Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1717 - Chương 1717: Là Thật Sao?

Chương 1717: Là thật sao?

Trong trận đấu...

Tay phải "niêm hoa" tại tam thế, nắm chặt Phổ Độ Hàng Ma Xử của Hoàng Xá Lợi, nhấc lên một cách nhẹ nhàng, né tránh mũi nhọn, tạo ra sơ hở. Triệu Nhữ Thành nhấc chân như định rút lui, thế nhưng khi bước chân hạ xuống thì đã tới gần sát người Hoàng Xá Lợi!

Phạm vi công kích tốt nhất của Phổ Độ Hàng Ma Xử, đương nhiên là ngoài một thước mốt!

Mà tay trái Triệu Nhữ Thành hơi nâng lên, năm ngón tay hạ xuống, giống như đang nén cái gì. Nếu như quan sát cẩn thận, cũng có thể phát hiện mỗi một ngón tay của y đều đặt tại độ cao khác biệt, cao thấp đan xen.

Giống như là nhánh hoa đã trải qua cắt sửa một cách tỉ mỉ.

Năm ngón tay của y thon dài, trắng nõn, trơn bóng, như là một tượng điêu khắc hoàn mỹ.

Tới mức trong trận chiến kịch liệt này, Hoàng Xá Lợi vẫn còn xuất hiện một cái ý nghĩ... cái tên Mục quốc này xấu tới mức không dám gặp người, thế nhưng tay lại rất đẹp.

Sau đó, ngón trỏ gầy về phía trước.

Tranh~!

Một tiếng đàn bỗng vang lên trong thiên địa!

Âm văn hiện lên, không khí hơi mờ hội tụ thành hình kiếm, lẫm liệt lại ẩn chứa khí lạnh, vụt bắn đi, đâm thẳng về phía cổ của Hoàng Xá Lợi.

Thiên Nhai Vô Mịch Khí Kiếm Thuật!

Thiên kiêu Na Lương của Mục quốc có được thần thông Ngự Khí, có thể nói là "thống ngự vạn khí", đương nhiên cũng có được năng lực điều khiển khí đỉnh cao.

Thuật Chỉ kiếm này của Triệu Nhữ Thành, cũng là thủ đoạn điều khiển khí. Chẳng qua là dùng bí pháp dẫn dắt, dùng chiêu kiếm làm khung, lại hỗn hợp cả Cầm đạo.

Tay phải của y "niêm hoa" tam thế, "niêm" Hàng Ma Xử tại giữa ngón tay.

Tay trái như đang giữ dây đàn, như đang gảy đàn tì bà vậy.

Ngón trỏ vừa mới cử động, ngón áp út lại gảy, ngón tay cái như đang giữ dây đàn, ngón út lại rướn lên.

Liên tiếp như sóng biển.

Thế nhưng nghe được...

Tinh~!

Tỉnh tinh tinh tình tính!

Tỉnh tinh tính tình!

Năm ngón tay trên bàn tay trái như bươm bướm xuyên hoa, dạo chơi nhân gian.

Mà không khí hoặc hóa thành hình kiếm, hoặc hóa thành hình dao, hoặc là thương hoặc mũi tên...

Đầy trời kín đất, bao phủ khắp các điểm yếu trên người Hoàng Xá Lợi.

Khí làm dây đàn, tạo ra làn điệu du dương.

Trăm khí thành sát, thề tuyệt lục hợp bát hoang.

"Khinh long mạn niệp mạt phục thiêu, sơ vi 'Nghê Thường' hậu 'Lục Yêu:

(Trích từ bài "Tỳ Bà Hành" của Bạch Cư DỊ.)

Đây đâu phải đánh đàn tìm tri âm, rõ ràng là thập diện mai phục để giết địch mà!

Cục diện công thủ đảo ngược!

Một trận chiến này quá đặc sắc, trong thời gian cực ngắn, thắng bại liên tục đảo ngược. Căn bản không đoán được biến hóa tiếp theo là gì. Mỗi lần đều rất bất ngờ, thế nhưng khi suy nghĩ tỉ mỉ lại thì lại thấy trận đấu quá đỉnh.

Lúc này, hình như lại tới lượt Hoàng Xá Lợi bị đẩy vào cục diện xấu.

Trên khán đài, khán giả đều nín hơi ngưng thần vì màn chiến đấu đặc sắc này.

Chỉ có Khương Vọng ở dưới đài thì vẫn bình tĩnh quan sát ngón tay biến ảo như bươm bướm bay kia, bỗng nhiên cảm thấy hoảng hốt.

Tranh đấu trên Quan Hà Đài, chém giết với thiên kiêu tuyệt đỉnh, hắn chưa từng hoảng hốt.

Phá vây Mê giới, giãy giụa cầu sinh trong đại quân Hải tộc, hắn chưa từng hoảng hốt.

