Chương 2702: Như Được Hưởng Đất Lành Ngọc Quý Mà An Vui (1)
Trọng Huyền Thắng chấm dứt tang ℓễ cho Viên Chấtn, để ℓại hai ngàn người thủ thành.
Tự mình dẫn theo đại quân, bao gồm Đắc Thắng doanh, Tân Vinh doanh, cùng với Chấn Vũ doanh vừa mới tạo thành từ quân girữ thành Thọ An đầu hàng, mang hết tài nguyên chiến tranh ở thành Thọ An, tiếp tục xuất phát tiến về phía nam.
Chủ ℓực đương nhiên ℓà ℓiên quân các nước Đông vực, với sĩ khí hiện tại của Tân Vinh doanh, đã có thể tham dự chiến sự có độ chấn động nhất định rồi. Mang theo quân Chấn Vũ doanh, chủ yếu ℓà để tránh ở ℓại thành ℓàm tai họa ngầm, đồng thời cũng khiến thanh thế ℓớn mạnh, trợ giúp tác dụng chiêu hàng quân địch.
Ngày 25 tháng 12 năm 3920 theo đạo ℓịch, Phàn Ngao đau khổ giãy dụa gần hai mươi ngày, rốt cuộc đón nhận hiện thực rằng bản thân chẳng thể xoay chuyển trời đất, ℓiền mang theo không tới ba ngàn tàn quân trốn về hướng Hội Lạc.
Đại tướng tiên phong thứ ba của Tề quốc, Trọng Huyền Tuân, dẫn theo ba ngàn quân, ngày phục kích đêm tấn công, tiến quân hiểm đạo Báo cốc, đột nhập phủ Đại Nghiệp, ám sát thủ tướng Thanh Lăng, đoạt được thành Thanh Lăng, lại đuổi bại binh chạy vào hoàng lăng, thừa dịp loạn chém thủ lăng có tu vi Thần Lâm, đại phá quân đoàn thủ lăng, bao vây lăng mộ Hạ Tương Đế!
Một trận chiến khiến thiên hạ chấn kinh.
Y làm thế nào biến mất ở chiến trường Lâm Vũ, đột nhập phủ Đại Nghiệp, làm thế nào đột tiến mạnh mẽ ở phủ Đại Nghiệp có trọng binh đóng giữ, lại làm thế nào đánh bại thành Thanh Lăng, làm thế nào chém giết vị thủ lăng đã Thần Lâm nhiều năm kia, những chuyện này có lẽ chỉ có thể chờ đến sau trận chiến để phục bàn thôi.
Tề quân đánh tới nơi yếu hại của Hạ quốc, là sự thực không thể tranh cãi!Tước danh An Nhạc hầu này, vừa hay trước khi chiến tranh Tề Hạ diễn ra, chính là đãi ngộ mà Tề Thiên Tử ban cho Hạ thiên tử trong tối hậu thư mà Tề quốc gửi cho Hạ quốc. Lúc đó Hạ thiên tử đương nhiên liền xé bỏ, tức giận mắng lão tặc Khương Thuật. Cũng ngược lại muốn sắc phong cho Tề thiên tử.
Nhưng vào lúc này, rốt cuộc người nào bị đánh sưng mặt thì chẳng cần nói cũng đã hiểu.
Văn chương của Trọng Huyền Tuân không tính là xuất chúng, chỉ có thể nói là tuân theo pháp tắc. Nhưng mà bài văn [Tế An Nhạc hầu Đại Tề họ Tự tên Nguyên], có một câu như này…
“Hiện nay con cháu ngươi chẳng ra gì, thiên tử đông quốc muốn bảo vệ huyết mạch hào kiệt, khiến cho tử tôn ngươi đời đợi được hưởng vinh hoa phú quý, đất phong được đại quốc che chở, như hưởng đất lành ngọc quý mà an vui vậy!”Toàn bộ phủ Phụng Lễ đổi màu cờ.
…
Ngay khi Tề quân quét ngang phủ Phụng Lễ, nối liền Lâm Vũ Phụng Lễ, đạt được đại thắng ở đông tuyến.
Phủ Đại Nghiệp truyền đến tin tức chấn động thiên hạ, như sấm nổ vang dội, khiến ngày 26 tháng 12 năm 3920 đạo lịch sôi trào vạn dặm.Một câu con cháu ngươi chẳng ra gì này, Hạ thiên tử hiện tại, phản bác như thế nào?
Một chiêu này của Trọng Huyền Tuân, trực tiếp giáng cấp đương kim Hạ thiên tử trở thành thế tử An Nhạc hầu, nếu ngươi đã không đồng ý thụ phong, ta liền sắc phong cha ngươi!
Trận này một mặt là nghi thức sắc phong nhắm vào người đã chết, nhìn qua thì hoang đường, nhưng thật ra trên thực tế, lại kéo điềm lành của hoàng thất Hạ quốc xuống khỏi thần đàn.
Hạ thiên tử hiện tại, quả thật không giữ được lăng tẩm của tổ tông. Vị phụ hoàng vĩ đại đã từng hùng thị thiên hạ kia, sau khi chết bị người ta sắc phong thành hầu gia, cũng là sự thật.Sau đó bồi đất làm đài, dâng hương làm lễ, thay mặt Tề thiên tử cử hành nghi thức sắc phong.
Dùng doanh nghĩa đế quốc Đại Tề, phong Hạ Tương Đế làm An Nhạc hầu của Tề quốc, cũng tự mình khắc bia đá, dựng thẳng trước cửa lăng mộ!
Người chết, đương nhiên không thể nào cự tuyệt.
Mặc kệ ngươi lúc còn sống uy lăng thiên hạ, mặc kệ ngươi là bực minh quân hùng chủ bực nào, sau khi nằm vào phần mộ, thanh danh cả đời, cũng chỉ có thể mặc người điêu khắc.Tiền tuyến còn đang đại chiến, thế mà ở hậu phương Hạ quốc, mộ tổ hoàng đế đều đã rơi vào tay Tề quân!
Điều đáng nhắc tới chính là, Trọng Huyền Tuân cũng không hủy hoàng lăng, đào đế cốt. Không giống như trong tưởng tượng của rất nhiều người…
Mở quan tài quất thi thể Hạ Tương Đế, chà đạp hoàng thất Hạ quốc, đạp nát tôn nghiêm Đại Hạ.
Ngược lại, y còn giúp Hạ Tương Đế vẩy nước quét nhà, dọn dẹp lăng mộ một phen, tự mình làm lễ cầu khẩn, soạn văn ca tụng công đức một đời của Hạ Tương Đế, ca tụng, tưởng nhớ.
Người đương thời hoặc cảm thán: Đại Hạ trước đây có hàng triệu người, cường tướng nhiều như mây, danh thần nhiều như mưa, có hàng trăm vạn binh sĩ, một ℓời không hợp tất ngựa dẫm Đông quốc, không hiểu sao ℓại bị tàn phá biên giới, để tổ tông phải chịu nhục!
Hoặc chửi bới: Dưới không thể bảo vệ ℓê dân, trên không thể bảo vệ tổ tông. Đại quân có tác dụng gì? Đại tướng có tác dụng gì? Cả triều văn võ, vương hầu sống xa hoa, ℓại có tác dụng gì?
Thể diện của hoàng thất Hạ quốc, đã hoàn toàn mất sạch!