Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2228 - Chương 2229: Gặp Ta Không Cần Tránh Đường (4)

Chương 2229: Gặp ta không cần tránh đường (4)

Thôn Tặc Bá Thể là thần thông Lực Phách, nếu đến Ngoại lâu, dù Khương Vọng có thêm một tầng ánh sáng năm thần thông tôi thể, thân thể trong trạng thái Thiên Phủ đi nữa, nhưng gần như chỉ xét sức mạnh nhục thân thì Hạng Bắc vẫn có thể dẫn trước.

Nhưng bây giờ, dù sao hắn ta cũng chỉ mới là Nội Phủ.

Cho nên hắn ta lui.

Trong ánh mắt kinh hãi của đám bằng hữu kia, hắn ta liên tục lùi lại giữa không trung, càng ngày càng xa.

Không kinh hãi như các bằng hữu của mình!

Dù xưa nay Hạng Bắc vẫn kiêu ngạo với sức mạnh cơ bắp của mình mà không chiếm được thượng phong, nhưng hắn ta vẫn không sợ hãi chút nào.

Làm sao hắn ta không biết thực lực của Khương Thanh Dương? Làm sao hắn ta không chú ý đến chiến tích của Khương Thanh Dương?

Nhưng hắn ta vẫn sẽ không lùi bước, vẫn muốn đánh một trận, vẫn muốn chiến thắng!

Người nhà họ Hạng… sao có thể lui nữa?

Trong đầu hắn ta, một bức tranh trải rộng ra.

Trục hoa quấn hoa văn hình rồng, mặt giấy lại vẽ hoa văn ma quỷ.

Trên Long Ma diễn binh đồ thăng hoa đến cảnh giới cực hạn hiện ra rõ ràng trước mặt Khương Vọng, từ mỗi góc độ khác nhau, phương diện khác nhau, thể hiện các Khương Vọng hoàn toàn khác nhau.

Đây là một nam nhân càng hiểu rõ thì càng có thể cảm thụ nó mạnh mẽ.

Càng tới vì chiến, sẽ càng vì đó mà sợ hãi thán phục.

Tài hoa chiến đấu bẩm sinh kia, biểu hiện khi chiến đấu của hắn, chính là cảm giác áp bách không gì sánh kịp.

Như nước, thiên biến vạn hóa.

Như không khí, ở khắp mọi nơi.

Có nhược điểm gì có thể tìm đây?

Trong chớp mắt Long Ma diễn binh đồ tỏa sáng chính là cơ hội…

Thấy rồi!

Hạng Bắc siết chặt tay, kích phong sáng lên đại biểu cho ánh sáng của lưỡi đao thần thông phá pháp, bắp tay nổi gân xanh như long xà, đạo nguyên trong cơ thể đang sôi trào, cuộn cùng huyết dịch, cùng nhau gào ghét.

Hắn ta muốn thuận thế xoay chuyển thế kích, diễn hóa Bát hoang vô cực, cứu lấy nỗi đáng tiếc trên Quan Hà đài của mình.

Nhưng ngay lúc này.

Bỗng nhiên thân kích trầm xuống.

Như có một ngọn núi ép trên kích.

Gân xanh trên cánh tay Hạng Bắc gần như muốn nổ tung.

Gã xuyên thấu qua Long ma diễn binh đồ mà thấy được…

Khương Vọng tiện tay hất kiếm lên, vỏ trường kiếm rơi thẳng xuống đất, đụng phá không gian, xuyên thủng thềm đá khiến cho mặt đất rung động!

Tay trái hắn ta đã quắp thành một trảo đi trước dò xét. Một trảo này thực sự có được thần vận của thần long giơ vuốt, cũng chính là thần long mà hắn ta thực sự nhìn thấy và tự mình diễn dịch khôi phục!

Thần long giơ vuốt ra chồng mây, chộp vào thân Cái Thế Kích.

Tồn tại này áp lực như núi cao.

Hạng Bắc xoay chuyển thế kích Bát Hoang Vô Cực, cứ như vậy mà bị áp chế xuống.

Thời cơ xảo diệu, tinh chuẩn khiến cho hắn ta nghi ngờ có phải đối phương cũng có Long ma diễn binh đồ không? Chẳng lẽ lần trước hắn ta cắt chém không chỉ là Đơn Kỵ phá trận đồ thôi sao?

Thôn Tặc Bá Thể không ngừng phả hơi mù mịt, không gián đoạn xâm nhập đối thủ, nhưng căn bản không làm gì được tầng phòng hộ của ánh sáng của năm thần thông.

