Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2923 - Chương 2923 - Vạn Dặm Là Trục Ngang, Vạn Năm Là Trục Dọc (3)

Chương 2923 - Vạn dặm là trục ngang, vạn năm là trục dọc (3)
Chương 2923 - Vạn dặm là trục ngang, vạn năm là trục dọc (3)

Chương 2923 : Vạn dặm là trục ngang, vạn năm là trục dọc (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau khi trở về từ Quảng Văn Gia Tà Vô điện, Khương hầu gia liền đóng cửa không ra, chuyên tâm điều chỉnh trạng thái. Không quan tâm đến gì mà Khô Vinh viện, cửu đại tiên cung, một lòng một dạ chuẩn bị chiến đấu.

Dù sao thì ngày mốt chính là lúc so tài với Đấu Chiêu, hắn không thể nào túy ý như lúc nghênh chiến Chung Ly Viêm được.

Tinh, khí, thần đều phải ở trong trạng thái viên mãn nhất, trên người một chút nội thương cũng không thể để lại.

Ngay cả mấy lần tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, cũng chỉ vẻn vẹn dừng lại ở việc tối ưu đạo thuật, ngay cả một cuộc chiến ở Luận Kiếm đài cũng không tham gia.

Bởi vì hắn đã hoàn toàn tiến vào trạng thái quyết đấu với Đấu Chiêu, không muốn bị phong cách chiến đấu của những người khác quấy nhiễu.

Mỗi một chi tiết lúc giao đấu với Đấu Chiêu ở trong Sơn Hải Cảnh, từng cuộc chiến của Đấu Chiêu trên Quan Hà đài, đều thông qua Như Mộng Lệnh, tái diễn nhiều lần.

Trận chiến này nói là luận bàn, nhưng lại được ước hẹn từ trước khi bọn họ Thần Lâm, càng giống như một lần nghiệm chứng con đường của chính mình hơn.

Đều là những tuyệt thế thiên kiêu, ở trong Sơn Hải Cảnh đã từng giao chiến, cũng đã từng hợp tác.

Đôi bên đều có nuối tiếc.

Bây giờ sau khi vượt qua khoảng cách người và trời nhìn lại, là ta? Hay không phải là ta?

Chí cao Vương Đình cả ngày phồn hoa ồn ào náo động.

Sứ thần các nước cũng đều có mục đích giao lưu.

Vạn dặm làm trục ngang, vạn năm làm trục dọc. Đại nhân vật tĩnh tọa trước bàn cờ, thong dong bện bố cục khác nhau. Mà thân ở trong đó, ai có thể tránh thoát, người nào có thể đứng ngoài?

Hiện tại, ở trong mạch nước ngầm trong hùng ưng chi thành này, có lẽ chỉ có Khương Vọng và Đấu Chiêu, là đơn thuần nhất.

Đều là sứ thần bá chủ quốc, cùng là đại diện của thiên hạ cường quốc, Khương Vọng chẳng có nhiệm vụ gì, mà Đấu Chiêu là chẳng quan tâm đến nhiệm vụ gì.

Chờ một trận chiến.

Ngày 24 tháng sáu đến rất nhanh, nháy mắt đã tới.

Sáng sớm hôm đó, Đấu Chiêu liền sai người đưa tới một phong thư.

Chỉ có chính chữ, thư viết…

“Giữa trưa, đấu trường Thương Lang, Thanh Nha đài.”

Địa điểm, thậm chí là võ đài cũng đều giống y như trận chiến với Chung Ly Viêm lúc trước.

Ngoại trừ thời gian và địa điểm quyết đấu, không có lời dư thừa nào nữa.

Nhưng thái độ ngông cuồng của Đấu Chiêu, đã hiển thị rõ.

Ta vốn là người ngông cuồng, cần gì phải nói lời ngông cuồng?

Hắn muốn ở nơi Khương Vọng chiến thắng Chung Ly Viêm, để người Sở quốc thắng lại một trận!

….

Hôm đó thời tiết rất tốt, ánh sáng mặt trời ấm áp tỏa chiếu khắp nơi.

Trong nơi ở của sứ thần Sở quốc, Chung Ly Viêm bởi vì ở bên đường đánh chó mà thanh danh lan xa, đang luyện kiếm trong viện.

Động tác của hắn ta rất chậm, chậm đến mức hoàn toàn trái ngược với tính cách nóng nảy của hắn ta. Hai chân như mọc rễ trong đất, chỉ nghiêng qua một cái, liền mất khoảng chừng nửa khắc đồng hồ. Nam Nhạc kiếm cực nặng lúc này lại rất nhẹ, giống như nếu không nắm vững thì nó sẽ bị gió thổi đi mất.

Khí huyết cả người đều trầm liễm, hàm quang giống như một tiểu viện yên tĩnh.

Một võ phu thô bạo tự phụ, lúc này lại giống như một người tưới hoa.

“Đại nhân.” Sĩ tốt Thần Tội quân vừa lúc đó đi đến, cầm trong tay một tấm thiệp vàng: “Đại nhân Đấu Chiêu và Võ An hầu Tề quốc hôm nay quyết đấu, ngài muốn đi xem hay không?”

