Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2716 - Chương 2716: Khúc Dạo Đầu Tất Phải Như Rồng Bay (1)

Chương 2716: Khúc Dạo Đầu Tất Phải Như Rồng Bay (1)
Chương 2716: Khúc Dạo Đầu Tất Phải Như Rồng Bay (1)
Lúc hắn ta ℓại nghe thấy tên Khương Vọng, người kia đã ℓà thiên kiêu bá chủ quốc Đông vực. Không phải ℓà một tiểu quốc cho dù hắn ta đánh đến tận cửa cũng không cần ℓo bị trả thù như Trang quốc.
Thậm chí, nếu một ngày nào đó Khương Vọng tìm tới tận cửa giết hắn ta, hắn ta cũng không quá tin rằng Nam Đấu Điện sẽ ra mặt thay hắn ta.
Lúc đầu hắn ta đã định ám sát, tìm cơ hội ℓặng ℓẽ ám sát, một kiếm ℓà xong…
Thế cũng không sao. Khương Vọng chết ℓà được, không nhất định phải chết dưới tay hắn ta.
Hắn ta thậm chí cũng thừa nhận, nếu như không có chuyện tranh đạo bên bờ sông kia, hắn ta rất nguyện ý giữ tình hữu nghị với Khương Vọng.
Nhưng những gì đã xảy ra rồi, thì cần phải đối mặt, cần phải hóa giải sát ý, biển lòng, kẽ hở đạo đồ.
Càng giết không được, càng không chạm được cái bóng của Khương Vọng, phần sát ý này của hắn ta lại càng mãnh liệt, ý muốn giết chết Khương Vọng này, đã dần dần biến thành chướng ngại tâm lý của hắn ta, vắt ngang đạo đồ của hắn ta.
Khương Vọng có thanh danh càng thịnh, thì phần chướng ngại tâm lý này lại càng mạnh mẽ.
Hắn ta thấy rõ.
Lòng chỉ hướng đến đạo, đến kiếm mà thôi, hắn ta không hận Khương Vọng, không ghét Khương Vọng.
Người có hung tàn kinh tởm đến thế nào, cũng hy vọng được sống trong thế giới lương thiện. Người dối trá thế nào, cũng hy vọng được người khác đối đãi chân thành.
Hắn ta tin rằng không ai có thể ghét người như Khương Vọng.
Biết được tin tức Khương Vọng có thể tham dự Sơn Hải Cảnh, hắn ta lại bắt đầu chuẩn bị.
Nhưng trên đường không thể bắt được Khương Vọng, Tả Quang Thù trực tiếp dẫn binh nghênh đón ở biên thành, cũng chặt đứt tâm tư ám sát trên đất Sở của hắn ta.
Sau đó, hắn ta phát hiện phủ Hoài quốc công đang điều tra hắn ta, đây chắc hẳn là động tác của Khương Vọng.
Nói cách khác, từ một khắc đó, hắn ta và Khương Vọng liền đứng trên đấu trường, đôi bên đều biết đến sự tồn tại của nhau, cũng đều chuẩn bị cho một trận chiến sinh tử.
Khương Vọng càng phát triển nhanh, liền khiến hắn ta cảm thấy sống uổng thời gian.
Từng phen sự tích khiến người ta sợ hãi than thở kia, chẳng qua đang lần lượt nhắc nhở hắn ta – gì mà đệ nhất nhân Nam Đấu Điện trẻ tuổi, chẳng qua chỉ là một tiểu nhân đê tiện cướp cơ duyên của người khác, thất phu vô dụng!
Khiến cho đạo đồ của hắn ta thiếu xót, Thần Lâm bị lay động!
Ân oán giữa hắn ta và Khương Vọng, đã biến thành mâu thuẫn liên quan đến đạo đồ lâu dài, không chết không thôi.
Lần lượt chỉnh sửa kế hoạch kích sát.
Lúc Khương Vọng rời khỏi Sở quốc, vốn dĩ cũng là lúc hắn ta động thủ.
