Chương 2785: Sợ ngươi không muốn nhìn thấy năm thần thông của Khương mỗ (5)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng mà vào lúc này – gào!!!
Thần Ma Thân Xúc Nhượng đang gào lên giận dữ!
Dường như không có chút dấu hiệu nào, ông ta bất chợt bộc phát sức mạnh kinh khủng.
Màu u lam trong mũ giáp, dưới hai luồng hồn hỏa, nơi vốn dĩ phải là mũi miệng, xuất hiện một xoáy nước u ám, cắn nuốt nơi có tia sáng.
Từ trong xoáy nước này, ta có thể cảm nhận được sự hủy diệt, sóng gợn vô hình, sau đó khuếch tán.
Sát chiêu mạnh nhất của Thần Ma Xúc Nhượng – Thần Khấp!
Ông ta dung hợp với dị thú, đạt được sức mạnh không gì sánh được, ý chí cũng vì vậy mà bị dơi quỷ Xích Huyết xung kích.
Hơn nữa, một người một thú đều ở trong trạng thái trọng thương, dung hợp lúc ý chí suy yếu, khó có thể áp chế bản năng ham muốn giết chóc vốn có.
Điều này khiến cho ông ta lần đầu tiên mơ hồ!
Ông ta đương nhiên có đủ ý chí, khống chế chính mình nhắm sát ý vào thiên kiêu Tề quốc.
Nhưng mà giết thế nào có rất nhiều sự lựa chọn.
Giây phút này, sát ý của ông ta đối với Khương Vọng đã bành trướng đến cực hạn.
Một chiêu Thần Khấp này, chẳng hề phân địch ta, đều bị sát chiêu kinh khủng này bao trùm!
Trong thế giới âm thanh, nó hầu như đạt đến cấp bậc tuyệt đỉnh Thần Lâm.
Giống như cái tên của nó, đủ để khiến thần minh khóc thảm!
Trong nháy mắt, Khương Vọng thất khiếu đổ máu, cụt một tay, cầm Trường Tương Tư, kiếm linh hầu như đang kêu lên buồn bã khi sắp bị hủy diệt.
Nhưng cùng lúc đó.
Thượng Ngạn Hổ có Hỗn Cương Kiếp Thân, đau đớn lộn một vòng trong không trung, đầu hướng xuống đất, Ly Phục huy động sử bút lăng lệ, không thể cầm nổi Chu Bút, nửa quỳ trong không trung, ôm đầu rên rỉ!
Trong nháy mắt, Xúc Nhượng ý thức được chính mình kích động, hồn hỏa màu u lam nhảy lên, ngưng lại [Thần Khấp] mà vốn dĩ ông ta không nên ngưng lại!
Có được trạng thái Thanh Văn Tiện, nắm giữ Quan Tự Tại Nhĩ, Khương Vọng đối với âm sát chi thuật. Sức chống cự mạnh hơn nhiều so với Thượng Ngạn Hổ, Ly Phục, cho dù trong quá trình Thần Khấp kéo dài, thất khiếu hắn đổ máu, trường kiếm của hắn run rẩy, nhưng mà cánh tay cầm kiếm của hắn không hề dao động!
Xúc Nhượng vừa ngừng Thần Khấp, Khương Vọng liền rút người bay lên.
Trong mắt hắn có huyết lệ, khóe miệng có vết máu.
Thanh sam trên người, đã bị máu nhiễm đỏ hơn phân nửa…
Nhưng mà hắn đã tung người bay xuyên qua trước mặt Ly Phục.
Ly Phục nửa quỳ ôm đầu, như đang sám hối.
Khương Vọng một mình lướt qua, là tiên nhân trừng phạt tội lỗi.
Thế là một kiếm bay đầu!
…
Trường Tương Tư, chém đầu người.
Ngũ phủ như khói, tứ hải ngập tràn.
Nhưng chỉ thấy máu tươi phun điên cuồng, đầu người bay lên!
Dư âm Thần Khấp vẫn còn.
Khương Vọng nâng kiếm xoay người lại, đối diện đẫm máu với Thượng Ngạn Hổ và Thần Ma Xúc Nhượng…
Lúc đó, sau lưng hắn máu tươi đang phun điên cuồng, giống như một tấm áo choàng đỏ tung bay trong gió!
Lúc nãy đã xảy ra chuyện gì?
Đây là hình thức thần thông gì?!
Lúc nãy Xúc Nhượng chợt bạo phát Thần Khấp, lại thô bạo dừng lại, hoàn toàn không biết làm sao, ngược lại tạo cho Khương Vọng cơ hội giết Ly Phục, sự lựa chọn này đã không thể chỉ dùng hai từ kích động để giải thích nữa.
Xúc Nhượng không chỉ tự nhận ra có gì đó không đúng, mà còn đang dò xét khắp cơ thể mình, muốn giải quyết mối họa ngầm bản thân bị thao túng.
