Lâm Tiện tay cầm Khảm Sài Đao, một đường thật cẩn thận, nhìn trước nhìn sau, từ lối vào của Đoạn Hồn Hiệp đã tìm đến được Loạn Thạch Cốc, mà cảnh tượng đầu tiên mà y nhìn thấy, chính là một màn như thế.
Đối với người mang Vô Câu Thần Thông như y mà nói, bất kỳ trận pháp nào cũng không thể nhốt nổi y.
Thiên địa rộng lớn, vô câu vô thúc.
Cho dù là ở bên trong Tiên Thiên Loạn Ly Trận như thế này, y cũng có thể hành động một cách vô cùng tự nhiên.
Cửu Đại Nhân Ma, tiếng xấu vang xa, tất nhiên y cũng biết tới.
Vạn Ác, Tước Nhục, Yết Diện, Khảm Đầu Tứ Đại Nhân Ma, người người đều mang nợ máu trên người. Trên đời này không biết có bao nhiêu người muốn “giết ma trừ ác”, nhưng không có cách nào tìm thấy bóng dáng ma kia, nhưng nếu đã tìm thấy rồi...thì thường thường cũng không còn hơi thở nữa rồi.
Y nghĩ nếu để chính mình chống lại với bất kỳ một tên nào trong Tứ Đại Nhân Ma thì cũng chỉ có thể cố gắng tìm cơ hội thoát thân mà thôi. Y kỳ thực cũng có thể tham dự thiên kiêu Nội Phủ Cảnh của Hoàng Hà Hội, bởi vì sự tồn tại của thần thông, nên việc Nội Phủ Cảnh khiêu chiến Ngoại Lâu Cảnh là thường thấy nhất trong tất cả các cảnh giới...Nhưng đây chính là Tứ Đại Nhân Ma.
Là cường giả Ngoại Lâu Cảnh chân chính, một tồn tại tuyệt đối không phải cứ tùy tiện là có thể vượt qua được.
Ít nhất là y – người được toàn bộ Dung Quốc đặt kỳ vọng vô cùng cao là không thể làm được.
Nhưng mà...
Đối mặt với Tứ Đại Nhân Ma, Khương Vọng lại ở ngay trước mắt y, chủ động rút kiếm, dẫn đầu xông trận. Khí thế kia cũng như hổ đói nhảy thẳng vào bầy dê, tựa như không có ai có thể là đối thủ của hắn vậy.
Đây chính là Nhân Ma!
Sau đó y liền nhìn thấy, Khương Vọng cả người phủ đầy ánh sáng của Ngũ Phủ, hiện ra trạng thái hoa lệ của Kiếm Tiên Nhân, bộc lộ ánh sáng chói lóa vô cùng vô tận của Thiên Phủ Chi Uy, khiến y cảm thấy vô cùng choáng váng.
Y đã tận lực suy nghĩ về sự chênh lệch giữa y và Khương Vọng, nhưng một màn ngày hôm nay đã nói cho y biết, tất cả những suy tính trong tưởng tượng của y, cũng không thể lấp đầy sự chênh lệch thực tế này!
Y nhìn thấy Khảm Đầu Nhân Ma cực kỳ dữ tợn đáng sợ kia hiện ra Cực Sát Ngạ Quỷ Thân, cảm thụ cái loại thuần túy tà ác cùng mạnh mẽ đó, chỉ cảm thấy vô cùng kinh khủng, rất khó khăn để có thể đứng thẳng đón lấy sự uy hiếp đó.
Rồi sau đó lại thấy lực lượng bộc phát của Yết Diện Nhân Ma, thấy cái bóng mờ của một con Hồng Nhãn Cự Yến khiến người ta phải sợ hãi kia, làm cho đến cả thần hồn của y cũng phải run sợ...
Cấp bậc Ngoại Lâu Cảnh có thể cường đại đến như thế này sao?
Cấp bậc Nội Phủ Cảnh có thể mạnh mẽ đến vậy à?
Sau khi y đạt được Vô Câu thần thông, liền được triều đình Dung quốc đào tạo như một sát thủ thực thụ. Tuy ngày thường y kiệm lời ít nói, nhưng trong lòng cũng có sự kiêu ngạo của chính mình, tự nghĩ sau khi luyện thành Vô Câu, thì có thể bằng một chuôi Khảm Sài Đao, tung hoành khắp thiên hạ.
Nhưng vào chính giờ phút này đây, chính trận chiến đang phát sinh trước mặt y đây đã đổi mới hoàn toàn nhận thức của y về lực lượng của từng cấp bậc.
Chỉ cảm thấy bất luận xét từ khía cạnh nào đi chăng nữa, thì cũng khó mà lấy lý do may mắn ra được.