Nhưng không ngờ tới phủ Hoài quốc công lại ủng hộ người kia đến vậy, hoàn toàn không bận tâm đến Nam Đấu Điện, sau khi cảnh cáo không có kết quả, liền trực tiếp ban bố trục sát lệnh không hạn chế, khiến hắn ta tự lo cho mình còn không xong!
Hắn ta không thoát thân được, đành phải giao toàn bộ những gì mình chuẩn bị để giết Khương Vọng cho quân thần Trang quốc, làm một ván mượn đao giết người.
Mà ưu thế lớn nhất của hắn ta chính là Khương Vọng là một nhân vật nổi danh thiên hạ, một thân đạo thuật, thần thông của người kia, chỉ cần đã từng thể hiện ra trước mặt người khác, thì đều sẽ bị nghiên cứu đại khái.
Ví như Tam Muội Chân Hỏa, Bất Chu Phong, Kiến Tiên Nhân, Bát Âm Phần Hải, Hỏa Giới…
Hắn ta đều có thể kể tên ra, đương nhiên cũng đã biết cách ứng đối như thế nào. Khương Vọng lại chỉ biết rằng hắn ta là chân truyền của Nam Đấu Điện, không biết những lá bài chưa lật của hắn ta là gì. Đây chính là nhân tố có thể quyết định sinh tử, cho nên hắn ta đương nhiên sẽ không tham dự Sơn Hải Cảnh không thể phân sinh tử, không dưng tự nhiên tiết lộ tình báo của mình.
Hắn ta liền chặn ở ngoại cảnh Sở quốc, chặn từng người đã từng giao thủ với Khương Vọng, hỏi tin tình báo mưới nhất về Khương Vọng.
Thật không ngờ chính là, dưới loại tình huống đó, Khương Vọng lại không chết, còn ở Đoạn Hồn Hạp chém giết tứ đại nhân ma, dưới sự chứng kiến của Dư Bắc Đẩu, vượt qua chiến tích của Thiên Phủ lão nhân, trở thành đệ nhất Nội Phủ trong sử sách!
Cũng chính vào thời điểm Khương Vọng được rửa sạch tội thông đồng ma tộc, Đỗ Như Hối đến Ngọc Kinh Sơn chịu phạt, hắn ta thấy được, giữa triều định Trang quốc và Khương Vọng cũng có mâu thuẫn.
Mơ hồ biết được, việc Khương Vọng rời Trang quốc đến Tề quốc, đoán chừng có liên quan đến việc thành Phong Lâm biến thành quỷ thành. Quan trọng nhất chính là, nhìn thấy kẻ địch của Khương Vọng là ai, thấy được có bao nhiêu người muốn giết chết Khương Vọng.
Hắn ta đối với người và việc của cố hương, đều không có tình cảm gì. Nếu không cũng sẽ không ở lại Nam Đấu Điện tu hành nhiều năm như vậy, mà chẳng quay về một lần nào. Những người gọi là cha mẹ người thân, thứ gọi là bạn bè nơi quê nhà, đối với con đường tu hành dài đằng đẵng mà nói, chỉ là bọt nước lóe lên rồi biến mất mà thôi.

Tiếc ℓà những người Trang quốc đó quá vô dụng, Đỗ Như Hối không dám tự mình ra tay, chỉ giấu giấu diếm diếm phái ra hai người trẻ tuổi.
Nói gì mà dùng danh nghĩa thù hận cá nhân, không ℓiên quan đến quốc gia, muốn dùng điều đó để tránh chuyện sau này Tề quốc trả thù – ℓo cũng thật xa! Cũng không xem xem bản thân có thật sự giết được người hay không!
Một người ℓà tuyển thủ chó má gì đó của Hoàng Hà Chi Hội, một kẻ ℓà tướng ℓĩnh trẻ tuổi nát bét gì đó trong quân đội Trang quốc…
Vừa dùng đến mai phục vừa dùng pháp trận binh trận, nên dùng hay không nên dùng đều dùng đến cả rồi, cũng không giết được người kia.
Uổng công hắn ta ℓúc mấu chốt chạy trốn sinh tử, còn hao tổn dùng tâm huyết, hỗ trợ che đậy năng ℓực biết trước nguy hiểm của Khương Vọng!
Bình Luận (0)
Comment