Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2946 - Chương 2946 - Lang Ưng Trứ Miện (2)

Chương 2946 - Lang Ưng Trứ Miện (2)
Chương 2946 - Lang Ưng Trứ Miện (2)

Khương Vọng như có điều suy nghĩ: “Xem ra thảo nguyên sắp bắt đầu trở nên náo nhiệt rồi. Vũ Văn huynh, nếu sau này có thời gian, giúp ta chú ý đến một thế lực tên là Vô Sinh giáo được không?”

Trương Lâm Xuyên của Vô Sinh giáo đang phát triển với tốc độ cực kỳ tà tính. Trong một thời gian cực kỳ ngắn, đã có hàng loạt các bước phát triển ở Ung quốc, Thành quốc, Tiều quốc. Trước đây, Khương Vọng đã từng ra tay giải quyết một trú điểm của Vô Sinh giáo ở Thành quốc, nhưng vẫn không thể tra ra được chân tướng, chỉ là nghe được đầy một lỗ tai về [Vô Sinh Kinh], trong lòng cực kỳ kiêng kỵ.

Hắn nghĩ, nếu như thảo nguyên buông mở quản chế, thì khả năng là Vô Sinh giáo sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

“Đương nhiên không thành vấn đề!” Vũ Văn Đạc vỗ ngực ầm ĩ.

Không sợ Khương Vọng làm phiền tới y, chỉ sợ là hắn không chịu làm phiền tới mình.

Vỗ ngực xong, lại hỏi: “Khương huynh có thù hay có chuyện cũ gì với Vô Sinh giáo vậy?”

Ít nhất thì trên địa phương thảo nguyên nhất mẫu tam phân này, y vẫn cực kỳ tự tin: “Nếu có chuyện cũ, ta sẽ chiếu có một chút, mà có thù thì ta cũng sẽ chiếu cố một chút!”

“Không cần chiếu cố, giúp ta thăm dò thật hư một chút là được rồi.” Khương Vọng thuận miệng nói.

Kỳ thật hắn cũng không ôm quá nhiều hi vọng, Vô Sinh giáo có thể sẽ không đến thảo nguyên phát triển, chỉ là hắn muốn tìm cái cớ để làm phiền Vũ Văn Đạc một chút, chứng tỏ việc hắn không có thái độ khúc mắc gì.

Khương Vọng đã nói như vậy, thì Vũ Văn Đạc tự nhiên đã hiểu rằng hắn và Vô Sinh giáo không phải lão bằng hữu hòa thuận gì cả.

Y lạp tức tuyên bố: “Vô Sinh giáo không vào thảo nguyên thì thôi, nếu chúng dám tiến vào, đảm bảo sẽ để cho ngươi biết nội khố của bọn chúng có màu gì.”

“Hahaha vất vả rồi!” Khương Vọng cười lớn và đẩy y ra khỏi cổng viện tử, tiếp tục ngày tu hành của chính mình.

....

Thanh thiên thần đồ kỳ đại diện cho đế quốc Đại Mục vĩ đại bay phấp phới trên bầu trời cao, xung quanh được bao phủ bởi thần quang, bản thân có sự uy nghiêm của cả một đại quốc.

Bầu trời trăm dặm không một gợn mây, sắc trời vừa đẹp.

Hôm nay là đạo lịch ngày 27 tháng 6 năm 3921, cũng là ngày 28 tháng 6 năm 5372 theo thần lịch. Nghi thức kế nhiệm thần miện bố đạo đại tế ti chính thức được tổ chức tại Thần Quang Đàn.

Thần lịch tự nhiên là lịch pháp của Mục quốc, và Mục quốc cũng là quốc gia duy nhất trong thiên hạ có niên đại lịch pháp vượt qua đạo lịch mới được thiết lập lại.

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là Mục quốc có lịch sử lâu đời hơn Cảnh quốc.

Năm ngàn ba trăm bảy mươi hai năm trước, chính là ngày Thương Đồ Thần thành đạo trong truyền thuyết, năm đó được coi là thần lịch năm thứ nhất. Nói cách khác, Thương Đồ Thần thành đạo ở thời đại cận cổ. Đương nhiên, người dân Mục quốc vô cùng tin tưởng điều này, nhưng nó không được quốc tế công nhận rộng rãi.

