Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2969 - Chương 2969 - Chuyện Ở Quận Bão Long

Chương 2969 - Chuyện ở quận Bão Long
Chương 2969 - Chuyện ở quận Bão Long

Chương 2969: Chuyện ở quận Bão Long

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cô nhi quả mẫu, lại trở mặt với người nhà mẹ đẻ, tất nhiên là không có chỗ nương tựa. Người ta lại không động thủ, nha dịch trên trấn cũng không muốn quản, hàng xóm láng giềng thì mỗi ngày tụ tập xem chuyện vui.

Đây không phải là chuyện lạ hiếm có gì, sự thống khổ của dân chúng luôn phát sinh mỗi ngày, cho dù là cường đại như Tề quốc cũng sẽ không ngoại lệ. Tử Vi Trung Thiên Thái Hoàng Kỳ không thể chiếu sáng mọi góc tối.

Đỗ thị không dám động thủ đã chứng minh sự vận hành xuyên suốt của luật pháp Tề quốc.

Nhịn một chút.

Lão bách tính thường nói, nhịn một chút liền qua.

Đối với Trương Thúy Hoa mà nói cũng là như thế. Những ngày ồn ào náo động này sớm muộn gì cũng sẽ qua, Đỗ thị có thể ngăn cửa mắng ba ngày, năm ngày nhưng không thể kiên trì năm tháng, ba tháng. Người dù có buồn nôn, có miệng tiện cũng không thể mắng liền mấy tháng được. Đương nhiên, những ô danh kia cũng sẽ vĩnh viễn bám theo nàng.

Cô nhi quả mẫu cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Đây chính là hiện thực.

Cho tới hôm nay, thành chủ thành Thiên Nam Đổng Bỉnh Vinh đến đây giữa đêm, dùng một cái tát, đánh tỉnh trấn Ngõa Diêu.

Trong mười ba trấn thuộc quản hạt của thành Thiên Nam, trấn Ngõa Diêu là trấn nghèo nhất. Đối với đình trưởng Liêu Đại Trang của trấn Ngõa Diêu mà nói, Đổng Bỉnh Vinh là tồn tại còn thân thiết hơn cha ruột.

Sao ông ta dám không dụng tâm?

Đổng Bỉnh Vinh bảo ông ta mời hai mẹ con Trương Thúy Hoa, Chử Yêu. Trong thời gian ngắn nhất ông ta đã điều tra rõ ràng mọi chuyện, ồn ào trog đêm, dẫn hết những người có liên quan đến trấn sảnh.

Có thể nói là "làm hết những điều quan trên chưa nói", vô cùng dụng tâm.

Nhưng đợi đến khi triệu tập đủ người đến rồi, ông ta mới phát hiện, chuyện này còn đáng sợ hơn những gì ông ta đã tưởng tượng.

Trấn sảnh của trấn Ngõa Diêu đã sớm bị thành vệ quân tiếp quản, trong ngoài vây quanh ba tầng.

Những nha dịch bình thường hung thần ác sát dưới tay ông ta, bị giải trừ võ bị tại chỗ, đứng yên run rẩy.

Chỉ có mỗi mình ông ta được phép tiến vào trấn sảnh báo cáo.

Trấn sảnh vốn quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, giống một con cự thú ngồi chờ trong bóng tối.

Những giáp sĩ kia, từng kẻ mang ánh mắt lạnh lùng như đao.

Mà đường đường là thành chủ thành Thiên Nam Đổng Bỉnh Vinh, vậy mà như gã sai vặt, chờ đợi ở cửa phòng.

Ngay cả chỗ ngồi cũng không có!

Ông ta nơm nớp lo sợ đi vào trong, thế là may mắn thấy được quận trưởng quận Bão Long - Hầu Nguyên Vị, Hầu đại nhân đã từng được may mắn trông thấy từ xa một lần.

Quận trưởng đại nhân ngược lại được ngồi xuống.

Nhưng chỉ dám dính nửa bên mông, giống như đang đứng trung bình tấn.

Người ngồi ở vị trí đầu kia là ai?

Ông ta đã không dám ngẩng đầu nhìn!

Lúc còn trẻ Liêu Đại Trang có một biệt hiệu, gọi là "Liêu Đại Đảm".

Tặc nhân người khác không dám bắt, ông ta dám bắt. Chuyện người khác không dám ra mặt, ông ta dám đứng ra. Cũng coi là dám đánh dám liều, đã làm không ít chuyện có ích cho trấn Ngõa Diêu.

Lúc này mới có được chức vị đình trưởng.