Nhất là Khương Vọng.
Y còn chưa chạm tới cấp bậc Ngoại Lâu Cảnh, có thể nhận biết còn chưa đủ sâu sắc, nhưng y đang ở trong cấp bậc Nội Phủ Cảnh, lại hoàn toàn không hề hay biết, rằng tu sĩ Nội Phủ Cảnh có thể mạnh mẽ đến như vậy.
Đây chính là thực lực của người đứng đầu Hoàng Hà Hội hay sao?
Một màn trước mắt này đã khiến y nhận thức được, từ trước đến nay, tầm mắt của y hạn hẹp đến bao nhiêu. Thật giống như, y chỉ cần ở lâu trong Đoạn Hồn Hiệp một ngày, thì tầm mắt lại được mở rộng thêm một chút.
Ở nơi bên trong Tiên Thiên Loạn Ly Trận này, Lâm Tiện cảm thấy một sự mờ mịt chưa từng có!
Con đường phía trước không biết, đường lui không biết, tay cầm thanh đao lạnh như băng.
Có sự cách trở của Tiên Thiên Loạn Ly Trận, Khương Vọng cũng không biết trận chiến này có khách tới xem.
Toàn bộ tâm tình của hắn đều đặt vào trận chiến chật vật chưa từng có này, quyết tâm muốn khiêu chiến cả truyền thuyết!
Nhưng mà vị hán tử mập mạp đột ngột xông lên trước mặt hắn kia, chính là trở ngại đầu tiên khó mà vượt qua.
Chỉ tiện tay lấy một cái nón lá rộng vành, mà lại có tiếp xúc với Trịnh Phì Lý Sấu.
Hắn đã từng bị tên hán tử mập mạp kia vơ vét tài sản, hắn cũng từng treo ngược tên hán tử mập này lên, lúc đó Trịnh Phì Lý Sấu cũng cười hì hì mặc hắn trói, bây giờ nghĩ lại, chẳng qua là đang chơi đùa bỡn với hắn mà thôi.
Nhân Ma có tính trẻ con, còn ác hơn so với ác nhân bình thường.
Tùy ý làm bậy, buông thả làm điều ác.
Bọn họ biết chuyện mình làm là chuyện ác, nhưng cái “ác” này, chỉ là do tiêu chuẩn của thế tục đánh giá hành động của bọn họ. Bản thân bọn họ cũng không cảm thấy có cái gì không tốt.
Chỉ cần là những chuyện khiến cho bản thân bọn họ cảm thấy vui vẻ sung sướng, thì bất kỳ chuyện gì đều có thể làm được.
Cho nên bọn họ vừa có thể chơi cùng Khương Vọng trò chơi vơ vét tài sản, cũng có thể cười hì hì nhìn Khương Vọng làm cách nào để đối phó bọn họ, càng có thể không cố kỵ chút nào giết chết toàn bộ tu sĩ Thanh Vân Đình…
Nhưng trước mắt mà nói, chuyện trọng yếu nhất bây giờ là lúc còn ở sơn môn Thanh Vân Đình ở Ung quốc, Khương Vọng đã tận mắt nhìn thấy sự quỷ dị của thần thông của tên hán tử mập này.
Hắn biết rằng trước khi tra ra được rõ ràng thần thông kia là gì, thì tuyệt không thể để kiếm của chính mình hạ xuống.
Cho dù Trịnh Phì – người đã mở ra Không Môn, nhìn có vẻ rất dễ dàng bị một kiếm giết chết.
Bởi vì sự tồn tại của thần thông Ác Báo, sau khi kiếm này hạ xuống, có thể người chết lại chính là bản thân hắn.
Một kiếm rực rỡ của Khương Vọng đi đến chỗ này, người đứng thẳng trên không trung, bỗng nhiên kiếm quang được thu lại, ẩn tàng hoàn toàn về phía sau lưng.
Một kiếm hiển hách như vậy, bị hắn thu lại lặng yên không một tiếng động.
Sự khống chế tuyệt vời đến đỉnh cao này, nếu không phải là một kiếm khách cao cấp thì tuyệt đối không thể làm được.
Hắn tiến gần tới trước người Trịnh Phì, tựa như muốn cường ngạnh đụng tới một lần. Nhưng trước khi hai tay của Trịnh Phì có thể ôm trọn, chân hắn lại điểm một chút trên hư không, thanh vân ấn ký hiện lên rồi lại tiêu biến. Khương Vọng nhân cơ hội này phóng lên trên trời cao, thoát khỏi Trịnh Phì, trực tiếp đối mặt Yết Diện Nhân Ma!