Người ta nói rằng thời điểm sớm nhất mà Thương Đồ Thần giáo định chế ra thần lịch, phải đẩy lùi về trước vài chục vạn năm, bắt đầu tính nắm từ thời đại trung cổ lúc Thương Đồ Thần trong truyền thuyết ra đời, nhưng sau đó điều này đã bị bác bỏ vì quá vô lý.

Bên phía Cảnh quốc đã từng công khai tuyên bố rằng, Thương Đồ Thần chẳng qua chỉ là nhặt được phần dinh dưỡng còn lại của thời đại thần thoại, mới có thể thành đạo. Người ta nói rằng ngày đó là “nhiêu thiên chi hạnh, lang ưng trư miện”, và nhấn mạnh rằng thời điểm mà Thương Đồ Thần thành đạo là sau tân lịch... Hai quốc gia vì thế mà tranh luận không biết bao nhiêu lần.

Cả hai bên đều có một vài chứng cứ, cái kiểu thuộc về loại ông nói ông giỏi, bà nói bà hay.

Khương Vọng biểu thị -- Ta tin Tư Mã Hành.

Trong [Sử Đao Tạc Hải] có ghi rõ ràng rằng, trên thực tế Mục quốc được thành lập vào năm 2754 theo thần lịch. Toàn bộ Mục quốc từ trước đến nay có hai ngàn sáu trăm năm lịch sử.

Đây là điều mà cả Mục quốc và Cảnh quốc đều công nhận.

Tư Mã Hành giấu kín như bưng những thứ liên quan đến lịch của Thương Đồ Thần.

[Mục Lược] có sáu tập, bắt đầu từ khi kiến quốc, và dừng lại trước thời nữ đế. Không truy tố thần linh, cũng không phê phán chính giáo, mà chỉ kể về quá trình phát triển của đế quốc này trên thảo nguyên, auns triệt toàn bộ nguyên tắc viết sử của Tư Mã Hành.

Thần Quang Đàn là tế đàn lớn nhất và có thần lực nhất của chí cao Vương Đình, trong toàn bộ thảo nguyên, nó chỉ đứng sau tòa đứng trên đỉnh núi Khung Lư kia mà thôi.

Quảng trường khổng lồ bên dưới tế đàn có thể chứa mười vạn tín đồ cùng một lúc. Để tiếp đãi sứ thần liệt quốc, tất nhiên là không thành vấn đề.

Khương Vọng với tư cách là chính sứ của Đại Tề, tất nhiên là ngồi ở vị trí gần tế đàn nhất, là vị trí trung tâm trong trung tâm.

Tề, Sở, Tần, Hình, Cảnh, ngồi ngang hàng ở năm phía.

Khương Vọng, Đấu Chiêu, Hoàng Bất Đông, Mộ Dung Long Thư và Trần Toán, năm vị chính sứ ngồi dưới quốc kỳ của các quốc gia tương ứng. Những người bảo vệ phía sau họ, đều là những chiến binh tinh nhuệ đi cùng họ trong các nhiệm vụ. Thiên Phúc Quân, Thần Tội Quân, Trấn Liêu Quân, Xích Mã Vệ, Đấu Ách Quân, đều là những cường quân trong thiên hạ, vào thời khắc này, biểu thị được sự uy nghi của quốc thế.

Nhân số của đội ngũ các bên đều không phải là ít.

Các sứ thần từ các quốc gia khác, chẳng hạn như Khúc quốc, Trinh quốc , v.v., đều phải đứng ra bên ngoài một chút.

Lúc này, Vũ Văn Đạc Yu đã trà trộn vào trong đội ngũ sứ thần của Tề quốc, tiến tới đứng bên cạnh Khương Vọng thần bí nói: “Ta nói cho ngươi biết, nội khố của Vô Sinh giáo mẫu kia là...”

“Nói chính sự!” Khương Vọng ngăn y lại: “Trong đại điển kế nhiệm thần miện bố đạo đại tế ti lại thảo luận...Haizz, ngươi thảo luận về nội khố của người khác để làm cái gì!”

Vũ Văn Đạc lắc đầu, dường như vô cùng vô tội nói: “Lần trước không phải ngươi nói muốn biết hay sao?”

Vũ Văn Đạc vừa quay về đã điều tra một cách cẩn thận tổ chức Vô Sinh giáo mà Khương Vọng đã đề cập đến trước đó.