Chung Ly Viêm vừa luyện kiếm, vừa cho tấm thiệp này một ánh mắt khinh thường.

Giáo quan này là một người biết nhìn sắc mặt, lại nhanh trí, dè dặt bổ sung: “Đại nhân Đấu Chiêu để lại cho ngài, nói nếu ngài rảnh thì hãy đi xem một chút. Lần này số người được xem cuộc chiến này không nhiều lắm, trên người mang theo cái này, sẽ không bị chặn lại.”

“Y giả bộ cái gì!” Chung Ly Viêm cười ra tiếng: “Trận đấu kia giữa ta và Khương Vọng, số khán giả cũng không nhiều. Đến quan sát học tập, đều là người có uy tín, có danh dự.”

Quân sĩ không nói lời nào.

Chung Ly Viêm đột nhiên hỏi: “Tên kia vốn nói gì?” Quân sĩ nói: “Thuộc hạ thuật lại đại khái chính là ý như vậy.”

Chung Ly Viêm nghiêm túc nói: “Ta muốn nghe nguyên văn lời y nói.”

Lại nói thêm: “Yên tâm, ta sẽ không tức giận.”

Quân sĩ cẩn thận nhìn hắn ta: “Nói là ngài hãy mở to mắt chó, học được nửa chiêu nửa thức cũng được, tránh để Sở quốc mất thể diện thêm.”

Vẻ mặt Chung Ly Viêm thật ra vẫn còn rất ôn hòa.

Nhưng gạch dưới chân, đã có vết rạn.

“A.” Hắn ta cười lạnh, nói: “Ngươi nói thật với ta, hôm trước lúc ta đấu với Khương Vọng, Đấu Chiêu cũng len lén đi xem đúng không? Nếu không sao lại biết kết quả sớm như vậy? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay cho dù y có thắng, đó cũng là công lao của ta. Ta đã dò bẫy giùm y hết rồi, các ngươi có biết không?”

Quân sĩ này nói: “Đấu đại nhân thật sự không đi, vẫn luôn ở trong sân luyện đao ạ.”

“Y nói luyện đao thì là luyện đao sao?”

“Luyện đao thật ạ, chúng ta đều nhìn thấy.”

Chung Ly Viêm nhìn gã một chút, liền nói: “Vậy hôm nay ta cũng không đi.”

Tiện tay phất qua tấm thiệp trong tay quân sĩ, vận khí chưởng nát nó, thoáng chốc đã chẳng còn lại gì.

Lúc này hắn ta mới hừ lạnh một tiếng: “Hai con gà mổ nhau, có gì mà nhìn chứ?”

Quân sĩ ngửa đầu nhìn nơi tấm thiệp biến mấy, mắt lộ vẻ tiếc nuối.

Ngươi không muốn xem. Có thể để lại cho ta, ta rất muốn đi xem đó!

“Nhìn gì vậy!” Chung Ly Viêm đập đầu gã một cái: “Được rồi, được rồi, cút đi cho ta, ta muốn đóng cửa tìm hiểu tuyệt thế võ công, mấy ngày nữa tìm Khương Vọng thắng lại một trận. Các ngươi đừng có vào quấy rầy. Cứ vậy đi.”

“Mấy ngày nữa?” Quân sĩ ngây ngốc hỏi.

Chung Ly Viêm trừng mắt: “Đây là chuyện mà ngươi quan tâm sao?”

Quân sĩ ôm đầu rời đi.

Rầm!

Cửa viện đóng chặt sau lưng gã.

Không lâu sau, liền phát ra ánh sáng trận pháp, có thể thấy quyết tâm bế quan của tướng quân Chung Ly.

Là một trong những thần miếu trung tâm của Hùng Ưng chi thành, Mẫn Hợp miếu cực kỳ rộng lớn. Lấy chủ điện Quảng Văn Gia Tà Vô điện làm trung tâm, bao nhiêu năm qua mở rộng ra, bây giờ đã có 28 tòa phó điện, tương ứng với các tinh tú.

Xung quanh mỗi một tòa phó điện, lại có rất nhiều kiến trúc khác đan xen.

Chẳng hạn như nơi ở của sứ thần Sở quốc, chính là xung quanh phó điện tương ứng với sao Tỉnh Mộc Ngạn.

Nếu như nhìn từ trên cao xuống, sẽ thấy ánh vàng như nước, bảo khí như mây, bố cục rõ ràng.

Đương nhiên, bầu trời chí cao Vương Đình, từ trước đến nay không cho phép bất kỳ sinh linh nào bay qua. Có thể may mắn nhìn thấy hùng cảnh như vậy, chỉ có mặt trời và mây bay.

Vào lúc sao Tỉnh Mộc Ngạn đối xứng với khu vực phó điện. Có một bóng đen, đột nhiên thoát ra từ cửa nhỏ sau viện. Tốc độ cực nhanh lại vô cùng nhẹ nhàng, lên xuống mấy lần, liền biến mất chẳng còn bóng dáng.

Bình Luận (0)
Comment