường như trời đất đều ở trong kiếm khí.
Trụy Ngân Hà Kiếm Khí Trận!
Rất nhiều người đều cảm thấy hành động lúc trước của Bắc Cung Khác chỉ là giẫy giụa vô ích.
Không ai mong chờ y sẽ thắng, thậm chí còn cảm thấy nhàm chán.
Nhưng đại khái chỉ có chính y từ đầu đến đuôi chưa từng từ bỏ hy vọng thắng lợi. Mỗi một lần tưởng như giãy giụa vô ích là mỗi một lần y chôn xuống ngòi nổ cho từng kiếm khí.
Cuối cùng vào lúc này bộc phát ra thế công mãnh liệt nhất cho tới nay của y.
Dùng kiếm khí đan thành kiếm trận khiến cho Ngân Hà chảy ngược xuống nhấn chìm nhân gian!
Nếu không phải đã bắt đầu kiệt sức, có lẽ y còn có thể ngưng tụ càng nhiều kiếm khí hơn, khiến cho lần bạo phát này càng mạnh càng hoàn mỹ hơn!
Đây là một hình ảnh cực kỳ hoa lệ.
Chiêu thức lộng lẫy mà khủng khiếp này khiến cho tất cả mọi người im miệng không nói trong chốc lát.
Ai cũng không nghĩ tới Bắc Cung Khác đã biểu thị ra bao nhiêu thần thông, sử dụng bao nhiêu bí pháp nhưng lần lượt bị ngăn chặn bởi đôi nắm tay cứng như thép của Tần Chí Trăn thế mà còn có sát chiêu khủng khiếp như vậy.
Thậm chí uy lực của Trụy Ngân Hà Kiếm Trận còn không thua kém gì Bát Hoang Vô Hồi Kích Pháp do Đinh Bắc sử dụng Thôn Tặc Bá Thể!
Mà Tần Chí Trăn đột ngột đối mặt với chiêu thức này, đã phòng ngự trong phạm vi lực lượng cơ hồ cố định lâu lắm!
Sao có thể kịp phản ứng lại?
Sao có thể đỡ được?
Nếu như coi Trụy Ngân Hà Kiếm Trận gầm gừ như một con rồng thần màu xám bạc, vậy thì Tần Chí Trăn áo đen nắm đấm đỏ giống như một con kiến đối mặt với rồng thần.
Bởi vì lần bùng nổ này quá đột nhiên cho nên rất khó để kịp thời phản ứng.
Nhưng ở trong thời khắc này, đám người thình lình nhìn thấy thân thể cứng rắn như đá ngầm của Tần Chí Trăn đột nhiên có nguồn sáng sáng lên.
Một cái, hai cái, ba cái,... năm cái!
"Thiên Phủ!"
Trên khán đài, có người đứng lên, kinh ngạc hô lên thành tiếng.
"Lại là một vị Thiên Phủ!"
Người xem thật sự không thể che giấu cảm xúc!
Hiện nay Chân Nhân là có thể nhìn thấy ánh sáng thần thông bên trong cơ thể tu sĩ, thường thường chỉ nhìn một cái là có thể phát hiện ra người này có mấy thần thông.
Nhưng nếu có Chân Nhân khác hỗ trợ che giấu thì cho dù là cường giả cảnh giới Động Chân cũng không thể phát hiện.
Mỗi một thiên kiêu tới tham gia Hoàng Hà Hội cơ hồ đều không thiếu cường giả giúp đỡ che lấp.
Dựa theo chiến tích từ trước đến nay của Tần Quốc, Tần Chí Trăn chưa bao giờ để lộ ra hai thần thông trở lên.
Cho nên trước khi việc này xảy ra thế mà không ai biết lần Hoàng Hà Hội này còn ẩn giấu một vị thiên kiêu tuyệt thế có Thiên Phủ!
Cho đến giờ phút này, Ngũ Phủ của y cùng tỏa sáng, ở trên Quan Hà Đài này tái hiện ánh sáng của năm thần thông!
Mọi người không khỏi chuyển ánh mắt nhìn về phía Trọng Huyền Tuân ở vị trí chuẩn bị chiến đấu.
Thần thông tu sĩ đã là khó được, cơ hồ không cùng một đẳng cấp với tu sĩ Nội Phủ tầm thường, thường thường được xưng là thiên tài.
