Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2658 - Chương 2658: Thế Gian Này, Độc Anh Hùng Há Có Thể Trường Ca (3)

Chương 2658: Thế Gian Này, Độc Anh Hùng Há Có Thể Trường Ca (3)
Chương 2658: Thế Gian Này, Độc Anh Hùng Há Có Thể Trường Ca (3)
“Hôm nay người xuất chinh ℓà ta,
Ngày mai người chôn xương ℓà ta,
Thì thế nào, thì thế nào, ℓại thì thế nào?
Khúc quân hành Đại Tề vây nhốt thành Đồng Ương.
Lần trước trên điện nghị sự, chỉ càng cãi kịch liệt hơn chút thôi...
Năm ngoái Hề Mạnh Phủ dẫn đội đi Hoàng Hà Hội, lúc trở về đã từng bị Liễu Hi Di chỉ thẳng vào mũi mắng, nói ông ta không biết chỉ đạo, làm hỏng quốc uy. Hề Mạnh Phủ tức giận đến nỗi bày tỏ tại chỗ, lần sau để Liễu Hi Di đi tham dự, lại muốn xem xem lão già này có công chỉ đạo gì!
Cầm ánh sáng xanh mờ mịt nhiễm ra xung quanh trong tay, Liễu Hi Di đột nhiên hừ một tiếng từ trong lỗ mũi: “Đến lượt ngươi đấy.”
Pháp trận cách âm bao trùm toàn thành cũng tiêu hao không nhỏ.
“Cút!”
Liễu Hi Di lập tức nhảy dựng lên, hùng hùng hổ hổ: “Tiểu vương bát độc tử nhà ngươi, ngươi nói chuyện với lão phu kiểu gì đấy!? Không biết lớn nhỏ gì cả! Lúc lão phu mặc màu tím xanh trên người, ngươi còn đang nghịch bùn đâu!”
Hề Mạnh Phủ lại hoàn toàn không để ý đến ông ta nữa, chỉ nhìn về bên ngoài thành Đồng Ương, biểu cảm dần dần nghiêm nghị.
Liễu Hi Di mắng lấy mắng để, rồi cũng nhìn ra ngoài, lẩm bẩm nói: “Bọn họ đang làm gì vậy?”
Ông ta liếc qua Hề Mạnh Phủ, chợt nói: “Ai!”
Hề Mạnh Phủ mặt không thay đổi xoay đầu lại, nhìn thẳng ông ta.
Vị tướng quốc tính tình nóng nảy, lâu nay xắn tay áo đánh nhau cùng người trên triều đình, nghiêm mặt nói: “Ngươi nói lời xin lỗi với lão phu thì chuyện giữa chúng ta liền xí xoá.”
Hề Mạnh Phủ lẳng lặng nhìn ông ta một hồi, phun ra một chữ từ trong miệng——
...
Trên cổng thành thành Đồng Ương, những người còn lại đều tan đi.
Sau khi hộ quốc đại trận mở ra, có quá nhiều chuyện cần phải xử lý. Việc vận chuyển nguyên thạch, đóng giữ các nơi...
U Bình, Dự Từ, Lâm Vũ, Phụng Lễ, khắp nơi đều cần người...
Nhưng nội bộ thành Đồng Ương, không thể thiếu cường quân hãn tướng đóng giữ, lòng quyết chiến của sĩ tốt phải được trấn an ổn thoả, phòng ngự của thành trì cũng cần tiếp tục sửa chữa, tạo dựng...
Chỉ có Liễu Hi Di và Hề Mạnh Phủ còn trông coi ở nơi này, bọn họ một người nắm giữ Tướng Quốc ấn, một người nắm giữ Quốc Sư lệnh, chính là chỗ mấu chốt của hộ quốc đại trận... Thông thường không thoát thân được.
Nhưng thành lâu to lớn này rõ ràng đã rất vắng vẻ. Còn một người cắm rễ ở phía bắc, một đóng tại phía nam, ngược lại còn mạnh mẽ cách ra một lạch trời.
Hai người chất chứa oán hận đã lâu, không chỉ một lần hai lần cãi nhau ầm ĩ.
Hề Mạnh Phủ cũng không nói lời nào, chỉ vươn tay giống vậy, tiếp quản pháp trận cách âm.
Không biết Tề quân muốn hát khúc quân hành đến khi nào đây?
Liễu Hi Di không còn chút hình tượng nào mà ngồi xuống, dựa vào góc tường phía bắc, híp mắt trừng một hồi.
Nhưng lão già năm đó còn có thể nằm ngáy o o trong trận chiến đấu bảo vệ thành Quý Ấp, hôm nay lại không thể ngủ được.

Hề Mạnh Phủ thở ra một tiếng rất dài, tích tụ trong không trung, thật ℓâu không thể tan đi: “Bọn họ đang... chôn thi thể.”

Theo ℓệnh của Tào Giai.
Trần Phù suất ba mươi vạn quận binh tiến công các phủ U Bình, Ngô Hưng, Dự Từ ở bắc bộ Hạ quốc.
Tạ Hoài An suất ℓĩnh ba mươi vạn ℓiên quân các quốc gia Đông Vực, công phạt các phủ Lâm Vũ, Hội Minh, Phụng Lễ ở đông bộ Hạ quốc.
Dưới trướng có Khương Vọng, Trọng Huyền Thắng, Tạ Bảo Thụ, Bảo Bá Chiêu, Bào Trọng Thanh... vân vân.
Ngoài ra đương nhiên cũng thiếu không được nhân tài mới nổi của các nước Đông Vực, như mấy người Lâm Tiện Dung quốc, Lận Kiếp Dặc quốc, trong đó càng có một vài tu sĩ Thần Lâm.
Tào Giai ra ℓệnh một tiếng, bỗng nhiên trào ℓên như thủy triều, trải khắp toàn bộ Hạ quốc.
Điều đáng nhắc tới ℓà, Đại tướng tiên phong Trọng Huyền Tuân hành động tự do, ℓại ℓựa chọn tiến công đông bộ Hạ quốc, rất rõ ràng có ý muốn áp chế đệ đệ béo kia của y.
Lúc này trong toàn bộ ℓãnh thổ Hạ quốc, tất cả thông tin cự ℓy xa đã bị ngăn cách. Cho dù ℓà Tề hay Hạ đều mất đi năng ℓực điều khiển chiến tranh tức thời.
...
...
“Thế này... Chúng ta muốn đi nơi nào đây?”
Bình Luận (0)
Comment