Chương 3059: Mặc dù thế sự như cờ nhưng chớ cho rằng người khác đều là quân cờ (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nguyễn Tù nói: "Ý chí hiện thế tồn tại nhưng không có trí tuệ, hơn nữa, cần phải gìn giữ rất nhiều quy tắc hỗn hợp. Huyết Hà Tông trấn áp Nghiệt Hải nhiều năm như vậy, hiểu biết về Nghiệt Hải hơn hẳn người trong thiên hạ, nên đương nhiên sẽ có vài biện pháp của mình. Năm đó, Hoắc Sĩ Cập thành công lừa gạt được 'Thiên ý', cũng lừa gạt được thế nhân, hoàn thành hợp tác với Hạ Tương Đế. Việc này vô cùng bí ẩn, năm đó chỉ có mình Hoắc Sĩ Cập cùng Hạ Tương Đế biết được."
Khương Vọng nói: "Nhưng là không thể giấu diếm được bệ hạ... Bệ hạ thật sự là anh minh thần võ."
Không cần biết bệ hạ có nghe được không, Nguyễn giám chính đã khen bệ hạ ở đây thì hắn theo khen một câu cũng không sai.
Nguyễn Tù cười cười: "Lấy sự thánh minh của bệ hạ, đương nhiên sẽ bị lừa gạt. Một mặt ngài biểu hiện ra quyết tâm không tiếc đồng quy vu tận với Hạ Tương Đế, mặt khác lợi dụng vô số thủ đoạn, chế tạo sự nghi kỵ giữa Hạ Tương Đế cùng Hoắc Sĩ Cập, tiến thêm một bước trong việc giảm xuống khả năng Hạ Tương Đế phát động Trường Lạc Tuyệt Trận. Cho đến về sau, trên chiến trường chính diện đánh tan Hạ Tương Đế, gần như một trận chiến diệt Hạ. Nhưng cùng lúc..."
Thanh âm của y trở nên nghiêm túc: "Chúng ta cũng vờ như không biết về Trường Lạc Tuyệt Trận, cho Hoắc Sĩ Cập đầy đủ thời gian, xóa đi vết tích liên quan."
Khương Vọng giật mình: "Có lẽ mặc dù ông ta đã xóa đi vết tích nhưng bên này chúng ta cũng đã lưu lại chứng cứ. Chúng ta đã dùng chuyện này để khống chế vị Huyết Hà Chân Quân!"
Nguyễn Tù thở dài: "Việc này liên quan đến tồn vong của Huyết Hà Tông, Hoắc Sĩ Cập không thể không bị quản chế. Nhưng là tôn nghiêm của một vị Chân Quân, há có thể khinh nhục? Qua nhiều năm như vậy, chúng ta chưa từng liên lạc với Hoắc Sĩ Cập lần nào. Mãi đến khi Tào soái phạt Hạ, mới mờ ông ta ngăn cản Trường Sinh Quân. Lần này Họa Thủy sinh biến, ta vốn định thừa cơ câu thông với ông ta, mưu đồ cho thế cục Nam Cương..."
Một vị Diễn Đạo Chân Quân bị bắt được mệnh môn, quả thực là quân cờ dùng quá tốt. Đáng tiếc, chỉ dùng một lần liền báo hỏng. Hoắc Sĩ Cập chết, đối với Tề quốc mà nói, quả thực là tổn thất rất lớn.
Bây giờ nghĩ tới, Hoắc Sĩ Cập quay người trước Hồng Trần Chi Môn, phải chăng cũng có nguyên do vì không muốn bị người ta khống chế?
Dù sao, âm mưu về Trường Lạc Tuyệt Trận chỉ có Hạ Tương Đế cùng ông ta biết. Hạ Tương Đế đã chết mấy chục năm rồi, một khi ông ta cũng chết, Tề quốc không thể lấy chuyện này làm lý do nữa.
Khương Vọng trầm ngâm nói: "Khó trách ngài sẽ hoài nghi Hoắc Sĩ Cập là giả chết, đổi lại là ta, ta cũng cảm thấy có phải ông ta đang dùng biện pháp này để thoát thân không. Nhưng các vị Chân Quân của Tam Hình Cung, Kiếm Các, Mộ Cổ Thư Viện đều đã chứng kiến. Ác Quan cấp Diễn Đạo kia, thậm chí là Bồ Đề Ác Tổ ta cũng đều thấy tận mắt, việc này chỉ sợ không giả được."