Tu sĩ thiên phủ, cổ kim hiếm thấy.
Lần này Quan Hà Đài có hai vị Thiên phủ tu sĩ đồng thời tỏa sáng, chú định sẽ trở thành một dấu ấn ngoạn mục trong lịch sử.
Nhưng Trọng Huyền Tuân chỉ lẳng lặng nhìn lên Diễn Võ Đài, nhìn vô cùng chăm chú.
Đối với biểu hiện của Tần Chí Trăn, hắn hơi kinh ngạc nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Hắn kiêu ngạo không phải bởi vì hắn có Thiên Phủ, mà là bởi vì...
hắn là Trọng Huyền Tuân!
Trên Diễn Võ Đài, dưới Ngũ Phủ Đồng Diệu, Tần Chí Trăn áo đen sáng rõ vẫn là đánh ra một quyền.
Ánh sáng năm thần thông quấn quít bên nhau, đâm vào Kiếm Khí Ngân Hà!
Kiếm Khí Ngân Hà lóng lánh kia đụng vào nắm đấm quấn quanh ánh sáng năm thần thông của Tần Chí Trăn giống như dòng nước xiết đụng vào đá ngầm.
Đá ngầm lù lù không động đậy.
Dòng nước xiết chia dòng chảy đi.
Ngân Hà cuồn cuộn đổ ập xuống người Tần Chí Trăn, kiếm khí như bọt sóng bắn tung tóe, chưa từng đụng tới vạt áo của y mẩy may.
Thật giống như tắm gội trong Ngân Hà!
Mạnh!
Quá mạnh!
Mạnh khủng khiếp, mạnh tới mức khiến người ta tuyệt vọng!
Giống như bất kể đối thủ làm như thế nào, bất kể nỗ lực ra sao đều căn bản không thể đụng vỡ nắm đấm vĩnh hằng kia!
Trụy Ngân Hà Kiếm Khí bị đánh tan, Tần Chí Trăn khen: "Kiếm Trận hay lắm!"
Giọng nói hắn ta tràn đầy chờ mong: "Ngươi còn thủ đoạn mạnh hơn không? Cứ việc sử dụng!"
Bắc Cung Khác cầm ngược hai thanh kiếm lên, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn xuống từ trên trán.
Tiêu hao quá lớn, lực khống chế thân thể giảm sút nhiều, ngay cả khống chế mồ hôi y cũng không làm được...
Nhưng y thở phì phò nói: "Phù phù... Càng mạnh... Ta có thể!"
Y cắn chặt hàm răng, nắm chặt hai kiếm...
Nhưng Tần Chí Trăn ngắm nhìn y, lắc đầu: "Xem ra không có rồi."
Lúc trước hắn ta mong chờ thì rất đỗi khoan dung, giờ phút này lắc đầu lại có vẻ cực kỳ vô tình.
Thế nhưng bao dung hay vô tình, kỳ thực đều không phải là hắn ta.
Hắn ta chỉ là mong chờ thể nghiệm chiến đấu càng đỉnh cao, Bắc Cung Khác có thể cho thì hắn ta có thể nhẫn nại, Bắc Cung Khác không thể, hắn ta bèn kết thúc.
Chính là đơn giản như thế mà thôi.
Sau khi lắc đầu, bước lên một bước.
Bước lên một bước đã chạm mặt với Bắc Cung Khác.
Lúc chạm mặt thì đơn giản đấm ra một đấm!
Uỳnh!
Lúc nắm đấm của Tần Chí Trăn đụng vào bụng của Bắc Cung Khác, đồng thời một luồng ánh sáng xanh đã bao phủ Bắc Cung Khác.
Cũng ngăn cản ánh sáng năm thần thông quấn quanh nắm đấm.
Nhưng Bắc Cung Khác vẫn là phun ra một ngụm máu tươi, vị trí tương ứng sau lưng và trước bụng phồng ra một dấu nắm đấm cơ nhục!
Không phải ánh sáng xanh của Dư Tỷ không ngăn được nắm đấm này mà là trước khi Dư Tỷ ra tay, tổn thương đã xảy ra!
Nếu lúc này còn không ra tay thì Bắc Cung Khác đã chết rồi!