Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2032 - Chương 2032: Như Đang Truy Tư (2)

Chương 2032: Như đang Truy Tư (2)

Ngàn loại người có ngàn loại ý nghĩ, Khương Vọng cũng không biết mọi người bàn luận hắn như thế nào trong khi đại quân tập kết tại Tinh Nguyệt Nguyên.

Khương Vọng chia tay Dư Bắc Đấu, một mình rời khỏi Đoạn Hồn Hạp, đứng tại miệng hẻm núi, lắng nghe tiếng gió thổi qua hẻm núi, hắn bỗng muốn án kiếm hét dài.

Cuối cùng vẫn kiềm chế lại.

Từng trải việc hiểm tử hoàn sinh cũng không tốt đẹp gì cho cam, cảm giác của người trong cuộc rất bất lực, cũng rất khó chịu.

Nhìn lại Đoạn Hồn Hạp, hắn giơ ngón trỏ lên. Hơi khói ngưng tụ thành hình bích thảo, thoát khỏi đầu ngón tay, bay múa trong gió.

Dư Bắc Đấu hỗ trợ suy diễn bí thuật Truy Tư, danh xưng "chỉ cần có giao chiến, thần hồn quan sát, trong vòng ba ngày không đứt, vạn dặm cũng có thể truy tới".

Dựa vào phương diện thần hồn nhận biết mục tiêu cần truy tung, khắc ấn xuống, hình thành cảm ứng trên phương diện thần hồn, từ đó hoàn thành khả năng truy tung.

Từ thực tế sử dụng để miêu tả đơn giản, chính là tại phương diện thần hồn của mình, khắc vào đặc trưng tương quan của thần hồn mục tiêu, từ đó hình thành một loại cảm ứng như là "tử thể" và "mẫu thể" vậy.

Với góc độ này, thuật này vẫn có tên là Truy Tư, với ý cảnh kẻ lãng tử nhớ quê hương, cũng là rất chuẩn xác.

Lúc này hắn sử dụng thuật này, đương nhiên là vì truy tìm Yết Diện Nhân Ma.

Chỉ giết ba trong Tứ Đại Nhân Ma, vẫn không đẹp lắm.

Cũng bởi vì cái gọi là diệt cỏ tận gốc, nếu như cơ thể đã khôi phục hoàn toàn, cũng không ngại đuổi giết một lần!

Bí thuật Truy Tư thăng hoa, chính là sau khi Yến Tử thoát đi, thế nhưng trước khi ả ta rời đi, Khương Vọng đã làm xong chuẩn bị chém giết thần hồn, Càn Dương chi Đồng cũng đã mở ra, khá rõ ràng thần hồn của ả ta là như thế nào.

Giờ phút này, "miêu tả" một lần nữa, cũng không khó khăn lắm.

Thứ cần quan tâm hiện tại cũng chỉ còn thời gian và khoảng cách.

Bởi vì thần hồn mỗi người đều biến hóa không ngừng, hơn nữa loại cảm ứng phương diện thần hồn này cũng không vững chắc, cho nên nhiều nhất nó cũn chỉ có thể duy trì trong vòng ba ngày, đồng thời cũng có hạn chế về mặt khoảng cách.

Trước mắt mà nói, hạn chế mặt khoảng cách quyết định bởi lực lượng thần hồn của Khương Vọng.

Truy Tư thảo hiện lên trên đầu ngón tay, trên lá cây, gân lá di động, cấu tạo thành ảo ảnh của một cô gái.

Không nhìn kỹ thì không nhìn ra, thế nhưng nó chính là thứ ngưng tụ những dấu vết thần hồn đặc biệt của thần hồn Yết Diện Nhân Ma.

Bước Truy Tư đầu tiên đã hoàn thành, tiếp đó chính là xem xét cảm ứng giữa nó và thần hồn bản thể "mô phỏng".

Thời gian quá lâu không thể thành công, khoảng cách quá xa cũng không thể thành công.

Cây cỏ chập chờn một trận, rồi ngã xuống, chỉ về phía đông nam!

"Cỏ nhỏ cúi đầu, như đang truy tư. Người đã đi có thể đuổi tới, người đã tới có thể đuổi kịp."

Khương Vọng nhảy lên không, xuyên mây bay về nơi xa.

Chỉ để lại tiếng tay áo phất phới, giống như đang đáp lời tiếng gió lạnh lẽo hàng ngàn vạn năm đều không thay đổi trong Đoạn Hồn Hạp này vậy.

Đạo lịch ngày 27, tháng 9 năm 3919, tại địa vực phía Đông Nam, Thiên Hình Nhai.

Thiên Hình Nhai bắc nhìn cường Tề, tây nhìn xuống đại Hạ, nam có họa thủy, đông gần Hãn Hải.

Hùng vĩ khắp thế gian, ít có người ngoài tới.

