Chương 2976: Thả câu Không Sơn (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng là đại công thần trong trận chiến phạt Hạ, uy vọng tại đất Hạ cực lớn, kỳ thật cũng không ngoại lệ dù rằng tu vi hiện tại của hắn không đủ tính uy hiếp.
Tô Quan Doanh nói nàng nói nàng chuẩn bị tràơ chờ đợi đương nhiên là tư thái chủ nhân nơi đây nhưng trong lời nói lại xem Khương Vọng thuộc về Nam Cương, cùng là người một nhà. Độ nóng trong đó nắm bắt vừa đúng.
Khương Vọng chỉ đáp một câu "Thân bất do kỷ", cái gì ta cũng nghe theo thiên tử, cũng xem là trả lời có chừng mực.
Hai bên thông qua hai câu hàn huyên này, thành lập nhận thức chung đầu tiên là họ cũng có biết đôi chút về đối phương qua lời truyền ngôn bên ngoài.
Thiên tử buộc Khương Vọng học thuộc lòng "Sử Đao Tạc Hải", vừa lúc bởi vì thời gian trôi qua, tuế nguyệt cuồn cuộn, mấy ngàn năm ở nhân gian cũng không có chuyện gì mới mẻ. Nhưng hôm nay, nng chuyện phát sinh này, đều đã từng được thể hiện trong lịch sử. Đọc lịch sử có thể thấy rõ.
Hai bên đi vào phủ tổng đốc, ngồi đối diện nhau ở chính sảnh chứ không phân biệt chủ thứ.
Tô Quan Doanh lại cười nói: "Võ An Hầu chọn thời điểm này tưới đây, chính là đang dùng hành động để ủng hộ việc kiến thiết Nam Cương ta." Tư thái của nàng càng khiến người ta cảm thấy thân thiết hơn đôi chút.
"Khương mỗ chỉ là một giới võ phu, chỉ biết giơ quyền múa cước, nào biết việc kiến thiết quốc gia." Khương Vọng cười khổ nói: "Không dối gạt Tô đốc, Lâm Truy quá mức ồn ào nên ta chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh tu luyện mà thôi."
"Võ An Hầu dùng võ phong hầu, không ngờ lại là người thích yên tĩnh."
"Ta chỉ là tự biết mình có bao nhiêu cân bao nhiêu lượng mà thôi."
"Chẳng lẽ là vàng trong vạn quân?" Vẻ mặt Tô Quan Doanh hiện đầy ý cười: "Bản đốc nhìn Đại Tề mênh mông này, trong số thế hệ trẻ tuổi hiện nay, chẳng có ai nổi bật hơn ngài."
"Đừng nói như vậy." Khương Vọng liên tục khoát tay: "Thế tôn của Bác Vọng Hầu nổi bật hơn ta rất nhiều!"
Giữa những lời nói đùa cũng thể hiện thái độ.
Tô Quan Doanh thấy hắn kín kẽ như thế, trầm ngâm một lát mới nói: "Kỳ thật, trước khi ngươi đến đây, nơi này đang tổ chức hội nghị Đốc bộ. Ta Võ An Hầu chưa chắc đã thích náo nhiệt nên không để bọn họ đến chào."
Khương Vọng liền vội vàng đứng lên: "Sao dám quấy rầu chính sự của Tổng đốc chứ? Xin ngài cứ tiếp tục. Hôm nay gặp được Tổng đốc đã là may mắn của ta, ta xin cáo từ trước."
Tô Quan Doanh đưa tay ra hiệu cho hắn ngồi xuống: "Chuyện nên nói cũng gần như đã nói xong, vừa lúc có thời gian trò chuyện với Võ An Hầu."
Nàng chậm rãi uống một ngụm trà: "Lúc đó, Nam Cương mới ổn định, khắp nơi thiếu người. Bản đốc mới lập phủ tổng đốc, để tránh dân tâm nghịch phản, cũng không tiện điều quá nhiều người Tề đến cai trị, đành phải dùng bộ hạ của Hạ quốc cũ còn lại. Nhưng danh phận không đúng khó mà làm người ta tin phục, cuối cùng cũng không phải kế lâu dài, chỉ có thể tạm giữ chức vụ thôi."
Khương Vọng vừa nghe liền cảm thấy phiền phức, đang nghĩ xem nên tìm cớ gì để tránh, có điều Tô Quan Doanh nói quá nhanh, chưa để hắn kịp suy nghĩ rõ ngọn ngành liền đã đi thẳng vào vấn đề: "Bây giờ, thế cục cơ bản đã ổn định, Nam Cương cũng đã hoàn toàn những công việc còn kéo dài chưa làm. Ta đã thượng tấu thiên tử, trong thời gian này sẽ tổ chức một cuộc thi lớn ở đất Hạ, tìm người xứng với danh vị, Võ An Hầu đúng lúc này tới đây không bằng đến làm quan chủ khảo, được không?"
