Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1839 - Chương 1839: Liếm Láp Vết Thương

Chương 1839: Liếm Láp Vết Thương

Chỉ là con chó nhỏ này có chút ngốc nghếch, hình như nó không hề biết quả này có thể ăn được.

Khương Vọng quyết định đã làm người tốt thì làm người tốt tới cùng, ngón tay hắn khẽ động, một luồng kiếm khí linh động di chuyển về phía trước, trong nháy mắt đem quả thiết tương lột bỏ sạch sẽ, mùi thơm nồng nàn ngay lập tức tỏa ra bốn phía.

Thế nhưng tiểu hôi cẩu lại mạnh mẽ co rúc về phía sau một chút, trợn tròn mắt nhìn xung quanh, hình như cảnh tượng vừa rồi đã làm cho nó cảm thấy sợ hãi.

Nên nói nó là một chú chó nhỏ có tính cảnh giác rất cao.

Nhưng mà mùi của cái loại trái cây đó .....thơm quá!

Cho nên nó do dự, hơi hơi nhích dần người về phía trước. Đầu tiên sử dụng móng vuốt thịt hơi đụng vào quả đó một chút. Sau khi xác định quả này không phải là quái vật gì, nó mới nhẹ nhàng xích lại ngửi ngửi, sau đó há mồm cắn một miếng nhỏ...

Cái đuôi nhỏ phía sau nhanh chóng đung đưa qua lại càng lúc càng nhanh!

Cả cái đầu nhỏ gần như vùi hoàn toàn vào trong quả thiết tương, cái miệng không ngừng đóng mở, nhấm nuốt, cả thân mình cũng đứng thẳng dậy!

Khương Vọng kéo kéo khóe miệng. Bây giờ hắn mới thu hồi lực chú ý về, hoàn toàn tập trung vào thương thế trên người.

“Ăn đi, ăn để trưởng thành nhanh một chút, ai đánh ngươi ngươi liền đánh lại người đó.” Hắn có chút nhàn hà nghĩ thầm

Trên người chỗ nào cũng là vết thương, chỗ nào cũng cảm thấy đau đớn, hắn cũng chỉ có thể tự mình tìm thú vui, tự mình làm mình thoải mái một chút.

Đến giờ hắn mới có thể bình tĩnh lại một chút, cũng có thời gian ngẫm nghĩ lại tình cảnh bị đuổi giết mà chỗ nào cũng lộ ra điểm cổ quái vừa rồi.

Đầu tiên là Lệ Hữu Cứu.

Ngay từ đầu Lệ Hữu Cứu đã rất kỳ lạ rồi, tại sao ông ta lại đi quận Hành Dương.

Tất cả mọi người đều biết rằng vụ án của Hoàng Dĩ Hành là do Khương Vọng hắn đứng đầu. Tề thiên tử chính là muốn lấy hắn ra làm gương, giải quyết vụ đại án liên quan đến Tào Giai này, từ đó chấm dứt hoàn toàn cuộc tranh đấu giữa người Tề “cũ và mới” ở Đại Tề.

Một thanh bài có đẳng cấp khác biệt như Lệ Hữu Cứu nhúng tay vào, trực tiếp di dời sự chú ý của mọi người, khiến người ta khó lòng phân biệt được cái gì là chủ, cái gì là thứ.

Sua khi người này tới, lúc đầu nói là vụ án đã được kết luận, tỏ vẻ mình sẽ không làm ảnh hưởng gì đến sự bình phán của vụ án, nhưng sau đó ông ta lại tung ra tin tức của Dương thị dư nghiệt, cố ý mang theo Khương Vọng cùng nhau lên đường đi truy bắt, đem vụ án này cùng với vụ án của Tiểu Liên Kiều cùng nhau phán xét...

Lúc đó quả thực ông ta cũng thuyết phục được Khương Vọng.

Đặc biệt là sau khi cùng nhau đồng hành trên Tinh Nguyệt nguyên trước đó, cả hai bên cũng đã thiết lập được một mối giao tình nhất định, lại thêm vào việc cơ mật giữa Lâm Hữu Tà và thế gia tứ đại thanh bài. Quả thật lúc đó Khương Vọng đã bị thu hút toàn bộ sự chú ý, không còn sức để để ý đến những sự kỳ lạ này.

Tất cả những sự việc này, vốn là đều có thể giải thích được.

Nhưng sau khi hắn bị thương, chúng lại trở thành những điểm đáng nghi.

Mà sự gia nhập nửa đường của Nhạc Lãnh cũng thực sự rất kỳ lạ.