Thế nhưng vào giờ phút này, tâm của hắn, đã hoảng loạn.

Hắn hi vọng đó là thật, lại sợ chứng minh đây không phải là thật.

Khi trước ở thành Phong Lâm, có một người vô cùng để ý tới việc ăn ở đi lại.

Bởi vì có nhan sắc vô cùng đẹp mắt, vì tránh cho việc "phung phí của trời", cho nên y cũng rất chú ý tới việc bảo dưỡng.

Chú ý từ sợi tóc, hoặc là ngón tay...

Tay trái và tay phải đều phải dùng hai khăn tay khác biệt.

Hắn vẫn thường dùng khăn tay mạ vàng của người kia để lau lưỡi kiếm, mỗi lần như vậy đều làm cho người kia tức giận muốn quyết đấu. Đương nhiên, việc dùng khăn tay của người kia lau kiếm, cũng không phải là hắn nghĩ ra.

Hắn đã từng múa kiếm dưới ánh trăng, người này uống rượu quá chén, đệm đàn cho hắn.

Khi đó, dưới ánh trăng sáng, hắn ngoái đầu nhìn thấy cũng là một đôi tay như vậy!

Là thật sao?

Điều này thật khó có thể tin!

Khu vực thành Phong Lâm rớt xuống U Minh, còn tưởng mãi mãi cũng không thể gặp lại cố nhân...

Mục quốc là quốc gia bá chủ, làm sao lại để cho một người ngoài đại biểu quốc gia mình tới tham chiến Quan Hà Đài cơ chứ? Hắn được Trọng Huyền Thắng, Yến Phủ, Lý Long Xuyên, thậm chí cả Lữ Tông Kiêu ủng hộ, mới có tư cách cạnh tranh, sau đó đường đường chính chính chiến thắng thi đấu so tài, mới tới Quan Hà Đài.

Nếu như là y, vậy y làm sao mà làm được...

Cho nên, không phải là thật sao?

Chỉ là ý nghĩ hão huyền của bản thân thôi sao?

Khương Vọng mím môi không nói, ánh mắt bình tĩnh.

Thế nhưng không ai chú ý tới tâm trạng của hắn cả.

Trên đài diễn võ, sát chiêu của thiên kiêu Mục quốc đã vây kín.

Tất cả mọi người đều đang mong chờ cách ứng đối của Hoàng Xá Lợi.

Nàng ta cũng không để người xem thất vọng.

Hoàng Xá Lợi của Kinh quốc, có một bờ môi đầy dặn gợi cảm.

Đương nhiên, rất khó nghe được lời dễ nghe gì từ đôi môi này ra cả.

Mà đúng lúc này, bờ môi bỗng mở ra...

"Trát"

Một tiếng hét như thiên âm, chấn động màng tai, làm tâm hồn Tun SỢ.

Là Phổ Độ Phạm Âm!

Đây là Âm sát thuật đỉnh cao, có thể làm tâm thần tổn thương, diệt ý, đoạt âm, độ mệnh.

Loáng thoáng có tiếng Phật âm từ trong hư không vọng ra.

Khán giả ngưng thần lắng nghe, sắc mặt dần dần trở nên kỳ dị.

Nhất là khán giả không phải Kinh quốc, cau mày, hoang mang cùng choáng váng.

Bởi vì nội dung của Phật âm là...

"Nếu có người trên thế gian phỉ báng ta, bắt nạt ta, xỉ nhục ta, cười nhạo ta, khinh thường ta, khinh rẻ ta, căm ghét ta, lừa gạt ta, nên xử sự như thế nào?"

"Đừng nói nhảm, giết hắn giết hắn giết hắn giết hắn, giết cả nhà của hắn!"

Phần lớn khán giả đều không biết nói cái gì đối với loại Phật âm này cả.

Nội dung của nó rất không ổn, thực đúng là lật đổ hoàn toàn nhận biết của mọi người đối với Phật môn.

Chỉ có một phần nhỏ hiểu biết tình hình mới rõ, đây là kinh văn của "Đại Từ Bi Phổ Độ Tâm Kinh"!

Đại Từ Bi Phổ Độ Tâm Kinh là một sát pháp có tác dụng lên cả thân thể lẫn thần hồn.

Khi trước Hoàng Xá Lợi cũng đã dùng qua.

Nhưng cùng lúc, trên đời này cũng thật có một bản tâm kinh như vậy.

Chính là do đại tướng quân Hoàng Long Vệ Hoàng Phất biên soạn, nghe nói đã phải bế quan mười năm mới thành công.

Nội dung của nó...

Chính là những Phật âm từ hư không truyền ra khi Hoàng Xá Lợi sử dụng Phổ Độ Phạn Âm, phần lớn đều có phong cách như vậy cả...

Bình Luận (0)
Comment