Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2781 - Chương 2781 - Sợ Ngươi Không Muốn Nhìn Thấy Năm Thần Thông Của Khương Mỗ (1)

Chương 2781 - Sợ ngươi không muốn nhìn thấy năm thần thông của Khương mỗ (1)
Chương 2781 - Sợ ngươi không muốn nhìn thấy năm thần thông của Khương mỗ (1)

Chương 2781: Sợ ngươi không muốn nhìn thấy năm thần thông của Khương mỗ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ha…

Trọng Huyền Tuân chịu mọi vết thương, vẻ mặt đã trắng như một tờ giấy, hô hấp cũng phá lệ kéo dài.

Cũng chính nhờ loại thể phách đáng sợ này của mình, y mới có thể ác chiến lâu như vậy, chịu đựng nhiều vết thương như thế.

Nhưng cho dù là người có thể phách cường đại thế nào, cũng không thể còn đứng vững được!

Từ phủ Đại Nghiệp chạy trốn tới phủ Hoài Khánh, lại từ phủ Hoài Khánh trốn về Tang phủ.

Một đường chém giết, một đường chạy trốn.

Rốt cuộc phải chịu đựng bao nhiêu cuộc tấn công, thật ra cũng khó đếm rõ.

Y giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, lại giống như vĩnh viễn sẽ không ngã xuống.

Lúc này y suy yếu đến mức toàn thân chỉ còn là một bộ bạch y nhuốm máu, nhưng có thể thấy rằng y vẫn đứng thẳng tắp.

Y đối mặt với Thượng Ngạn Hổ, lưng dựa Khương Vọng.

Mà lúc này, đối mặt với Khương Vọng chính là Ly Phục, Tiết Xương, dơi quỷ Xích Huyết và Xúc Nhượng.

“Lại lên?” Khương Vọng hỏi.

“Lại lên!” Trọng Huyền Tuân trả lời.

“Lại lên!” Đồng thời có một giọng nói khác đáp.

Người lên tiếng chính là Thượng Ngạn Hổ!

Bình đất khó tránh miệng bị vỡ, tướng quân khó tránh chuyện tử trận.

Cận Lăng chết, dĩ nhiên khiến người ta chấn động, nhưng mà tuyệt đối không đủ để dọa lùi Thượng Ngạn Hổ.

Người thuở nhỏ thân thế yếu ớt như hắn ta, làm thế nào để từng bước từng bước đi đến hôm nay, không có ai hiểu rõ hơn chính hắn ta.

Hắn ta phải nỗ lực gấp mười lần người khác, mới có thể đứng ở vị trí xuất phát giống người ta.

Những thói quen mà người bình thường tập mãi thành thói quen, thì hắn ta phải trải qua cả một quá trình đau đớn, mới có thể miễn cưỡng làm được.

Bệnh Cốt Hủ Phu, đã định trước sẽ phải chết sớm.

Suy tim, thân thể thối rữa, đã định trước là không có duyên với tu hành.

Mà hắn ta một ngày luyện chín lần, đi trong lửa, bơi trong biển, chịu pháo hình, chịu đựng tám loại đau đớn.

Đắp nặn trái tim sắt thép, ý chí vững như đá, luyện ra một thân mình đồng da sắt.

Đã từng là đứa bé có thể bị gió thổi bay, sau này lớn lên lại có thể là người đầu tiên hái được thần thông [Hồn Cương Kiếp Thân]!

Chịu đựng mọi đau khổ, vạn loại đau đớn, là Hồn Cương Kiếp Thân!

Sau khi chịu đựng một loại đau đớn, thì gân cốt da thịt sẽ mạnh hơn một cấp!

Thể phách của Trọng Huyền Tuân đã là thế gian hiếm có, lực phòng ngự của Thượng Ngạn Hổ lại còn cao hơn một bậc.

Trước đó, trong lúc giao chiến, Trường Tương Tư của Khương Vọng không thể cắt đứt, thực hồn huyết tuyến của dơi quỷ Xích Huyết cũng chỉ có thể tạo ra một vết xước, đó vẫn chỉ là hình thái thứ nhất!

Hiện tại, thân thể hiện màu gỉ sắt, tiến vào trạng thái thứ hai. Có thể nghênh đón chân hỏa, kiếm quang trực diện, không bận tâm mảy may đến lực kéo của Trọng Huyền chi lực, cũng không thèm quan tâm đến Nguyệt Luân đao, chỉ tập trung vung quyền!

Mỗi bước dẫm lên không khí, đều lộ vẻ không tự nhiên lắm, khiến người ta rất khó chịu, nhưng mỗi một bước đều tiến đến rất gần.

Bá Đô quyền thế là pháp, Hỗn Cương Kiếp Thân là gốc, Lân Tuân thần thông là dụng.

Bắc Hương hầu, Đại Hạ, trạng thái mạnh nhất, người đầu tiên ra tay sắp xuất hiện, một đôi tay đấu với hai người!

Tới!

Thiên kiêu Tề quốc, Thiên Phủ Thần Lâm có thể giết ta hay không?!