Chớp mắt, tất cả sức mạnh nhục thân của hắn ta nổ tung, nhưng không cách nào dao động bàn tay kiên định kia. Người kia vừa cầm kiếm vừa cầm Cái Thế Kích của hắn ta.

Bản thân Cái Thế Kích cũng không ngừng ra sức, nhưng sức ấy cực kỳ nhỏ, va chạm dần dần, có thể không đến nỗi một lần bị công thành.

Cây kích này là binh khí nổi danh thiên hạ do Hạng Long sở hữu năm xưa, lúc này đang bị Khương Vọng nắm lấy vững vàng.

Dù lần trước hai người đã từng giao chiến trên Quan Hà đài cũng chưa từng xảy ra chuyện như thế.

Chênh lệch đã kéo dài!

Song phương giao chiến cùng với Tả Quang Thù đang quan chiến đều nhận thức được rất rõ ràng điểm này.

Mà đám bằng hữu đi cùng Hạng Bắc kia đều đã ngây người. Hạng Bắc dũng mãnh hạng nhất nào đã bao giờ bị đồng lứa áp chế đến nước này, đến binh khí cũng không khống chế nổi?

Những người khác nghe thấy có động tĩnh nhanh chóng đuổi tới chỉ thấy trên không trung của Hoàng Lương đài…

Hạng Bắc khởi động thân Thôn Tặc Bá Thể, cao tới hơn trượng, quanh thân quấn đầy khói đen, hai tay cầm Cái Thế Kích, hiển hiện tư thái vô cùng cuồng bạo cường đại.

Mà Khương Vọng một bộ thanh sam, quanh thân bao phủ ánh sáng Thiên Phủ chỉ đưa một tay vào giữa, giữ trên báng kích.

Cứ như vậy, hai người giằng co giữa không trung, như hai bức tượng!

Một người hùng tráng khôi ngô, quỷ vụ lượn lờ, như yêu ma.

Một người ngũ phủ luân chuyển, ánh sáng thiên phủ bao phủ toàn thân, lại như thần tiên!

Hình tượng thần ma giằng co này khiến cho người xem không kìm được mà kích động, cảm thấy phấn khích vì như thấy hai thế lực tương đương giao tranh.

Đáng tiếc, thế lực ngang nhau chỉ là giả tượng.

Chẳng mấy chốc Khương Vọng đã xé rách giả tượng này.

Chỉ thấy hắn kéo tay một cái đã kéo luôn kích của Hạng Bắc xuống.

Hai người đã đối diện.

Thần ma áp sát.

Khương Vọng trong trạng thái Thiên Phủ quả thực dũng tuyệt hơn người, ai dám coi thường?

Hắn giang tay, một bàn quay quét tới, kéo theo một sợi gió xoáy lạnh lẽo.

Tiếng rít kinh khủng đột nhiên vang lên, nhưng bị trói buộc ngay trước cửa Hoàng Lương đài.

Vào thời khắc này, Khương Vọng vẫn còn rảnh rỗi khống chế âm thanh!

Mà Sát Sinh Đinh trong chớp mắt đã phá hơi khói hộ thể, phá tan phòng ngự tung hoành mà Hạng Bắc vẫn dựa vào!

Đây là Sát Sinh Đinh như thế nào?

Chính là Sát Sinh Đinh lần lượt giết chết Yến Kiêu trong Sâm Hải Nguyên Giới, lần lượt thôn phệ mỏ của Yến Kiêu, cướp đoạt sức mạnh hủy diệt của mặt tối cực hạn của Sâm Hải Nguyên Giới, đã tiến xa đến mức không thể tiến thêm nữa!

Lúc này nó đã hơn xa khi ở Quan Hà đài, gần như đã đạt tới cực hạn của hạt giống thần.

Nó mang theo khí tức chôn vùi tất cả sát cơ mà tới.

Lơ lửng ngay trước yết hầu Hạng Bắc.

Chỉ cần tiến thêm một bước thôi cũng đủ để phá tan Thôn Tặc Bá Thể của Hạng Bắc, hoàn toàn giết chết hắn ta.

Những người đang ở đây, không ai có thể cứu được.

Cũng không ai dám dao động tâm tình lúc này của Khương Vọng.

Tay trái của hắn chỉ hơi đưa nhẹ lên phía trước một tí thôi, trên đời này sẽ không còn Hạng Bắc nữa.

Nhất thời, tất cả đều yên lặng.

Chỉ có cơn gió vô tri vô giác vẫn đang cuốn trên đài cao.

Bình Luận (0)
Comment