“Nhưng hiện thế không phải Sâm Hải Nguyên Giới, Nhân tộc hiện thế sẽ không mặc cho Thần xâm lược, không dễ đi săn như vậy. Một khi bị vài cường giả phát hiện hành vi của Thần, cho dù Thần có sức mạnh Chân Thần, cho dù trốn ở Sâm Hải Nguyên Giới... cũng không thể may mắn thoát khỏi “
Khương Vọng nghe đến đó, kinh ngạc, sợ hãi: “Sứ giả Long Thần?”
“Sự nhạy cảm của ngươi quả thực làm người ta kinh ngạc.” Trong mắt Quan Diễn có chút hương vị tán dương, gật đầu nói: “Cái gọi là sứ giả Long Thần, chỉ là mưu kế nuốt Nhân tộc hiện thế của Long Thần. Long Thần không biết dùng cách gì, cấu kết với bí cảnh Thất Tinh Lâu hiện thế, lặng lẽ thay đổi một phần của bí cảnh gốc, chế tạo cái gọi là thần tích ‘Long Thần ứng tòa’, dùng nhiệm vụ sứ giả Long Thần, cho mấy người chỗ tốt, để lừa gạt lương thực liên tục không ngừng...”
Hiểu rồi...
Khương Vọng đã hiểu quá nhiều!
Một nghi vấn làm trong lòng bọn họ bối rối rất nhiều lúc trước, chính là người bạn của Tô Khởi Vân chết trong “Sự xâm nhiễm của bóng đêm” kia, vì sao ngoài thi thể ra, hộp trữ vật cũng không thấy rồi?
Phải biết rằng theo kinh nghiệm của Sâm Hải Thánh tộc trong quá khứ, cho tới bây giờ sự xâm nhiễm của bóng đêm chỉ mang người đi, mà không động đến vật...
Khi đó bọn họ hoài nghi, phải chăng còn có sinh mệnh khác, có thể tự do đi lại trong sự xâm nhiễm của bóng đêm, thậm chí hoài nghi có phải là những người khác cùng giáng lâm Sâm Hải Nguyên Giới hay không.
Hiện tại xem ra... thứ lấy đi hộp trữ vật kia, rõ ràng chính là yến kiêu bị Long Thần khống chế.
Bởi vì hộp trữ vật của Tiểu Ngư đến từ hiện thế.
Bởi vì vị “Long Thần” kia cần lục xem di vật của Tiểu Ngư, để hiểu rõ thế giới bên ngoài, hiểu rõ hiện thế nhiều hơn, từ đó trợ giúp Thần khống chế Ngọc Hành tinh!
Ngọc Hành dời tinh vị, rơi vào trên vầng sáng của tế đàn tạo thành bảo tọa, cái gọi là thần tích “Long Thần ứng tòa” từng làm cho Khương Vọng khó giải trăm bề. Hiện tại xem ra, đó rõ ràng chính là miêu tả dã vọng của Long Thần. Thần muốn khống chế Ngọc Hành, lấy ý chí của mình thay thế ý chí Ngọc Hành tinh, từ đó ngồi lên thần tọa cao hơn vạn giới!
Không nói đến quá trình phát hiện chân tướng lịch sử này có bao nhiêu gian nan, nguy hiểm dường nào.
Chỉ nói đến một đối thủ như vậy.
Khương Vọng tự hỏi mình trong lòng, nếu mình phát hiện dã vọng của Long Thần, sẽ lựa chọn thế nào.
Có thể giả vờ như không biết, phối hợp “hoàn thành nhiệm vụ”, rồi rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới hay không?
Có lẽ sau khi trở lại hiện thế, hắn chắc hẳn sẽ nghĩ biện pháp nhanh chóng báo cáo việc này cho cường giả hiện thế. Nhưng vũ trụ mênh mông như vậy, dưới tình huống không có điểm mốc xác thực, làm thế nào để tìm kiếm Sâm Hải Nguyên Giới?
Trên thực tế, rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới chẳng khác nào từ bỏ sinh linh giới này —— việc này vốn không có gì đáng trách.
Vốn không có quan hệ gì với Sâm Hải Nguyên Giới, càng không cần phải có trách nhiệm với giới này. Hơn nữa, đây lại là sự kiện vượt xa phạm vi năng lực của tu sĩ Nội Phủ, chưa đủ năng lực, có thể thông cảm. Bất cứ kẻ nào cũng không có quyền lợi gò ép người khác hi sinh.
Nói đúng sự thật, Khương Vọng không biết nếu thân ở trong khoảnh khắc như thế, mình sẽ lựa chọn thế nào. Lúc này hết thảy suy nghĩ cũng không thể đại biểu kết quả sau cùng.