Đối mặt với hai vị tuyệt thế thiên kiêu thể hiện sát lực kinh khủng và ý chí liều chết, Thượng Ngạn Hổ vẫn quyết đấu không lùi.

So dũng khí, đấu hung tàn, đều được!

Thượng Ngạn Hổ hắn, thua kém gì chứ?!

Nắm tay hắn ta gào thét hạ xuống, hai người dựa lưng nhau đứng, khí thế sẵn sàng huyết chiến kia, bỗng nhiên nghiêng người! Mỗi người bay đi một hướng!

Một người dựa vào Bình Bộ Thanh Vân, tiêu sái mà linh động.

Người còn lại dưới tác dụng của thần thông Trọng Huyền, phản trực giác, nhưng cũng nhanh đến kinh người.

Trên thân kiếm của Khương Vọng quấn một vòng sương gió, sau khi hư hư thực thực hợp lại với Tiết Xương, liền nghiêng người xông về phía Ly Phục!

Theo lý thuyết, mặc dù Cận Lăng chiến tử, nhưng Trọng Huyền Tuân hầu như cũng đã bị phế. Nhưng Khương Vọng lại có quá nhiều con bài chưa lật, năng lực của hắn không sai biệt lắm đều đã bị nhìn thấu. Chiêu kiếm giết chết Cận Lăng, còn có thể dùng được mấy lần? Sức mạnh thần thông của hắn, không thể dùng vô cùng vô tận!

Trận chém giết này, bên mình vẫn phải nắm ưu thế tuyệt đối mới đúng.

Nhưng mà nhìn Khương Vọng trực diện đánh tới lúc này, Ly Phục vẫn không tự chủ được sinh ra kiêng kị.

Sao hắn ta có thể quên chứ? Cận Lăng chỉ là chậm một bước, liền chết thảm tại chỗ, thi thể chẳng còn.

Trở tay một cái, liền khiến bức tường khí hơi mờ hiện hình, sau đó dựng thẳng lên, liên tiếp bảy bức, dựng giữa hắn ta và Khương Vọng…

Tạo ra lạch trời!

Nhưng mà trước khi kiếm khí đụng vào bức tường khí, Khương Vọng lại đột nhiên xoay người, thoáng cái liền tiến sát Xúc Nhượng!

Kiếm tựa như điện, người tựa như rồng, sát người bay đi, không rời một tấc.

Hầu như cùng lúc đó, Trọng Huyền Tuân cũng trở mình rơi xuống phía sau lưng dơi quỷ Xích Huyết. Thân hình lúc trái lúc phải, dán chặt lấy dơi quỷ Xích Huyết, Nguyệ Luân đao vạch xuống người nó từng đạo từng đạo vết thương.

Hai người đồng thời bắt được một mục tiêu, bắt đầu loạn chiến cận thân.

Thượng Ngạn Hổ khí thế ngất trời, nắm đấm vung lên nhưng lại nhất thời không thể hạ xuống, chỉ sợ ném chuột vỡ bình!

Xúc Nhượng trọng thương hầu như không thể nào thoát khỏi Khương Vọng, Trọng Huyền Tuân mặc dù cũng cực kỳ suy yếu, nhưng dơi quỷ Xích Huyết lại càng dễ đối phó hơn một chút, nhất thời chỉ có thể bị chém hốt hoảng la xì xèo.

Tiết Xương thật ra lại không chút băn khoăn, đạp bước đánh tới, đoản kích múa thành một đoàn, trực tiếp bao phủ cả Xúc Nhượng và Khương Vọng.

Mũi kích nhọn lúc chém lên người Xúc Nhượng liền hóa thành ảo ảnh, lúc đâm về phía Khương Vọng lại hóa thành thực, căn bản không bị ảnh hưởng bởi chiến thuận cận chiến.

Nhưng mà không ngừng vận dụng thần thông Âm Dương Ngư, không ngừng né tránh đòn Xúc Nhượng tấn công Khương Vọng, bản thân chuyện này đã là một chuyện khảo nghiệm trí tuệ chiến đấu cực hạn rồi.

Dưới tình huống như vậy, kích pháp của hắn ta căn bản không thể phát huy đến mức cực hạn, cho dù có liên thủ với Xúc Nhượng, thì ưu thế cũng không mấy rõ ràng.

Khương Vọng hoàn toàn không cần phải lo lắng mình sẽ ngộ thương người nào, trường kiếm ba thước diễn tận chư pháp, chém giết giội xuống cứ như mưa!

Thân là gia chủ danh môn Xúc thị của Đại Hạ, Xúc Nhượng đương nhiên không thể nào nhịn được, chính mình lại lâm vào cục diện biến thành khiên thịt của kẻ địch. Cho dù ngay từ đầu ông ta đã bị trọng thương, cho dù Tiết Xương đã kịp thời tiến tới giải vây.

“Phận tiểu bối lại dám sỉ nhục ta đến vậy!”

Cẩm An Hổ gầm lên giận dữ!

Bình Luận (0)
Comment