Không tra thì thôi, vừa tra xét, quả nhiên phát hiện vết tích của Vô Sinh giáo tiến nhập vào thảo nguyên!

Nếu xem xét tình hình thảo nguyên hiện tại, Thương Đồ Thần giáo vẫn giữ vị trí độc tôn, loại tiểu giáo như Vô Sinh giáo, không thể có khả năng tranh đoạt tín ngưỡng được.

Nhưng những người truyền giáo của Vô Sinh giáo cực kỳ cơ chí. Bọn họ tuyên bố rằng, Vô Sinh giáo tổ là tòng thận tọa dưới Thương Đồ Thần, từ thời Thương Đồ Thần vẫn còn chưa thành đạo, đã bắt đầu phụng sự thần linh rồi.

Nói tóm lại, rất nhiều truyền thuyết và câu chuyện đã được tạo ra, được phụ trợ thêm bởi một số bài ca dao để truyền bá, mục đích cốt lõi là để thể hiện rằng --- Thương Đồ Thần là chí cao vô thượng, có hàng trăm tỉ tín dân, không thể chiếu cố tất cả được. Vì vậy, tín dân cầu nguyện tòng thần của Thương Đồ Thần, thì cũng giống như đang cầu nguyện với Thương Đồ Thần. Vô Sinh giáo tổ một thân thần thuật, đều là do Thương Đồ Thần đích thân truyền lại, mặc dù không mạnh bằng Thương Đồ Thần, nhưng hóa giải một số tai họa nhỏ cũng không thành vấn đề.

Xuyên suốt lịch sử, không giáo phái nào, dù lớn hay nhỏ, lại nói thần linh mà mình tín ngưỡng không được. Một quốc gia nhỏ bé gần như không thể thấy như Hòa quốc, gần như không có chút sức ảnh hưởng nào trong thiên hạ. Nhưng vị Nguyên Thiên Thần của quốc gia đó lại được gọi là ‘thanh thiên chi tử, vị thần đầu tiên trên thế giới’, phong cách đó, còn cao hơn nhiều so với Thương Đồ Thần – người tự xưng là thời đại cận cổ thành đạo.

Sự việc truyền đạo này, ai mà không thổi phồng về vị thần của chính họ cơ chứ?

Vị thần nhà ai mà không không gì không biết, không gì không làm được cơ chứ?

Tuy nhiên, Vô Sinh giáo đã tìm ra một con đường khác. Đầu tiên tụ hợp tất cả ba vị lãnh tụ thần chủ, đạo chủ và giáo chủ của mình, rút ngắn thành thị giả của Thương Đồ Thần, rồi sau đó chiếm lấy tín ngưỡng của Thương Đồ Thần.

Bởi vì phần lớn tín ngưỡng vẫn đổ dồn vào Thương Đồ Thần, nên nếu như Vũ Văn Đạc không điều tra kỹ lưỡng với sự hỗ trợ của Hách Liên Vân Vân, và có những đặc điểm cụ thể do Khương Vọng cung cấp, thì đúng là cực kỳ khó để tra xét ra manh mối.

Trong quá khứ, một giáo phái nhỏ mà cũng dám lừa dối như vậy, một khi bị phát hiện, Thương Đồ Thần nói không chừng sẽ phái một vài kim miện tế ti xuống, quét sạch sẽ tất cả các vị thần mà giáo phái kia tín ngưỡng.

Nhưng lúc này, Mục quốc.... lại tuyệt không để ý.

Vì Khương Vọng đã đề cập đến, nên Vũ Văn Đạc mới đặc biệt động thủ.

Đánh cắp tín ngưỡng dưới mí mắt của Thương Đồ Thần, Vô Sinh giáo cũng phải cực kỳ thận trọng và phát triển rất chậm. Nhưng Vũ Văn Đạc hiểu rất rõ rằng, với những thủ đoạn truyền giáo xảo quyệt lão làng của Vô Sinh giáo kia, nếu chờ hôm nay qua đi, thì chắc chắn sẽ mở ra một thời kỳ phát triển nhanh chóng trên thảo nguyên.

Trong một khoảng thời gian rất ngắn, y đã tra ra lai lịch của đối phương, cho nên lúc này mới tới trước mặt Khương Vọng hiến bảo.

Bình Luận (0)
Comment