Rõ ràng vị Bổ Thần đại nhân đại danh đỉnh đỉnh của Tề quốc, tại sao lại giống y chang như tên lính mới thiếu kinh nghiệm, nóng lòng muốn lập công vậy. Ông ta chỉ vì một tin tức lưu lại của Dương thị dư nghiệt mà phóng ngựa như bay ngay trong đêm để ra nhập đội ngũ truy bắt.

Vấn đề chính là ở chỗ này, Bổ Thần Nhạc Lãnh như ông ta mà cũng cần phải tranh giành một chút công lao nho nhỏ này sao?

Tất nhiên Nhạc Lãnh cũng đã tự đưa ra lời giải thích. Ông ta nói ông ta rất có hứng thú với Địa Ngục Vô Môn - Tần Quảng Vương ở ngay trước mặt ông ta đạt được thành tựu Thần Lâm, nghênh ngang mà đi. Cùng lúc với uy danh của Doãn Quan được truyền đi rộng rãi, thì danh tiếng của Bộ Thần Nhạc Lãnh cũng khó tránh khỏi bị tan thành mây khói.

Nếu nói thì cũng có thể nói xuôi được.

Nhưng cũng là câu nói đó, nếu ở trong tình huống mà nguy hiểm đã được xác định là sẽ xuất hiện, thì điểm khả nghi này cũng khó lòng mà nói rõ được.

Càng đừng nói là lúc ở trong khe núi đó, khi hai con người thần bí kia vừa chạy thoát thì bên này hai vị Thần Lâm và Bổ Thần đã ngay lập tức đuổi theo, trong chốc lát đã bỏ lại vị thiên kiêu trẻ tuổi của bổn quốc.

Cái này cũng không được xem như là một vấn đề.

Bất kỳ một vị tu sĩ Thần Lâm nào, đều vượt qua thọ mệnh bình thường của phàm nhân, chân chính là kiểu người “ta như thần lâm.”

Vì thế họ không thể nào đi theo bên cạnh một người thiên kiêu trẻ tuổi cả ngày, cũng không thể thời thời khắc khắc đều bảo hộ hắn được.

Cho dù Khương Vọng có là một nhân vật tiêu biểu trong thế hệ những ngời trẻ tuổi cùng trang lứa ở Tề quốc, thì điều này cũng không thực tế.

Không cần bàn đến các mối quan hệ như cha con thầy trò, những người có tư cách tranh giành hoàng vị như Khương Vô Hoa hay Khương Vô Khí thì cũng có thể được coi là ngoại lệ.

Nhưng Khương Vọng thì không được.

Nhiều nhất thì chỉ có những vị cường giả trấn thủ đại trận hộ quốc, sẽ chú ý tới hắn một chút – đảm bảo an nguy cho hắn ở vùng biên giới Tề quốc này. Kỳ thực cái này cũng có hạn chế. Dù sao thì những cường giả có cấp bậc khác biệt như thế, cũng không thể nào ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào Khương Vọng được. Bản thân Khương Vọng cũng không đồng ý với điều đó. Nhiều nhất thì chỉ có thể liên kết một số báo hiệu, để sau khi Khương Vọng xảy ra chuyện, bọn họ có thể biết để nhanh chóng phản ứng lại.

Sau khi ra khỏi Tề quốc rồi thì cái này cũng không còn tác dụng.

Giống như lúc ban đầu khi Trọng Huyền Thắng trực tiếp xuất thành đi tìm Tô Xa, Trọng Huyền Trử Lương liền mau chóng đi theo. Nếu đổi thành một người khác, ai có thể khiến cho Hung Đồ thủ hộ như thế cơ chứ? Tự ông ta cũng muốn tu luyện, cũng muốn từ vị trí đệ nhất Thần Lâm ở Đông vực, mạnh mẽ tiến lên tới vị trí cường giả Động Chân.

Vì thế Lệ Hữu Cứu và Nhạc Lãnh chia nhau đi truy bắt mục tiêu chạy trốn, nếu lấy thanh bài làm gốc, thì cũng không xem như là vấn đề gì.

Khương Vọng cũng không phải là đứa trẻ sơ sinh không thể tự lo liệu cuộc sống cá nhân được.

Nhưng bọn họ vừa mới đi tức thì, tập kích liền ngay lập tức xảy ra.

Cái này không thể không nói... quả thực có chút quá trùng hợp đi.

Cuối cùng thì ai mới là người có vấn đề?

Bình Luận (0)
Comment