Những chuyện này đương nhiên là lý lịch do thành chủ thành Thiên Nam Đổng Bỉnh Vinh tổng kết ra, dùng để chứng minh ông ta không tư lợi trong việc dùng người.

Giờ phút này Liêu Đại Trang đi vào trong sảnh, khó khăn hành lễ, quận trưởng quận Bão Long Hầu Nguyên Vị ngồi ở hạ vị đã lên tiếng hỏi: "Bên ngoài sao lại ồn ào náo loạn như vậy, có những ai đến?"

Có thể khiến cho đường đường là quận trưởng sốt ruột như vậy, có thể thấy được thời gian chờ đợi vừa rồi, vô cùng dày vò.

Liêu Đại Trang cúi đầu, đàng hoàng trả lời.

Trong đám người mà ông ta mang tới, có mẹ con Trương Thúy Hoa, Chử Yêu, có lão phụ thân của Trương Thúy Hoa, anh trai, chị dâu, đệ đệ Trương Hồng vừa được áp giải từ nhà lao ra, nương tử Đỗ thị của hắn ta và cả đám huynh đệ nhà mẹ đẻ kia của Đỗ thị nữa... Thậm chí còn có lão bản sòng bạc khiến Trương Hồng thua sạch kia, cũng là cháu trai của ông ta Liêu Quốc.

"Nói cách khác, tất cả mọi người có liên quan đến chuyện của mẹ con Trương Thúy Hoa, Chử Yêu đều đã triệu tập đủ trong thời gian ngắn." Hầu Nguyên Vị lãnh đạm nói: "Bởi vậy có thể thấy được, Liêu Đại Trang ngươi là một quan lại có tài đấy!"

Đầu gối Liêu Đại Trang mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất: "Hạ quan vô năng, vô năng!"

Đổng Bỉnh Vinh đi lên đạp bay ông ta: "Nếu ngươi không có năng lực, chẳng phải mắt lão tử đây đui mùi rồi sao, lại để cho ngươi làm đình trưởng?"

Dù sao ông ta cũng chỉ dùng chút lực, không dám đạp chết người.

Liêu Đại Trang lăn trên mặt đất một vòng, đứng lên tiếp tục quỳ, cũng không lên tiếng, chỉ là dập đầu sát đất.

Hầu Nguyên Vị lười nhìn hai người họ, xoay mặt qua, cẩn thận nói: "Hầu gia, ngài xem..."

"Trước tiên cứ để họ vào đi." Người ngồi ở ghế chủ vị nói.

Thanh âm này rất trẻ trung, lại vô cùng ôn hòa.

Nhưng giờ khắc này, tim của Liêu Đại Trang lại còn lạnh hơn cả cái trán đang dán lên nền gạch lạnh như băng của ông ta nữa.

Cho tới bây giờ, sao ông ta còn không đoán ra thân phận của vị đại nhân vật này được?

Hầu gia trẻ như vậy ở Đại Tề đế quốc, có thể có mấy người chứ?

Nhân vật thông thiên như thế này, sao lại đến trấn Ngõa Diêu, lại còn có quan hệ với đôi mẹ góa con côi kia?

Giờ khắc này ông ta chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, rất nhiều thanh âm đều hoảng hốt nghe không rõ ràng.

...

Đại nhân vật từ đế đô chạy đến trong đêm lên tiếng, thành chủ thành Thiên Nam Đổng Bỉnh Vinh sao dám chậm trễ, không đợi quận trưởng ra lệnh, liền tích cực ra khỏi trấn sảnh, cao giọng nói: "Mang bọn họ vào."

Không có kẻ nào là ngu ngốc.

Chí ít bên trong đám sĩ tốt thành vệ quân được Đổng Bỉnh Vinh mang đến trấn Ngõa Diêu, không thể nào có kẻ đần.

Mặc dù Đổng Bỉnh Vinh không nói thêm lời gì thưa thãi nhưng lúc tướng sĩ thành vệ quân đưa những người này tiến vào sảnh, thái độ rõ ràng khác biệt.

Dạng tù phạm còn chưa được mở gông xiềng như Trương Hồng hay lão bản sòng bạc có mấy phần mặt mũi ở trong trấn nhỏ, đều bị bọn họ kéo giống như chó chết.

Mà đối với hai ngời bình thường như Trương Thúy Hoa cùng Chử Yêu vừa đen vừa gầy, thì trái một câu "Mời bên này", phải một câu "Chú ý dưới chân", thái độ giống như tiểu nhị trong khách sạn, chỉ hận không thể trực tiếp cõng bọn họ vào.

Bình Luận (0)
Comment