Nhưng lựa chọn của Quan Diễn rất rõ ràng —— đối mặt.
Y đối mặt với Long Thần!
Đối mặt với một tồn tại kinh khủng lấy ngôi sao vũ trụ làm mục tiêu, lấy toàn bộ Sâm Hải Nguyên Giới làm bố cục, thậm chí ma trảo còn chạm đến Nhân tộc hiện thế.
Đây là dũng khí bậc nào?
“Sở dĩ tiền bối...” Khương Vọng hỏi: “Long Thần như vậy, phải đối phó thế nào?”
“Đối kháng Long Thần không phải việc một sớm một chiều. Làm thế nào mới có thể đánh bại Thần, ta vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này. bắt đầu từ hơn năm trăm năm trước cho tới bây giờ, cũng cố gắng cho tới bây giờ.”
Quan Diễn nhìn Thần Long mộc mục nát trước mắt, có vẻ tang thương không thể tránh né: “Bố cục của Long Thần rất hoàn chỉnh, cũng tiến hành kế hoạch vô cùng thuận lợi, lợi dụng một ác cầm yến kiêu trong truyền thuyết, gần như hoàn thành tất cả động tác, từng bước, từng bước thao túng Sâm Hải Nguyên Giới, đồng thời khóa chặt ý chí thế giới của Sâm Hải Nguyên Giới.
Thế là Thần bắt đầu tiến thêm một bước động tác, cưỡng ép chen vào trong căn nguyên thế giới, bắt đầu cắn nuốt ý chí thế giới của Sâm Hải Nguyên Giới, cũng đưa tay về hướng Ngọc Hành tinh... Mà đây chính là cơ hội duy nhất của ta, cũng là thời cơ chúng ta chờ đợi rất lâu.”
“Trong khi Long Thần cắn nuốt ý chí thế giới, cũng bị ý chí thế giới hãm chân, đồng hóa. Đó nhất định là một cuộc vật lộn dài dằng dặc, trước khi quyết ra bên thắng sau cùng, không ai có thể thoát thân. Thần là một kẻ vô cùng cẩn thận, cho dù vào thời kỳ này, cũng có ba sự chuẩn bị, một là lấy sự xâm nhiễm của bóng đêm xoá bỏ thời gian của giới này, hai là dùng yến kiêu thay mặt đi lại trên đời, ba là khống chế Sâm Hải Thánh tộc tín ngưỡng Thần từ đầu đến cuối.”
“Ban đêm là cơn ác mộng của Sâm Hải Nguyên Giới, ước chừng một nửa thời gian trong cuộc đời, sinh linh giới này chỉ có thể trốn trong cái gọi là vùng đất Thần Ấm sống tạm, vừa gia cố sự tín ngưỡng đối với Thần, lại cắt đứt càng nhiều khả năng phát triển. Mà yến kiêu và Sâm Hải Thánh tộc là kẻ địch, đứng ở hai phe đồng thời tàn sát Sâm Hải, không có bất cứ sinh linh nào có thể tránh thoát.”
“Chuyện đầu tiên ta làm chính là giết sạch đoàn trưởng lão của Sâm Hải Thánh tộc, cắt đứt liên hệ trực tiếp giữa Long Thần và Sâm Hải Thánh tộc. Sau đó ta thay đổi lịch sử, bồi dưỡng truyền thống, để cắt đứt nguồn gốc lực lượng của yến kiêu, cũng dùng việc này suy yếu Long Thần, kéo dài bước chân đồng hóa ý chí thế giới của Thần.”
Đến tận đây, đủ loại sắp xếp của Quan Diễn năm trăm năm trước đều có giải thích hợp lý.
Khương Vọng không nhịn được khen ngợi: “Tiền bối thật là đại thủ bút, dùng năm trăm năm giáo hóa đối kháng hỗn loạn, kiềm chế Long Thần, lấy thiện chém ác, công đức vô lượng, khó trách nặn thành kim thân!”
Quan Diễn lại chỉ cười khổ một tiếng, lắc đầu: “Long Thần bồi dưỡng ra ác cầm yến kiêu trong truyền thuyết, dùng nó làm một trong những thể xác của chính mình, cũng thường xuyên chiếu hình lên thân nó, thay mặt đi Sâm Hải Nguyên Giới. Vì che giấu mình, không bị cường giả quấy nhiễu, mọi chuyện dùng yến kiêu ra mặt. Bao gồm ăn sọ, bao gồm săn giết sứ giả Long Thần... Thần bồi dưỡng yến kiêu, thao túng yến kiêu, cũng càng ngày càng ỷ lại yến kiêu. Nói theo một ý nghĩa nào đó, yến kiêu cũng là Thần giai của Thần, là một bước từ người đến thần.”