Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1725 - Chương 1725: Nghịch Lữ (2)

Chương 1725: Nghịch Lữ (2)

Đôi mắt to tròn mà có thần của Hoàng Xá Lợi, đột nhiên lưu quang vạn đạo, vô số hình ảnh vỡ nát, nhanh chóng lóe lên.

Giống như sóng lớn dập dìu, dường như vừa lướt qua.

Mà mọi người thì khiếp sợ nhìn thấy - Cây kiếm "án chỉ vô hạ" đã chém gần tới mặt của Hoàng Xá Lợi, thần thông Thiên Tử Kiếm gần như sắp chém xuống nàng ta, dưới một lực lượng vô hình kiên quyết nào đó, nó bắt đầu di động lên trên, lên trên... rồi bắt đầu chuyển động trở về.

Mà những mảnh vỡ đã bị chém nát của Phổ Độ Hàng Ma Xử, lại lấy tốc độ giống nhau bay trở lại, hợp với mảnh vỡ trên tay của Hoàng Xá Lợi, một lần nữa hợp nhất thành một thể!

Cơn lốc xoáy che lấp cả bầu trời của thần thông Cảnh Phong, lại một lần nữa nhập lại với nhau.

Trong Cảnh Phong, kiếm mang chói lọi, mang nhiều màu sắc khác nhau lúc trước, dần dần mờ đi.

Toàn bộ diễn võ đài, một lần nữa bị Cảnh Phong bao phủ, không còn nhìn thấy mặt trời.

"Chuyện... chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?"

Có người không nhịn được hỏi.

Giọng nói run run, lắp bắp nhưng chính bản thân cũng không nhận ra điều đó.

Tự bản thân hắn ta không nhận ra điều đó, người nghe thấy cũng không cảm nhận được.

Tất cả người quan chiến, đều rơi vào một sự chấn kinh không thể nào diễn tả được!

Đây là loại sức mạnh gì vậy? !

Triệu Nhữ Thành đang ở trong Cảnh Phong, không hề biết tất cả những chuyện vừa xảy ra, y vẫn duy trì tư thế hai tay nắm chặt thần thông Thiên Tử kiếm, tính toán làm thế nào để có thể kết thúc cuộc chiến này.

Chỉ có Hoàng Xá Lợi là đi lại trong Cảnh Phong, đi lại trong thời gian.

Đây là thần thông tối thượng - Nghịch Lữ (1) !

() Cuộc hành trình ngược "Cuộc đời giống như nghịch lữ, chỉ có một mình ta là người lữ hành!"

Tác dụng của nó rất đơn giản, chỉ cần dùng bốn chữ là có thể khái quát được — "Đảo ngược thời gian"

Dòng sông thời gian chảy qua bao nhiêu thời đại, luôn kiên quyết, vô tình và không chịu dừng lại bởi bất kỳ một ai.

Chỉ có... người lữ hành ngược thời gian.

Trong cuộc thi đấu đã diễn ra vừa rồi, dưới việc sử dụng thần thông Linh Tê và thần thông Bồ Đề, hai người bọn họ đã đưa ra lựa chọn tối ưu nhất.

Bây giờ tất cả một lần nữa được bắt đầu, Hoàng Xá Lợi nàng ta cũng đã có những nhận thức mới, nàng ta hiểu rõ và nhìn rõ lựa chọn tối ưu nhất mà Triệu Nhữ Thành sẽ sử dụng!

Trong trận quyết chiến của các cường giả, điều này là quá đủ để quyết định sinh tử rồi!

Nàng ta nhảy vào trong Cảnh Phong, lợi dụng lực lượng thần thông Cảnh Phong để đánh lừa Triệu Nhữ Thành.

Mà lúc này, Lôi Âm Tháp vừa mới bị phá hủy, Cảnh Phong vừa mới được tung ra, tiếng chế nhạo của Hoàng Xá Lợi nàng ta vừa mới rơi xuống, và thần thông Thiên Tử kiếm của Triệu Nhữ Thành cũng đang chém xuống...

Nhưng tất cả cũng đã kết thúc rồi.

Nàng ta đã "dự đoán" trước được lựa chọn của Triệu Nhữ Thành, một tay cầm Phổ Độ Hàng Ma Xử, dùng Phật thủ đập vào cổ của Triệu Nhữ Thành, đâm vào nửa đoạn!

Máu tươi nhanh chóng nhiễm đỏ chùy Phổ Độ Hàng Ma Xử màu đỏng thau của nàng ta...

Thanh quang mạnh mẽ trào dâng thuộc về Dư Tỷ chân quân xuất hiện, mà Triệu Nhữ Thành thì đã gục xuống!