Khương Vọng lập tức cự tuyệt: "Khương mỗ vốn không thông chính sự, nào có tư cách làm quan chủ khảo? Diện tích lãnh thổ Nam Cương vạn dặm, việc quản lý thi cử không phải việc nhỏ, liên quan đến việc tạo phúc cho bá tánh, phải nên để người đức cao vọng trọng làm chủ khảo mới phải, ta không dám dạy hư học sinh."
"Đức cao nào bằng lấy thân trấn Họa Thủy, vọng trọng nào bằng cứu vớt vạn dân." Tô Quan Doanh nhìn hắn: "Ở Nam Cương này, trong số tất cả quan viên Đại Tề, chỉ có Võ An Hầu ngươi là đức cao vọng trọng nhất! Ngươi không đến làm thì còn ai làm được đây?"
Khương Vọng lộ ra vẻ mặt đau khổ: "Người bên ngoài không biết, Tô đốc sao lại không biết? Cái gì mà lấy thân trấn Họa Thủy, cứu vớt vạn dân chứ, ta chỉ là may mắn lừa được tiếng tăm thôi. Đốc Hầu dùng binh như thần, tính toán không có gì bỏ sót, kỳ thật đã sớm chuẩn bị. Dù rằng không có ta thì Họa Thủy cũng không thể rơi xuống bình nguyên Giang Âm Được. Ngài lấy chuyện này ra nói, chính là đang chê cười ta đấy!"
"Không nói đến việc Đốc Hầu tiết kiệm được một lá bài tẩy có ý nghĩa trên phương diện chiến lược, thì đối với người dân Nam Cương mà nói, người lấy thân trấn Họa Thủy chính là Võ An Hầu Khương Vọng. Đây là sự thật chắc chắn, cũng là chân tướng mà bọn họ công nhận. Còn những thứ khác không quan trọng. Nhận thức chung đã hình thành, uy vọng tại Nam Cương của ngươi không có ai bằng được." Tô Quan Doanh đáp: "Hay vẫn là nói, Võ An Hầu thân ở Hầu vị, lại không muốn nhận trách nhiệm?"
Người này thật sự là lợi hại.
Trước hôm nay, Khương Vọng chỉ mới biết đại khái về Tô Quan Doanh.
Tô gia cũng đã từng được xem là vọng tộc, có điều từ đời của gia gia nàng thì đã suy yếu, phụ thân nàng cũng chết trận nơi biên cương, cao ốc cũng trở thành tòa nhà sụp đổ.
Tô Quan Doanh vốn sống an nhàn sung sướng từ nhỏ, được người khác che chở, có thể nói mười ngón không nước mùa xuân. Lớn thì thích học nữ công, trồng hoa, làm thơ...
Sau khi phụ thân nàng chiến tử thì mọi chuyện đều thay đổi.
Ngày tốt cảnh đẹp đều đã thành dĩ vãng.
Nàng bỏ kim hoa xuống, nhấc chiến đao, áo giáp cũ lên, từ đó luôn ở hải ngoại.
Tự gọi là "Trước hai mươi tuổi, không biết lòng người. Sau hai mươi tuổi, biết rõ lòng người."
Năm hai mươi lăm tuổi, danh tiếng nổi bật trong trận chiến phản kích của đảo Quyết Minh, có thể nói là thành danh sau một trận chiến.
Về sau, khi nhậm chức Đại phu Lại Bộ, quận trưởng quận Tĩnh Hải, thành chủ thành Bình Lục sau Vạn Yêu Chi Môn đều có thành tích sáng chói.
Năm bốn mươi ba tuổi, thân vào Mê Giới, chính tay đâm Chân Vương Hải tộc, báo thù cho cha.
Mặc dù nàng đi đường quan đạo nhưng sau khi thành tựu Chân Nhân đương thời mới lên làm Triều nghị đại phu, chứ không phải lên làm Triều nghị đại phu rồi mới thành Chân Nhân.
Mặc dù hai việc này biểu hiện trên chiến lực không có sự chênh lệch quá lớn, hơn nữa nàng cũng bị quan đạo ước thúc nhưng điều này cũng đủ để chứng minh, dù là chính vụ hay là vẫn là tu hành nàng đều có thiên phú kinh tài tuyệt diễm.