Thượng Ngạn Hổ sau khi tránh thoát khỏi Thần Khấp, cũng định thần lại, trở nên vô cùng cẩn thận, hắn ta rốt cuộc đã nhìn thấy toàn bộ năm thần thông của Khương Vọng, nhưng mà cái giá phải trả, quả thực không thể khiến hắn ta cảm thấy vui vẻ!
Trong phán đoán của Thượng Ngạn Hổ và Xúc Nhượng, thần thông thứ năm mà Khương Vọng vẫn luôn che giấu cho đến hiện tại, hẳn là có liên quan đến… “thao túng người khác”.
Đối với một cường giả tinh thông Ngự Thú thuật như Xúc Nhượng mà nói, trước tiên liền nghĩ đến chuyện lúc nãy bản thân có lẽ là bị một loại sức mạnh nào đó thao túng…
Lúc ở Thần Ma Thân, mặc dù không khỏi có ham muốn giết chóc, nhưng ý chí của hắn ta vẫn luôn chiếm vị trí chủ đạo tuyệt đối, với trí tuệ chiến đấu của hắn ta, cho dù có bị dơi quỷ ảnh hưởng, trở nên bạo ngược xung động, thường có suy nghĩ bạo lực, thì cũng không nên ra loại chiêu thức như này mới đúng. Nhất định là đã bị im hơi lặng tiếng khống chế.
Nhưng mà bị thao túng tinh thần, làm sao lại không để lại chút dấu vết nào chứ?
Hắn ta hồi tưởng lại nhiều lần, giống như chỉ là cảm nhận được một loại nguy hiểm khó lường, chỉ là cảm thấy tuyệt đối không thể để cho Khương Vọng đánh ra chiêu sát thủ, chỉ là cảm thấy mình nhất định phải chấm dứt sự bạo phát kinh khủng của Khương Vọng.
Cho nên theo bản năng chọn thi triển sát chiêu mạnh nhất, khó tránh né nhất.
Loại lựa chọn này có chút hợp lý, nhưng chỉ cần suy nghĩ thêm một chút, thì sẽ từ bỏ.
Nhưng mà vì sao lúc đó lại không “nghĩ thêm một chút” chứ?
Lúc đó đã trúng chiêu rồi sao? Hay là trước đó nữa?
Vì sao trong linh thức, không có chút dấu vết nào?
Thông Thiên Cung, Uẩn Thần Điện, Ngũ Phủ Hải, đều không tìm được dấu vết bị xâm phạm.
Càng không tìm được dấu vết, Xúc Nhượng lại càng cảm thấy bất an, càng thêm nghi thần nghi quỷ, mà thời gian đương nhiên sẽ không vì ông ta mà ngừng trôi, trận chiến lại càng sẽ không vì ông ta mà bỗng nhiên dừng lại…
Năm vị hầu gia của Hạ quốc, đã chiến tử ba người…
Lúc này, đầu của Nghiễm Bình hầu Đại Hạ, bay lên cao, nhìn cơ thể mình, từ từ ngã xuống sau lưng Khương Vọng.
Máu tươi phun tung tóe, Khương Vọng đã lại lần nữa nâng kiếm đánh tới!
Dường như người cụt tay không phải hắn, người vết thương chồng chất cũng không phải hắn, người lấy ít đánh nhiều lại càng không phải hắn…
Dường như hắn mới là người chiếm giữ ưu thế tuyệt đối!
Một người đầy máu, che lấp khuôn mặt thanh tú của hắn…
Gió lạnh phần phật, phất qua khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn…
Thanh sam nhiễm đầy máu, trường kiếm giống như rồng cuộn.
Kiếm của hắn cùng với nắm đấm của Thượng Ngạn Hổ, trong nháy mắt giao chiến trăm ngàn lần.
Kình khí bay lượn, tia lửa văng khắp nơi!
Ngoại trừ việc bất ngờ không kịp đề phòng, bị Thần Khấp đánh bay đi, cho đến lúc này, Thượng Ngạn Hổ vẫn ở trạng thái hoàn toàn không bị tổn hại gì.
Ỷ vào Hỗn Cương Kiếp Thân, hoàn toàn không thèm phòng ngự, thiết quyền kéo căng như giương cung, từng quyền đánh ra như từng mũi tên!
Hắn ta hoàn toàn bỏ qua quyền pháp, đổi sang dùng bí truyền Thiết Tiễn Quyền trong quân Đại Hạ!
Bởi vì quyền này đơn giản trực tiếp, không có quá nhiều cong cong vẹo vẹo, biến đổi nhanh nhẹn linh hoạt, tương đương với việc không dễ bị quấy nhiễu trong chiến đấu.
Quyền đánh ra như tên rời cung, không thể thay đổi, hắn ta cố ý dùng quyền thuật này, khiến cho môn thần thông có khả năng khống chế kia của Khương Vọng, không thể nào có hiệu lực. Hoặc là nói, cho dù có hiệu lực trong khoảng thời gian ngắn, cũng không thể tiếp tục ảnh hưởng đến quyền của hắn ta!