Ngũ Phủ Tứ thần thông Hoàng Xá Lợi, môn thần thông thứ tư mà nàng ta ẩn giấu đến cuối cùng, thế nhưng lại là thần thông tối thượng Nghịch Lữ.

Thế mà có thể đi dạo trên dòng sông thời gian, mang lực lượng to lớn nghịch chuyển thời gian!

Phóng tầm mắt nhìn khắp Hoàng Hà Hội, có thể nói rằng thiên kiêu như mây, quần tỉnh long lánh.

Vô số những thần thông có lực lượng cường đại xen kẽ lẫn nhau, cùng nhau tỏa sáng chói lọi.

Nhưng Nghịch Lữ là loại thần thông tối thượng trong số những thần thông xuất hiện trước mặt mọi người từ khi bắt đầu Hoàng Hà Hội cho đến bây giờ!

Không có bất kỳ thần thông nào có thể so sánh với nó!

Lúc mà Triệu Nhữ Thành ngã xuống, Hách Liên Vân Vân từ nơi xem lễ của Mục quốc ngay lập tức đứng dậy, nhưng có một bóng người, còn nhanh hơn cả nàng ta— Khương Vọng - người đang đứng dưới võ đài ngay lập tức nhảy lên sàn đấu.

Vì Dư Tỷ chân quân đã can thiệp vào trận đấu nên thắng thua đã được định đoạt.

Dù cho kết quả trận đấu chưa được chính thức công bố, nhưng hành động này của Khương Vọng cũng không bị xem là vượt quá khuôn phép.

Hắn xuất hiện bên cạnh Triệu Nhữ Thành, quỳ gối trên mặt đất, vươn tay muốn che lại cái cổ đã bị đâm thủng một nửa của Triệu Nhữ Thành, nhưng lại sợ ảnh hưởng đến thanh quang kia, nên hắn run rẩy không dám tới gần.

Không biết xuất phát từ tâm tình như thế nào, Dư Tỷ chân quân đang đứng dưới đài, nhàn nhạt nói một câu: "Không chết được."

Sau đó lớn tiếng tuyên bố: "Người thắng cuộc là Hoàng Xá Lợi đến từ Kinh quốc"

Kết quả đã được định đoạt.

Triệu Nhữ Thành nằm ngửa ra trên mặt đất.

Sau khi y mất đi khả năng phản kháng, thần thông Thiên Tử kiếm đã quay trở lại Thông Thiên Hải.

Ấn ký Hoàng Diện Phật đang cười trên trán của y sớm đã bị tách ra, nhưng vẫn còn lưu lại một vết lõm khá nông, ba đường máu uốn khúc chảy xuống vẫn chưa được xóa sạch, lúc này đã khô lại.

Mái tóc ngắn của y, trong sự ngăn nắp gọn gàng, lại lộ ra một chút dữ tợn.

Triệu Nhữ Thành như thế này là điều mà Khương Vọng hắn chưa bao giờ thấy qua.

Chỉ trong thời gian hai năm, đã đem gương mặt này của y mài giữa ngày càng trở nên tuấn mỹ hơn.

Dù đi đâu hay làm gì thì gương mặt này vẫn luôn thu hút nhiều sự chú ý và yêu mến.

Có một lần bọn họ hành hiệp trượng nghĩa ở trấn Thanh Sơn, giải cứu một nữ tử bị một thiếu niên ác độc ngông cuồng quấy rối --- người nữ tử đó đã cảm ơn Đỗ Dã Hổ - người trực tiếp đánh ngã kẻ quấy rối kia, Lăng Hà - người đã phủ quần áo lại cho nàng ta, Phương Bằng Cử - người trò chuyện vui vẻ cùng với quan chức thị trấn và Khương Vọng - người đã sử dụng chỉ một nhát kiếm duy nhất để đẩy lùi tên quấy rối đó. Cuối cùng nàng ta nói với Triệu Nhữ Thành - người không có bất cứ hành động thực tế nào mà chỉ mắng mỏ tên quấy rối một câu: "Đại ân không có cách nào có thể báo đáp, chỉ đành lấy thân báo đáp"...

Vậy nên cũng không thể trách Đỗ Dã Hổ vẫn luôn muốn đấm vài quyền vào gương mặt anh tuấn này.

Bây giờ cũng là gương mặt này, người nam tử này, đang nhìn chằm chằm vào bầu trời một cách vô hồn.

Y có lẽ vẫn đang nghĩ xem, rốt cuộc y đã thua như thế nào.

Điều này không hề liên quan đến trí tuệ, trong trận đấu vừa rồi, y đã đưa ra những chọn lựa phù hợp nhất với trí tuệ của mình rồi.

Người thông minh hơn thường có chút tự phụ hơn. Bất kể nghĩ thế nào đi chăng nữa, thì y đáng lẽ ra không thể thua mới đúng.

Bình Luận (0)
Comment