Ba tòa pháp cung uy nghiêm, đứng sừng sững ở trên vách núi này.

Ngày hôm đó như thường, vẫn là "sóng biển đập vách đá, gió núi đụng nghi thạch".

Cái gọi là "nghi thạch", chính là một loại tảng đá đặc biệt tại Thiên Hình Nhai, tản mát khắp vách núi, khắp nơi đều có thể thấy được. Có các loại hình thù khác biệt, thế nhưng phần đáy chắc chắn là vuông vức. Đặc điểm khác biệt lớn nhất của nó với tảng đá bình thường chính là, mỗi khi có gió thổi tới, loại tảng đá này đều đồng thanh phát ra tiếng vang, giống như một người đang hét lớn - "uy".

Mọi người cho rằng nó giữ gìn uy nghi của Thiên Hình Nhai, cho nên đều gọi nó là nghi thạch.

Cũng tên là "thanh uy thạch".

Một ông lão tóc trắng mang theo trùm mắt độc nhãn, từ trên không hạ xuống, bước đi tới dọc theo đường núi.

Bước từng bước trên đường núi ngay ngắn rộng lớn, từ bỏ việc bay qua.

Ngẩng đầu nhìn lên, thấy được một tòa pháp bi cao ngất, không gợn mây nào dám quấn.

Trên pháp bi có từng chữ lớn như thiết họa ngân câu(*), từng nét bút rõ ràng, thâm thúy bắt mắt, tựa như mấy chữ này không phải được lưu trên tấm bia đá, mà là lưu lại trong đất trời này vậy.

(*thiết họa ngân câu: Ý nói chữ viết sắc sảo, đẹp đẽ, từng nét vạch như khắc bằng sắt, từng nét móc như được chạm bằng bạc.)

Chữ viết...

"Thiên khả hình, địa thụ pháp, nhân tu tại quy củ chi gian!"

Mười ba chữ cái viết theo hàng dọc, đứng giữa đất trời, như kim hiến ngọc chương, uy nghiêm không thể xâm phạm.

Nó đại biểu cho tiêu chuẩn của tinh thần, là ý chí của Tam Hình Cung từ vạn cổ tới tận ngày nay.

Ngay khi ông lão độc nhãn này ngẩng đầu nhìn bia, một giọng nói có thứ tự, như đao khắc rìu đục, lại như từ chín tầng trời hạ xuống...

"Dư chân nhân! Chuyện này là sao?"

Thầy tướng đỉnh cấp đương đại, người có thành tựu đoán mệnh tối cao hiện thế, năng lực tính toán đệ nhất Chân Nhân đương đại - Dư Bắc Đấu... Vẫn duy trì tư thế ngẩng đầu nhìn bia, lên tiếng hỏi: "Xin hỏi Kịch Quỹ chân nhân, pháp là như thế nào?"

Trong gió núi, thanh âm kia truyền ra: "Công chính."

Dư Bắc Đấu hỏi: "Thế gian có người bất công, bất chính, vượt khuôn, ta nên hỏi ai?"

Giọng nói kia hỏi: "Liên quan một người? Một địa phương? Một tông? Hay một nước?"

Dư Bắc Đấu nhếch miệng cười, nói: "Liên quan tới quốc gia mạnh nhất đương đại, Đệ nhất Nội Phủ từ xưa tới nay!"

Giọng nói kia im lặng một lát, nói: "Xin mời đi lên Quy Thiên Cung."

Lại nói thêm: "Dư chân nhân cũng biết quy củ."

"Kịch Quỹ chân nhân, ngươi cũng không giống như người ưa thích nói nhảm..." Dư Bắc Đấu lắc đầu, thu lại nụ cười, nói tiếp: "Nếu có ngụy ngôn, thiên địa có thể hạ hình phạt!"

Ầm! Ầm! Ầm!

Trên núi cao, sấm sét vang dội.

Ngay cạnh tòa vạn cổ pháp bi, bỗng có một cánh cửa mở rộng ra.

Đó là một cánh cửa bằng gang cổ xưa mà nặng nề, có các đường thẳng ngang dọc đều đặn trên cánh cửa, chia cánh cửa này thành vô số ô vuông có kích thước bằng nhau...

Năm tháng in sâu trên đó, mặt trời lẫn mặt trăng đều chiếu qua nó.

Trong khi nó vừa mở ra, dù mạnh như Dư Bắc Đấu, cũng phải khom người ba phần trong nháy mắt.

Khi cánh cửa hiện lên, ông ta như bị toàn bộ đất trời đẩy ra bên ngoài vậy.

Khi cửa mở ra, ông ta lại được dung nhập vào trong đất trời một lần nữa.

Chỉ là vùng "đất trời" này, càng nghiêm ngặt, càng quy củ hơn.

Dư Bắc Đấu chỉ liếc nhìn qua, liền đi vào trong.

...

...

Bình Luận (0)
Comment