"Đúng vậy, Ngô Bệnh Dĩ không thể nào diễn trò với ông ta, Bồ Đề Ác Tổ càng không thể." Đôi chân mày vô cùng trẻ của Nguyễn Tù nhuốm màu suy tư: "Mặc dù có không ít điểm đáng ngờ nhưng cũng đều có thể giải thích được. Để xem bên phía Chính Sự Đường có thể điều tra ra được gì không, cũng chờ kết quả thẩm tra của Củ Địa Cung đã. Có lẽ là do chúng ta bức ông ta quá..."
Bởi vì bị Tề quốc khống chế, Hoắc Sĩ Cập nóng lòng bồi dưỡng Chân Quân kế tiếp, cho nên ngầm đồng ý cho Tư Minh Tùng dẫn phát Họa Thủy biến hóa, rình mò con đường Diễn Đạo, sau khi bị Tư Minh Tùng quấy cho lộn xộn, ông ta dứt khoát dùng thân trấn họa thủy... Chuyện này cũng có thể giải thích mạch lạc.
Nhất thời Khương Vọng cũng không biết nên nói gì cho phải.
Nguyễn Tù lại hít một tiếng: "Võ An Hầu, việc này cho chúng ta lời cảnh tỉnh, ngươi về sau cũng nên nhớ kỹ - "Thế sự mặc dù như cờ, nhưng chớ cho rằng người khác đều là quân cờ"."
Khương Vọng thành khẩn nói: "Ta sẽ nhớ kỹ trong lòng."
"Đi thôi." Nguyễn Tù dừng ở không trung, tinh đồ có chút dập dờn, đẩy ra mây bay: "Phía dưới chính là Vấn Kiếm Hạp, ta không cùng ngươi đi đón người nữa."
Khương Vọng cũng không lập tức rời đi, mà chỉ nói: "Liên quan tới kỳ quan Diễn Đạo mà lúc nãy ngài nói, ta còn một số nghi vấn."
Nguyễn Tù trả lời: "Nói nghe thử xem."
Khương Vọng vừa giải thích vừa thuật lại: "Lúc Thất Tinh bí cảnh ở quận Đại Trạch mở ra, ta từng tiến vào thăm dò, đi đến một thế giới tên là Phù Lục. Trong lòng đất ở thế giới đó, ta cũng gặp phải một thứ giống như kỳ quan Diễn Đạo, có điều chúng thực ra là một loại "thú". Thế giới Phù Lục còn có một câu nói "Thanh Thiên rơi là Tinh tướng, U Thiên lên là Tinh thú', Tinh tướng là chỉ những người tiến vào thế giới đó giống như ta, còn Tinh thú là chỉ những con quái vật trong lòng đất kia... Bên ngoài, chúng có thể là bất cứ dáng vẻ gì, nhưng trên thân lại có những đốm sáng không đồng nhất gọi là tinh điểm. Tinh điểm kia rất giống tinh điểm mà ta nhìn thấy trong kỳ quan Diễn Đạo, ít nhất là bản thân ta không thấy chúng có sự khác biệt gì. Có điều, đa số những tinh thú kia đều rất nhỏ yếu, tinh điểm càng nhiều thì mới càng mạnh mẽ. Ngài có biết gì về nơi này không?"
"Thế nào là Thanh Thiên, thế nào là U Thiên?" Nguyễn Tù hỏi.
Khương Vọng nói: "Thanh thiên chính là bầu trời, là bầu trời của thế giới kia, chỉ có một Thiên Xu tinh chiếu sáng, dùng sự sáng, tối của Thiên Xu tinh để chỉ ngày đêm. U Thiên là dưới mặt đất, dưới đáy những hang động sâu thẳm, không nhìn thấy được gì, chỉ có một mảnh tối tăm, dù là người hay bất kỳ thứ gì, một khi rơi xuống đều sẽ biến mất sạch sẽ. Chỉ có tinh thú chuyển động trong đó."
Nguyễn Tù có hơi hứng thú: "Thế giới Phù Lục mà ngươi nói kia, lúc ấy còn có những ai tiến vào."
Khương Vọng trả lời: "Tiến vào bao nhiêu người thì ta không biết nhưng lúc ra có Lý cô nương của Tồi Thành Hầu phủ, Dưỡng Tâm Cung chủ Khương Vô Tà, Lôi Chiêm Càn của Lôi thị, còn có một Chấp sự Nhất đẳng của Tứ Hải Thương Minh tên là Phương Sùng. Còn lại ai thì ta không biết."
"Ta lại không chú ý những việc này, Dưỡng Tâm Cung cũng đi?"
"Đúng vậy, lúc ấy chúng ta đối đầu với Lôi Chiêm Càn cũng mang rất nhiều áp lực."