Đao thuật này được Tần Chí Trăn phát triển và kết hợp với thần thông Luyện Hư.
Tuy rằng vẫn còn kém so với Trảm Tam Thế Tu La Đao, nhưng vì thuật này là do hắn ta tự thân sáng tạo lên, nên hắn ta hiểu nó sâu sắc hơn, sử dụng và phát huy càng tiêu sái và tự do hơn. Bây giờ thuật này còn được sự hỗ trợ của Ngũ Phủ Đồng Diệu, nên biểu hiện của nó trong trận đấu này không hề kém cỏi một chút nào.
Hắn ta vẫn luôn hành tẩu trong hư không, nhiều lần tấn công Khương Vọng từ trong hư không. Mặc dù cuối cùng vẫn không đạt được kết quả tuyệt sát, nhưng hắn ta đã quen thuộc với tất cả các phương hướng trong hư không trên diễn võ đài, cũng đã tạo ra được một mối liên hệ chỉ thuộc về một mình hắn ta. Nhờ vậy mà hắn ta có thể xuất ra Luyện Hư Bát Cực Đao.
Kỳ thực nguyên lý của nó vẫn là dựa vào hư không để tiến lên, nhưng một khi đã quen thuộc tất cả phương hướng trong hư không rồi, thì có thể đẩy tốc độ lên mức nhanh nhất.
Nhìn giống như là người thì đang đứng ở đằng xa, nhưng lưỡi đao đã tới gần thân thể của đối thủ rồi, giống hệt như vượt qua khoảng cách không gian, nhưng thực ra đơn giản chỉ là kỹ thuật đao thuật tuyệt đỉnh mà thôi!
Đây chính là lưỡi đao tuyệt sát của Tần Chí Trăn.
Ánh đao kinh hoàng đảo qua như mưa.
Lưỡi đao đen tối cuộn vào màn đêm từ bốn phương tám hướng.
Còn Khương Vọng thì đã bị vây giữ trong bóng tối!
Một người có thể đánh bại đêm dài hay không?
Hắn có thể không thất bại sao?
Lúc này, chỉ thấy một lưỡi kiếm màu xanh lục hiện ra.
Trăng sáng đã xuất hiện trong đêm dài.
Kiếm quang đột nhiên tỏa sáng!
Khương Vọng với tà áo xanh một mình đứng đó, vung kiếm như đang vũ một khúc độc tấu.
Một kiếm chiếu sáng rực cả đêm dài!
Nhưng chỉ nghe thấy - Keng keng keng keng keng xuy keng keng! Tám âm thanh vang lên liên tục.
Chính xác mà nói mà bảy âm thanh của đao và kiếm va chạm vào nhau, và một thanh âm của vật nhọn cắt vào da thịt.
Tần Chí Trăn tay cầm chặt thanh đao đứng nguyên ở vị trí ban đầu, bộ quần áo đen phần phật bay lên. Hắn ta xuyên qua diễm triều và hỏa hải, đối mặt với Khương Vọng.
Khương Vọng đứng đó, trên tay cầm kiếm, trước ngực có một miệng vết thương chéo, sâu tận vào xương, máu tươi chảy dòng dòng xuống, che khuất đi "hoa mai đỏ" mà Triệu Nhữ Thành đã lưu lại trên chiếc áo xanh của hắn lúc trước.
Khác với sự lo lắng, bận tâm của nhiều khán giả.
Bản thân Khương Vọng dường như không cảm nhận được chút đau đớn nào, gần như hoàn toàn không biết gì.
Hắn vẫn giữ chặt thanh kiếm của mình, bình tĩnh và ung dung nhìn vào mắt của Tần Chí Trăn.
Với một nụ cười nhẹ trên môi, hắn nói: "Đao tốt!"
Thanh kiếm Trường Tương Tư trong tay Khương Vọng khẽ chuyển động: "Mời thử lại lần nữa!"
Trong tám nhát đao của Luyện Hư Bát Cực Đao chém xuống, người này chỉ trúng có một đao.
Đã thế đao này còn là đao đã bị hóa giải gần hết sức mạnh, còn xa mới có thể đoạt mạng của đối thủ.
Đây tuyệt đối không phải là kết quả khiến cho Tân Chí Trăn cảm thấy hài lòng.
Hắn ta đồng hành cùng với Luyện Hư Bát Cực Đao trong hư không, từ trước đến nay đều là giết địch mà không cần phải tính toán. Tại sao giờ đây lại bị ngăn cản một cách dễ dàng như vậy?
Huống hồ hắn ta còn đang ở trong trạng thái được Ngũ Phủ Đồng Diệu tăng cường sức mạnh!
Kiếm thuật của người này, chẳng lẽ quả thật có thể thông thần.
Hắn ta không tin!
"Như ngươi mong muốn!"
Tần Chí Trăn chỉ nói một câu này, ngay sau đó Hoành Thụ Đao đã xuyên vào hư không, cuồng phong vũ bão lại nổi lên một lần nữa, Luyện Hư Bát Cực Đao!
Mà lần này - Keng keng keng keng keng keng keng keng!
Khương Vọng như một phiến lá xanh bơ vơ và lẻ loi, trôi dạt trong mưa gió.
Nhưng sau khi gió lớn đã tạnh, mưa rào cũng ngừng.
Lá xanh vẫn ở đó.
Tần Chí Trăn nhịn không được nhìn Khương Vọng đang nhẹ nhàng hạ xuống, trong mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Lần này, Luyện Hư Bát Cực Đao xuất quỷ nhập thần của hắn ta, thế mà tám đao đều bị Khương Vọng tiếp được!
Từng đao từng đao đều trở về trong vô vọng!
Sao có thể như vậy được?
Tại sao Bát Cực Đao của Tần Chí Trăn hắn ta lại dễ dàng bị ngăn chặn như vậy được? Hắn ta có lẽ mãi mãi cũng không biết được nguyên nhân.
Bởi vì Khương Vọng không có ý định sẽ cho hắn ta biết tới Lạc Lối.
Lấy năng lực của Luyện Hư Bát Cực Đao, cộng thêm với khả năng đi chuyển trong hư không hiện thế, vượt qua khoảng cách không gian, dĩ nhiên nó thật sự vô cùng mạnh mẽ.
Đây tuyệt đối là đao thuật đỉnh cấp.
Nhưng Khương Vọng từ sớm đã chứng kiến qua những kiểu tấn công tương tự nên khi gặp gỡ bất chợt trong ngày hôm nay, hắn cũng không cảm thấy xa lạ.
Đó là khi ở trong Mê Giới, hắn ta đã từng gặp qua thần thông Liệt Không của cường giả Hải tộc Ngư Tự Khánh.
Thần thông trời sinh "Không nhìn khoảng cách, công kích vượt không gian" còn nhanh hơn, đột ngột hơn Luyện Hư Bát Cực Đao.
Bởi vì đao của Tần Chí Trăn còn phải đi qua một đoạn đường hư không mà Ngư Tự Khánh thì không cần tới điều đó.
Lúc đó khi đối đầu với Ngư Tự Khánh, hắn đã phải dựa vào dự đoán.
Lần thứ nhất suýt chết, lần thứ hai vẫn bị thương, lần thứ ba thì đã có thể tránh được... Cuối cùng, hắn đã giết chết Ngư Tự Khánh ở bên trong Giới Hà.
Trận đấu kéo dài càng lâu, Khương Vọng càng hiểu rõ đối thủ, "hiểu biết" mà hắn thu thập được càng phong phú, dự đoán mà hắn đưa ra càng chuẩn xác.
Mà đao và kiếm của hắn và Tần Chí Trăn, đã va chạm cả nghìn lần!
Một trong những lựa chọn sai lầm lớn nhất của Tần Chí Trăn, là kết thúc trận chiến với Bắc Cung Khác của Ung quốc một cách chậm chạp để có thể chèn ép khí thế của hắn.
Trận chiến đấu giữa hai người bọn họ đã bắt đầu từ cuộc đối thoại trong lần tuyển chọn cho cuộc so tài này rồi.
Lúc đó, Tần Chí Trăn đã bắt đầu lập thế. Mà Khương Vọng, bắt đầu từ lúc đó, đâu phải không nghiên cứu hắn ta?
Cũng không phải chỉ mỗi Tần Chí Trăn hắn ta.
Mỗi một thiên kiêu trên đài Thiên Hạ này, Khương Vọng đều đã rất nghiêm túc quan sát qua, hắn xem xét từng trận từng trận đấu, cũng nghiễn cứu kỹ càng từng chiêu từng thức mà các thiên kiêu tung ra, chỉ là vì muốn bổ sung "hiểu biết" cho bản thân mình.
Mà, để kiến tạo xu thế vô địch, Tân Chí Trăn để cho Bắc Cung Khác có đủ thời gian để thể hiện bản thân - điều đó cũng cho Khương Vọng đủ thời gian để hiểu rõ.
Và cũng từ lúc cả hai vừa bước lên võ đài cho đến tận bây giờ, trong mười chín tức của Trạng thái Thanh Vân Tiên, Khương Vọng không hề để lãng phí bất kỳ một tức nào. Trong thế giới của thanh âm, tất cả những gì liên quan tới Tần Chí Trăn hắn không hề bỏ qua dù chỉ là một âm tiết nhỏ.